Phong Thần Châu

“Ngươi là kẻ nà...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 Ba kiếm trực tiếp chém xuống.  

 

Rầm… tiếng gầm rú vang lên kịch liệt.  

 

Bóng hình xinh đẹp kia rốt cuộc không chịu nổi, chật vật quay về.  

 

“Ta chết, ngươi cũng đừng mong sống sót!”  

 

Tiếng quát trong trẻo nhưng lạnh lùng, giờ phút này chỉ còn cách đám người khoảng vài cây số.  

 

Cô ta đưa lưng về phía mọi người, đối mặt với Lý Trường Phong không chút sợ hãi.  

 

Trong khoảnh khắc, uy nghiêm của đế thể giải phóng.  

 

Trong nháy mắt, chín luồng hơi thở tràn ngập trong cơ thể cô ta.  

 

Một cỗ linh khí mạnh mẽ từ trong cơ thể cô ta phóng ra bốn phía.  

 

Chín luồng hơi thở hóa thành chín cánh hoa sen, lúc này hợp thành một cỗ hơi thở mạnh mẽ cực bá đạo.  

 

Toàn bộ thiên địa lâm vào dao động.  

 

“Đế thể…”, không ít người giờ phút này thì thào tự nói.  

 

Đế thể! Quả thực rất thưa thớt! Vô Tình Diệp Tử vậy mà lại là đế thể.  

 

“Đế thể thì thế nào?  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Bổn tọa muốn giết ngươi, thần cũng không ngăn được”.  

 

Lý Trường Phong hừ lạnh nói.  

 

Một kiếm cuối cùng cũng trực tiếp chém xuống.  

 

Kiếm quang vạn trượng không ngừng thu nhỏ lại, đạo kiếm quang tụ họp, hòa thành nghìn trường, rồi trăm trượng, cuối cùng chém xuống.   

 

Nhìn đến kiếm khí kia, trong lòng Vô Tình Diệp Tử tuyệt vọng.  

 

Xong rồi! Trường Phong kiếm khách mạnh, quá mạnh! Đáng tiếc, còn chưa thể gặp lại hắn! Không biết hiện tại hắn thế nào rồi?  

 

Nếu hắn ở trong này, nhất định sẽ rất tức giận nhỉ… trong lòng Vô Tình Diệp Tử buồn bã.  

 

“Thần cũng không ngăn được, vậy không cần gặp cũng được!”  

 

Đột nhiên có một giọng nói vang lên.  

 

Phía dưới mặt đất có một bóng người phá không mà đến, nháy mắt xuất hiện trước mặt Vô Tình Diệp Tử.  

 

Một tay xuất ra, chín luồng hỏa long bay thẳng lên trời.  

 

Trong phút chốc, biển lửa lan tràn khắp mọi nơi.  

 

Hơi thở nóng rực cường đại, khiến cho người ta cảm thấy tâm thần đều bị đốt cháy.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Cảm giác cực nóng quét vào tận trong tim mỗi người.  

 

“Siêu phẩm bảo khí!”  

 

Sắc mặt Lý Trường Phong khẽ biến  

 

Có thể tỏa ra hơi thở mạnh mẽ cỡ này chỉ có thể là siêu phẩm bảo khí! Rống… chín luồng hỏa long rít gào mà ra, không ngừng cắn xe, đánh tan kiếm khí.  

 

Oanh… kiếm khí cùng rồng lửa cắn xé lẫn nhau.  

 

Không khí mạnh mẽ không ngừng tuôn trào.  

 

Trong nháy mắt, mọi người ở khắp nơi đều sửng sốt.  

 

Tần Ninh ra tay rồi?  

 

Ầm ầm ầm, âm thanh không ngừng hội tụ, triệt tiêu lẫn nhau, cuối cùng biến mất… Lúc này ai cũng ngạc nhiên không thôi.  

 

Không ai biết vì sao Tần Ninh lại đột ngột ra tay.  

 

Lý Trường Phong cũng cau chặt mày.  

 

Nhúng tay vào chuyện của Thiên Bảo lâu ta, ngươi gánh vác nổi sao?”  

 

Thanh âm lạnh lùng, mang theo mấy phần chất vấn, ngữ khí miệt thị.  

“Còn ngươi là ai? 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0