Phong Thần Châu

Người phụ nữ nà...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 Bị một tên nhóc chỉ ở cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp làm cho bị thương nặng!  

 

Sao có thể?  

 

Lúc này từng luồng hơi nước tản ra giữa ngón tay của Giang Bạch…  

 

Dần dần, sắc mặt Giang Bạch trắng nhợt.  

 

Hai mắt trợn tròn lên!  

 

“Làm sao có thể!”  

 

Gần như là trong nháy mắt, Giang Bạch bật thốt lên.  

 

Nghe thấy lời này, ba người Cốc Tân Nguyệt, Lý Nhàn Ngư và Thạch Cảm Đương đều ngạc nhiên không hiểu.  

 

“Sao thế?”  

 

Nghe thấy mọi người hỏi, Giang Bạch trợn mắt há hốc mồm nói: “Các ngươi không cảm nhận được…”  

 

“Linh khí thổ vô cùng đậm đặc ở phía dưới mặt…”  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Thứ mà Tần Ninh sử dụng chính là thổ linh khí thổ phía dưới mặt đất…”  

 

Cốc Tân Nguyệt nghe vậy cũng đi cảm nhận.  

 

Dần dần, sắc mặt cũng biến hóa.  

 

“Cái này…”  

 

Nhìn thấy sắc mặt của Giang Bạch và Cốc Tân Nguyệt đều biến hóa, Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư vội vàng dò xét.  

 

Chỉ là một lát sau, hai người lại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẻ mặt ngơ ngác.  

 

Đâu có cái gì!  

 

Hai người nhìn nhau, gật đầu.  

 

Nhất định là bởi vì bọn họ còn chưa đạt tới linh cảnh Hóa Âm, cho nên mới không cảm ứng được.  

 

Không đúng.  

 

Nếu như bởi vì điều này, bọn họ không cảm ứng được thì sư tôn sử dụng kiểu gì?  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc này ánh mắt của Giang Bạch có một chút kinh ngạc, nhìn về phía Cốc Tân Nguyệt.  

 

Người phụ nữ này không đơn giản.  

 

Sở dĩ hắn ta có thể cảm ứng được linh khí thổ nồng đậm là bởi vì bản thân hắn ta chính là thể tập hợp của linh khí thủy, dưới sự trùng hợp mới ngưng tụ thành hình người, có cảm ứng rất nhạy bén với linh khí thuộc tính đơn.  

 

Có thể nói, trong số đám người ở đây, ngoại trừ hắn ta ra thì không ai có thể cảm ứng được.  

 

Thế mà Cốc Tân Nguyệt cũng cảm thấy.  

 

Vào lúc này, mọi người tại đây đều trợn mắt há hốc mồm.  

 

Uy năng của Tần Ninh…  

 

Thả ra kiểu gì vậy?  

 

Tần Ninh cười nhạt một tiếng rồi ngồi xuống, khẽ lướt bàn tay lên mặt đất.  

 

“Lão già, quả nhiên còn chưa chết, cảm ơn!”  

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0