Phong Thần Châu

“Thiên Lôi Đao...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 

Tần Ninh lại không thèm để ý đến, Xích Dương Long Luân xuất hiện, quay xung quanh cơ thể, chín hỏa long như ẩn như hiện.  

 

Giờ phút này, ánh mắt của Lôi Vương mang theo sát khí.  

 

Dần dà, từng dòng sấm sét dao động ở xung quanh thân thể.  

 

Lôi Vương Hoàng Nhất Lôi, một trong tứ đại các vệ của Thiên Đế các, địa vị và thân phận đều cao hơn thập đại phó các chủ một bậc.  

 

Thực lực cũng hoàn toàn khác biệt.  

 

Cảnh giới Vương Giả! Cái thế vô địch.  

 

“Lôi Chấn Vạn Thiên!”  

 

Lôi Vương quát khẽ một tiếng, sấm sét phun trào xung quanh cơ thể, phát ra từng tiếng vang rền trầm thấp.  

 

Lúc nhìn về phía Tần Ninh, Lôi Vương càng có thêm nhiều sát khí.  

 

Lần trước bởi vì Tần Ninh, ông ta mới bị mất hết danh tiếng.  

 

Lần này, tuyệt đối không thể bỏ qua cho Tần Ninh.  

 

Lôi Vương sải bước ra, ánh sáng hiện ra từ trên xuống dưới cơ thể càng thêm mãnh liệt, giống như cả người đang hội tụ thành một quả cầu sét vậy.  

 

Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh đã trở nên cẩn thận hơn.  

 

Đàn Phủ Uyên và sáo Thụ Thiên trấn áp thông đạo.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Bây giờ binh khí tiện tay đang có trong tay chỉ có Xích Dương Long Luân.  

 

Nhưng mà Lôi Vương này cũng không phải là cường giả lâu đời trong đám Vương giả, vẫn có cơ hội giết chết được.  

 

“Cửu Long Gào Thét!”  

 

Gào xong một câu.  

 

Trong nháy mắt, chín lôi long ở bên trong Xích Dương Long Luân gầm thét lao thẳng về hướng Lôi Vương.  

 

Lôi Vương hừ một tiếng, điểm ngón tay một cái.  

 

“Huyền Lôi Trảm!”  

 

Vừa chỉ ra, một thanh lôi đao tỏa ra ánh sáng xanh đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt đã chém về phía Tần Ninh.  

 

Trong chớp nhoáng này, Tần Ninh cảm giác được một sự áp lực đập vào mặt.  

 

Khí thế mạnh mẽ khiến hắn có chút không thở nổi.  

 

Từng dòng, từng tầng từng tầng sức mạnh ngưng tụ.  

 

Keng keng keng... Lôi đao lần lượt chém xuống phía trên lôi long.  

 

Ánh mắt Tần Ninh có vẻ tỉnh táo.  

 

Chỉ là, giờ phút này Lôi Vương còn tỉnh táo hơn.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ông ta biết mình mạnh hơn Tần Ninh, mạnh rất nhiều.  

 

Cảnh giới Vương Giả, biển linh thức vạn mét.  

 

Tần Ninh thì sao?  

 

Biển linh thức còn chưa hình thành, hơn nữa mới chỉ là nhất bộ Thiên Nhân, linh thức có hạn.  

 

“Cửu Long Thôn Thiên”.  

 

Vừa gào lên một câu.  

 

Trong nháy mắt chiều dài của chín con hỏa long đã tăng lên thành mấy trăm, hóa thành dài trăm trượng, hung dữ mạnh mẽ trong sơn cốc.  

 

Sắc mặt của Lôi Vương vẫn không thay đổi.  

 

Cho dù Tần Ninh có bao nhiêu tài năng, chắc chắn hắn vẫn sẽ thua thôi.  

 

“Thiên Lôi Đao Kiếm!”  

 

Lôi Vương vung một tay ra, trong nháy mắt đã ngưng tụ ra một thanh đao, một thanh kiếm xuất hiện trong tay.  

 

Ông ta quơ đao kiếm.  

 

Lôi Vương thận trọng chém xuống.  

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0