Phong Thần Châu

Tần Ninh thật s...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 “Con rùa đá đó cảm tạ ân đức của Cửu U đại đế nên vẫn còn lưu lại trong Thanh Vân tông ta”.  

 

“Nhưng, hậu nhân của chúng ta không biết cách đánh thức, tổ huấn của Thanh Vân tông từng nói, nếu có người có thể đánh thức rùa đá thì trên dưới Thanh Vân tông ta phải dốc sức mà ủng hộ, nghe theo mệnh lệnh của người này, cho dù là bị hủy diệt tông môn cũng không từ”.  

 

“Nếu ngươi có thể đánh thức rùa đá, vậy thì Thanh Vân tông ta sẽ tôn ngươi làm chủ, không dám phản bội lại môn huấn của tổ thượng”.  

 

Lời này vừa nói ra, mọi người đều cảm thấy sững sờ.  

 

Thanh Vân tông của bọn họ còn có lời đồn như vậy sao?  

 

Lúc này Kiếm Tiểu Minh lại nhảy dựng lên, hét lớn: “Nói luyên thuyên cái gì đấy? Ép người quá đáng ghê nhỉ?”  

 

“Rùa đá sống lại, còn tu luyện thành tinh. Sao ông không nói Cửu U đại đế đi tiểu một bè thành một thủy thần luôn đi?”  

 

Bốp…  

 

Kiếm Tiểu Minh vẫn chưa nói xong thì lại bị Tần Ninh gõ đầu.  

 

“Nói bậy cái gì!”  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Huynh, họ nói bậy đó!”  

 

Kiếm Tiểu Minh tức giận nói: “Vốn chính là như thế, rùa đá thành tinh, chưa nghe thấy bao giờ, quá vớ vẩn!”  

 

Tần Ninh không nói nhiều, sải bước lên, nhìn năm người, cười nói: “Nếu đã như thế thì dẫn ta đến đó đi!”  

 

Hả?  

Cái gì? Tần Ninh thật sự muốn thử sao ?

 “Ca ca, đừng kích động”.  

 

Kiếm Tiểu Minh lúc này kéo Tần Ninh lại, vội vàng nói: “Đây cũng chỉ là lời đồn đại vớ vẩn mà thôi, chính bọn họ còn không chắc có tồn tại rùa đá hay không mà!”  

 

“Tiểu hữu nói vậy là sai rồi!”  

 

Trưởng lão Liễu Thương Hải cũng lên tiếng nói: “Người ngoài thường sẽ cho là chúng ta lừa gạt từ đời này qua đời khác, nhưng Thanh Vân tông ta chắc chắn đây không phải là lời đồn, mà là sự thật!”  

 

“Thật?”  

 

Kiếm Tiểu Minh nhổ một bãi, nói: “Thế sao các ông không tự mở đi?”  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lời này nói ra, năm vị trưởng lão đều lúng túng không thôi.  

 

Bọn họ không phải là không muốn gọi tỉnh rùa đá, nhưng tông chủ các đời Thanh Vân tông đã dùng đủ mọi cách mà chẳng thể thức tỉnh được.  

 

Nhưng lão tổ đúng là để lại tổ huấn, nói rằng có thể đánh thức được.  

 

“Xem kìa, xem kìa, không nói nên lời được đúng không?”  

 

Tam trưởng lão Lữ Khí lại nói: “Nếu như không muốn thì hãy rời khỏi đây đi, chúng ta cũng không ép buộc”.  

 

“Nhưng nếu muốn dùng vũ lực ép Thanh Vân tông chúng ta thì Thanh Vân tông chúng ta cũng không phải loại dễ bắt nạt đâu!”  

 

“Ca, chúng ta đi!”  

 

Kiếm Tiểu Minh hừ một tiếng nói: “Tông chủ của một tông môn kém cỏi như vậy, khéo còn chẳng bằng đệ tử nội môn trong bốn tông môn lớn ấy chứ. Thiên phú và thực lực của ca ta, dù có đến bốn tông môn lớn thì cũng có thể vững vàng làm đệ tử nòng cốt, mấy trưởng lão các người chạy theo còn không kịp, ai thèm làm tông chủ của các ông?”  

 

“Ta đồng ý!”  

 

Tần Ninh lúc này cười nhạt nói: “Mời các vị trưởng lão dẫn đường!”  

Lời này nói ra, Kiếm Tiểu Minh hoàn toàn sững sờ, mà năm trưởng lão cũng kinh ngạc không thôi. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0