Phong Thần Châu

“Ngươi còn cười...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 Kiếp thứ tám khi hắn còn là Thông Thiên Đại Đế, hắn chuyên tâm biên soạn thuật luyện thể, ghi chép tất cả luyện thể thần thuật trong thế giới Đại Thiên cùng đại lục mênh mông rộng lớn.  

 

Âm Dương Ly Hợp Kim thể kia cùng với Ngọc Lôi thể bây giờ đang tu luyện đều là do hắn vất vả ngày đêm biên soạn tập hợp mới làm ra được.  

 

Hai môn thuật luyện thể này, Âm Dương Ly Hợp Kim thể tương ứng với cảnh giới Tứ Linh, còn Ngọc Lôi thể thì tương ứng với ba tầng cảnh giới là Địa Võ, Thiên Võ và Thiên Nguyên.  

 

Âm Dương Ly Hợp Kim thể thì hắn đã luyện thành, công hiệu của Ngọc Lôi thể rốt cuộc bắt đầu toả ra sức mạnh to lớn tiềm ẩn.  

 

“Tiếp tục thôi!”  

 

Tần Ninh nhìn về phía trước, hơi nheo mắt.  

 

Cho dù đã trải qua chín kiếp người nhưng việc tu hành vẫn phải tiến hành từng bước một, lần này đi vào bên trong rừng Thận Mộng không chỉ có mấy người Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên, Kiếm Tiểu Minh cần phải tôi luyện mà bản thân hắn cũng cần.  

 

Gầm...  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đúng lúc Tần Ninh đang chuẩn bị tiếp tục đi tìm kiếm linh thú trong rừng Thận Mộng thì bỗng có một tiếng gầm đinh tai nhức óc vang lên.  

 

Dường như cách hắn rất gần.  

 

“Tiểu nha đầu, muốn chạy sao? Làm gì có chuyện dễ dàng như thế?”  

 

Một giọng nói khinh khỉnh vang lên, lúc giọng nói ấy phát ra, đột nhiên một luồng khí tức lao thẳng về phía của Tần Ninh.  

 

“Mau tránh ra!”  

 

Một bóng dáng xinh đẹp nhìn thấy có người đứng chắn trước mặt của mình lập tức hét lên.  

 

Thế nhưng vẻ mặt của Tần Ninh lúc này lại rất kì lạ.  

 

“Lâm Vi Vũ?”  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Là ngươi? Tần Ninh?”  

 

Lâm Vi Vũ bây giờ trông khá là chật vật, quần áo trên người gần như đều bị kiếm khí chém lộ rõ từng mảnh da thịt khiến người khác lưu luyến không thôi.  

 

Tần Ninh nhìn thấy bộ dạng chạy trốn của Lâm Vi Vũ, không nhịn được bật cười nói: “Đường đường là thiếu chủ của Kiếm Các, vậy mà lại bị người khác đuổi giết phải chạy trốn thành bộ dạng như này, nói ra thật đúng là mất mặt!”  

 

“Ngươi còn cười ta!”  

 

Lâm Vi Vũ hừ lạnh một tiếng: “Mau qua đây giúp ta một tay”.  

 

“Giúp cô? Tại sao ta phải giúp cô?”  

 

“Ở bên kia!”  

 

Lúc này bỗng một tiếng quát vang lên, từ từ hơn mười bóng hình lần lượt xuất hiện.  

Hơn mười người này đều mặc trang phục giống nhau. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0