Phong Thần Châu

"Ta giải quyết...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

Chỉ là nhìn thấy mấy phó các chủ Thiên Nhân của Thiên Đế các muốn chạy.  

 

Dương Thanh Vân tức giận hừ một tiếng, một chưởng vỗ xuống.  

 

Lư Diễm, Bạch Tiễn, Đào Trí Tâm giờ phút này thân thể nổ tung..  

 

Dưới cự chưởng, không một chỗ che thân.  

 

Tam đại Thiên Nhân lúc này nổ tung.  

 

Giờ khắc này, ánh mắt người của Thanh Ninh các lạnh lẽo.  

 

"Giết!"  

 

Tứ đại phó các chủ Cầm Kỳ Thư Họa dẫn đầu mọi người tấn công.  

 

Các chủ Thiên Đế các rời đi.  

 

Hoàng Nhất Lôi Lôi Vương rời đi.  

 

Tựa hồ chẳng hề quan tâm thuộc hạ.  

 

Mọi người ở Thanh Ninh các có Vân Vương tọa trấn, giờ phút này chiến ý sục sôi.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Giờ khắc này, trận chiến bên trong dãy núi Nguyệt Lan... dần dần tiến đến kết thúc...  

 

Giờ khắc này, Vân Vương cũng không đuổi theo hai người kia.  

 

Mà đi tới trước mặt Tần Ninh, Dương Thanh Vân giơ tay ra.  

 

"Không cần!"  

 

Tần Ninh thở ra một hơi, nói.  

 

Cốc Tân Nguyệt, Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch lần lượt đi tới.  

 

Cốc Tân Nguyệt đau lòng đỡ lấy Tần Ninh.  

 

"Tội gì phải cậy mạnh?"  

 

Một câu mang theo sự đau lòng, giận dữ và trách cứ.  

 

"Ta cũng không cậy mạnh!"  

 

Nghe đến lời này, Dương Thanh Vân gãi đầu, không còn dáng vẻ mạnh mẽ của Vân Vương lúc nãy nữa mà run rẩy cười nói: "Sư nương bớt giận, là đệ tử sai".  

 

"Đệ tử tới chậm!"  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Nghe đến lời này, Cốc Tân Nguyệt không có nhiều lời.  

 

Thạch Cảm Đương lại lên tiếng khiển trách: "Dương Thanh Vân, ta đây làm sư đệ liền phải phê bình ngươi hai câu".  

 

"Để sư tôn mạo hiểm ở đây, ngươi lề mà lề mề mới đến... Ngươi đây là..."  

 

Vụt...  

 

Chỉ là Thạch Cảm Đương còn chưa nói xong câu thì đã hóa thành một ánh sáng bay về nơi xa xăm, rơi xuống núi.  

 

Phanh...  

 

Giờ phút này, Lý Nhàn Ngư cùng Giang Bạch đều sững sờ.  

 

Thạch Cảm Đương... tự chịu.  

 

Dương Thanh Vân nhìn Tần Ninh, gãi đầu, đỏ mặt như trẻ con: "Thằng nhóc này qua bao nhiêu năm mà vẫn lải nhải quá nhiều, phiền".  

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0