Phong Thần Châu

“Ngoan ngoãn qu...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 Rồi ngay sau đó, có một con há miệng to ra, vồ tới.  

 

Những tiếng rộp rộp vang lên, một đầu sỏ cảnh giới Thông Thiên đã bị con Ngão Xỉ Huyết Mãng ăn thịt thành mảnh vụn ngay trước mặt mọi người.  

 

Máu tươi chảy thành dòng, mùi tanh tưởi bốc lên khắp nơi.  

 

Tần Ninh lúc này lộ ra nụ cười thoải mái, nói: “Có thêm chút máu tươi, uy lực của linh trận Tụ Mãng sẽ càng mạnh hơn!”  

 

Sắc mặt Chung Minh lúc này tở nên trắng bệch. Một vị cường giả cảnh giới Thông Thiên ba bước của Bách Thể tông lão ta, lúc này đã bị cắn chết!   

 

Chung Minh ho khan một tiếng, nói: “Bách Thể tông ta lùi một bước, chỉ lấy ba vị trí thôi!”  

 

“Đến cọng lông cũng đừng hòng!”  

 

Kiếm Tiểu Minh lúc này lấy dũng khí hét lên.  

 

Tần Ninh mỉm cười nói: “Nói đúng lắm, đến cọng lông cũng đừng lòng!”  

 

Sắc mặt Chung Minh trở nên khó coi, trầm giọng quát: “Thằng nhãi, bên trong trận pháp thì ngươi có thể long trời lở đất, nhưng bên ngoài trận pháp thì sao?”  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Nói xong, Chung Minh liếc qua, nhìn mấy người Kiếm Tiểu Minh.  

 

Mấy đứa này chỉ ở cảnh giới Thiên Võ và Thiên Nguyên mà thôi, bắt bọn chúng, Tần Ninh còn không ngoan ngoãn giao ra vị trí hay sao?  

 

Soạt soạt...  

 

Tần Ninh nói xong, mấy vị cao thủ cảnh giới Thông Thiên của Bách Thể tông lập tức xông lên.  

 

Sắc mặt Kiếm Tiểu Minh trắng bệch, sớm biết vậy, cậu ta đã không nói gì nữa rồi.  

 

“Mẹ ơi!”  

 

Nhìn mấy đầu sỏ cảnh giới Thông Thiên xông đến, Kiếm Tiểu Minh lui về, chạy ra sau lưng Thiên Linh Lung.  

 

“Ngoan ngoãn qua đây đi!”  

 

Người đứng đầu kia nhếch miệng, trong nháy mắt lao đến chỗ Thiên Linh Lung.  

 

Một cô gái đẹp như vậy, sau khi bắt về, áp chế Tần Ninh, nói không chừng còn hưởng thụ được một phen.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Ông...  

 

Mà lúc này, một tiếng rung vang lên, phập một tiếng, máu tươi tóe ra.  

 

Tên đàn ông dẫn đầu kia phát hiện cánh tay của mình lúc này đã không còn chịu sự khống chế của cơ thể nữa, bay về phía trước, rơi xuống mặt đất.  

 

Mất... tay rồi?  

 

“Aaaaa....”  

 

Trong nháy mắt, một cái miệng khát máu đột nhiên xông về phía tên đàn ông đó.  

 

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, đầu của tên đàn ông kia đã bị cắn đứt.  

 

Nhưng những con cự mãng đó không định tha cho bọn chúng.  

 

“Xin lỗi, nhưng ở bên ngoài trận pháp, ta cũng có thể làm cho long trời lở đất!”  

Tần Ninh từ từ nói: “Ở trong Thiên Thận cung này, ta chính là muốn làm gì thì làm đấy!” 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0