Phong Thần Châu

"Thiên Hổ Khiếu...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 

"Cảnh giới Thiên Nhân hội tụ linh thức, hôm nay liền dùng máu của ngươi để giúp ta thành tựu Thiên Nhân".  

 

Nói xong, sức mạnh toàn thân Tần Ninh được ngưng tụ.  

 

Xích Dương Long Luân!  

 

Rầm rầm rầm...  

 

Trong khoảnh khắc, chín con Hỏa Long lao vùn vụt mà lên.  

 

Khí tức cực nóng chiếu sáng mấy chục dặm xung quanh.  

 

Trên mặt đất, từng luồng sức mạnh đang không ngừng lưu động.  

 

Khí tức hỏa diễm tràn ngập.  

 

"Trò trẻ con!"  

 

Lục Vương hừ một tiếng, bàn tay vung lên, một thanh trường mâu xuất hiện trong tay hắn.  

 

Trường mâu lắc một cái, sát khí nghiêm nghị.  

 

Cảnh giới Thiên Nhân.  

 

Mỗi một bước tăng lên, linh thức tăng lên một đoạn.  

 

Đến bảy đoạn, linh thức chính là đến đỉnh.  

 

Tần Ninh cũng không phải là Thiên Nhân, không biết linh thức sinh ra như thế nào, mà dám so sánh với hắn ta?  

 

Khí thế của Lục Vương giờ phút này mạnh mẽ đến cực hạn.  

 

"Trảm!"  

 

Vừa sải bước ra, tốc độ cực nhanh.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Cơ hồ là trong nháy mắt, một đòn tấn công đã trực tiếp đâm về Tần Ninh.  

 

Nhưng Tần Ninh né tránh được.  

 

Khí tức bá đạo được phóng thích ra.  

 

Tám con Hỏa Long trống rỗng lướt lên.  

 

Con thứ chín bao phủ thân thể Tần Ninh ở bên trong.  

 

Kiếm U Khô giờ khắc này nằm trong tay.  

 

"Kim Mang Long Quyền!"  

 

"Phi Tinh Chưởng!"  

 

"Phong Nguyên Chỉ!"  

 

"Kỳ Mộc Chi Kiếm!"  

 

Trong nháy mắt, Tần Ninh giết ra bốn thức.  

 

Quyền, chưởng, chỉ, kiếm trong nháy mắt này cơ hồ là nối thành một mảnh, phảng phất như là bốn Tần Ninh đồng thời công kích tới.  

 

Sắc mặt Lục Vương phát lạnh, một quyền trực tiếp ném ra.  

 

Quyền băng.  

 

Chưởng nát.  

 

Ngón tay nứt.  

 

Thế nhưng kiếm kia lại vững vàng chém xuống, phát ra tiếng tinh thiết va chạm khiến cho thân thể đang tiến lên của Lục Vương lúc này ngừng lại.  

 

"Ừm?"  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Vương ngạc nhiên.  

 

Chín đường Thiên Mạch của Tần Ninh có uy lực mạnh mẽ vô cùng.  

 

Linh khí cũng theo đó mà tăng lên.  

 

Chuyện này rất không bình thường.  

 

"Kinh ngạc không?"  

 

Tần Ninh mở miệng nói.  

 

Một trong chín đường Thiên Mạch của hắn còn mạnh hơn cả chín đường Thiên Mạch của võ giả bình thường.  

 

Chênh lệch không chỉ bình thường đâu.  

 

Thiên Nhân tam bộ, trừ linh thức ra thì còn yếu hơn hắn nhiều.  

 

Mà công kích ở linh thức đối với thần hồn Băng Hoàng của hắn thì cũng không tính là uy hiếp gì.  

 

Trên thực tế, Thiên Nhân ngũ bộ hiện tại cũng không thể giết hắn.  

 

Mà Thiên Nhân thất bộ chính là một cao độ khác.  

 

Nhưng cũng không đến nỗi để Tần Ninh lo lắng.  

 

"Thiên Hổ Khiếu Quyền!"  

 

Một quyền bay ra.  

 

Lục Vương giờ phút này dùng một mâu trực tiếp đâm ra.  

 

Một chưởng phong bao trùm lấy hỏa diễm lúc này phóng thích ra.  

 

Lục Vương bị bức bách đến nỗi không thể không tiếp tục đâm mâu giết ra.  

Thế nhưng vẫn chưa kết thúc. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0