“Tần công tử mu...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
Vạn Khuynh Tuyết gật đầu đồng ý.
“Tần công tử, sao ngươi lại đến thành Thiên Giao vậy?”
“Nơi này cách Bắc Lan rất xa!”
Tần Ninh cười đáp: “Câu này phải để ta hỏi cô mới đúng chứ?”
Vạn Khuynh Tuyết nghe vậy cười nói: “Này còn phải cảm tạ Tần công tử”.
“Bởi vì việc lần trước, ta được cha đề bạt làm người giám sát của Vạn Thiên Các, cho nên hiện tại không còn trấn thủ chủ yếu ở Bắc Lan nữa, mà là ở các phân bộ lưu động của Vạn Thiên Các…”, người giám sát, Chân Võ Xương vừa nghe được trong lòng nhảy dựng.
Ông ta biết chức vụ này trọng yếu như thế nào.
Các phân bộ của Vạn Thiên Các, tính cả lớn cả nhỏ rải rác trên khắp đại lục Vạn Thiên, tổng cộng phải hơn vạn cái.
Mỗi một cái đều có các chủ tọa trấn.
Mà các các chủ của phân bộ, nếu không phải là con cái của Vạn Cửu Thiên thì cũng là người Vạn Cửu Thiên tin tưởng bổ nhiệm xuống.
Nhưng mà cho dù là thân tín ở tại phân bộ thì cũng phải giám sát.
Nên thân phận người giám sát cứ vậy được sinh ra.
Người giám sát đại diện cho ý kiến của tổng bộ bên kia.
Mỗi một người giám sát đều có quyền lực lớn nhỏ khác nhau.
Mà Vạn Khuynh Tuyết vào được thành Thiên Giao chứng tỏ là đi làm việc.
Có thể trở thành giám sát thành Thiên Giao, phân bộ lớn thế này cũng đủ để nhìn ra địa vị người giám sát của Vạn Khuynh Tuyết không thấp chút nào.
“Ta cũng chưa giúp được cô cái gì”.
Tần Ninh nói xong, cất bước đi về hướng khu vực mua sắm.
“Tần công tử muốn mua đồ gì sao?”
Vạn Khuynh Tuyết khách sáo nói: “Bây giờ ta xem như cũng có chút quyền lực, rất vui lòng có thể thay Tần công tử trả tiền”.
“Thiếu nợ người một cái nhân tình, ta còn chưa trả lại!”
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Nếu cô cho ta mượn linh tinh, lỡ đâu bắt ta cưới cô thì nương tử nhà ta sẽ tức giận mất!”
Nghe được lời trêu chọc của Tần Ninh, Vạn Khuynh Tuyết chỉ mỉm cười, cũng không để ý lắm.
Lúc nhìn thấy Cốc Tân Nguyệt, cô ta liền biết dựa vào ánh mắt của Tần Ninh, chắc chắn sẽ không có ý nghĩ không an phận đối với cô ta.
Cốc Tân Nguyệt nghe được lời này cũng đỏ mặt mà cười, giận dỗi nhìn Tần Ninh.
Cửu U Đại Đế trước kia không hay nói giỡn như vậy.
Tính cách Tần Ninh hiện giờ lại cởi mở hơn không ít.
Nhưng mà, đây mới chính là điều nàng muốn thấy.
Nàng muốn nhìn thấy một Tần Ninh chân chính, người nam nhân thuộc về nàng!
“Nếu đã như thế, ta vừa mới đến đây cũng không có chuyện gì để làm, có thể đi theo Tần công tử xem không?”
Nơi gọi là khu vực đào phẩm chính là một ít đồ vật này nọ mà vài võ giả khi đi tìm kiếm bí tích khai quật được.
Nơi này, chín mươi chín phần trăm đều là giả! Nhưng một phần trăm còn lại thì có thể là thật.
“Tần công tử, sao ngươi lại đến thành Thiên Giao vậy?”
“Nơi này cách Bắc Lan rất xa!”
Tần Ninh cười đáp: “Câu này phải để ta hỏi cô mới đúng chứ?”
Vạn Khuynh Tuyết nghe vậy cười nói: “Này còn phải cảm tạ Tần công tử”.
“Bởi vì việc lần trước, ta được cha đề bạt làm người giám sát của Vạn Thiên Các, cho nên hiện tại không còn trấn thủ chủ yếu ở Bắc Lan nữa, mà là ở các phân bộ lưu động của Vạn Thiên Các…”, người giám sát, Chân Võ Xương vừa nghe được trong lòng nhảy dựng.
Ông ta biết chức vụ này trọng yếu như thế nào.
Các phân bộ của Vạn Thiên Các, tính cả lớn cả nhỏ rải rác trên khắp đại lục Vạn Thiên, tổng cộng phải hơn vạn cái.
Mỗi một cái đều có các chủ tọa trấn.
Mà các các chủ của phân bộ, nếu không phải là con cái của Vạn Cửu Thiên thì cũng là người Vạn Cửu Thiên tin tưởng bổ nhiệm xuống.
Nhưng mà cho dù là thân tín ở tại phân bộ thì cũng phải giám sát.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nên thân phận người giám sát cứ vậy được sinh ra.
Người giám sát đại diện cho ý kiến của tổng bộ bên kia.
Mỗi một người giám sát đều có quyền lực lớn nhỏ khác nhau.
Mà Vạn Khuynh Tuyết vào được thành Thiên Giao chứng tỏ là đi làm việc.
Có thể trở thành giám sát thành Thiên Giao, phân bộ lớn thế này cũng đủ để nhìn ra địa vị người giám sát của Vạn Khuynh Tuyết không thấp chút nào.
“Ta cũng chưa giúp được cô cái gì”.
Tần Ninh nói xong, cất bước đi về hướng khu vực mua sắm.
“Tần công tử muốn mua đồ gì sao?”
Vạn Khuynh Tuyết khách sáo nói: “Bây giờ ta xem như cũng có chút quyền lực, rất vui lòng có thể thay Tần công tử trả tiền”.
“Thiếu nợ người một cái nhân tình, ta còn chưa trả lại!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Nếu cô cho ta mượn linh tinh, lỡ đâu bắt ta cưới cô thì nương tử nhà ta sẽ tức giận mất!”
Nghe được lời trêu chọc của Tần Ninh, Vạn Khuynh Tuyết chỉ mỉm cười, cũng không để ý lắm.
Lúc nhìn thấy Cốc Tân Nguyệt, cô ta liền biết dựa vào ánh mắt của Tần Ninh, chắc chắn sẽ không có ý nghĩ không an phận đối với cô ta.
Cốc Tân Nguyệt nghe được lời này cũng đỏ mặt mà cười, giận dỗi nhìn Tần Ninh.
Cửu U Đại Đế trước kia không hay nói giỡn như vậy.
Tính cách Tần Ninh hiện giờ lại cởi mở hơn không ít.
Nhưng mà, đây mới chính là điều nàng muốn thấy.
Nàng muốn nhìn thấy một Tần Ninh chân chính, người nam nhân thuộc về nàng!
“Nếu đã như thế, ta vừa mới đến đây cũng không có chuyện gì để làm, có thể đi theo Tần công tử xem không?”
Nơi gọi là khu vực đào phẩm chính là một ít đồ vật này nọ mà vài võ giả khi đi tìm kiếm bí tích khai quật được.
Nơi này, chín mươi chín phần trăm đều là giả! Nhưng một phần trăm còn lại thì có thể là thật.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro