Phong Thần Châu

Thiên Nhân thất...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 

Nếu như trước kia không gặp được U Vương, có lẽ đời này sẽ mãi mãi thất bại.  

 

Không, có lẽ bây giờ đã chết rồi cũng nên.  

 

Mà giờ đây, tam đệ đã tới Thiên Nhân thất bộ, cái giá hắn ta phải trả còn nhiều hơn bọn hắn gấp mười, gấp trăm lần.  

 

"Lũ khốn nạn của Thiên Đế các, các ngươi đang làm gì đó?"  

 

Lúc này, bỗng nhiên vang lên một tiếng quát.  

 

Ở cửa thông đạo, một bóng người bỗng nhảy ra.  

 

"Tiên Hàm!"  

 

"Tiên Hàm!"  

 

Hùng Viêm và Kha Cảnh thấy Tiên Hàm xuất hiện thì lập tức sửng sốt.  

 

Tiên Hạo hét lớn, nói: "Không còn giữ được thông đạo trong lòng đất nữa, hãy mau chóng rời khỏi Tru Ma cốc, không thể ở lại đây được nữa!"  

 

"Chúng ta từ bỏ Tru Ma cốc, tam đệ, mau báo cho phụ thân và đại ca biết!"  

 

"Chúng ta không thể chết hết ở đây được!"  

 

Tiên Hàm nghe vậy thì có hơi ngạc nhiên.  

 

Một dòng suối ấm áp nhẹ nhàng chảy qua lòng hắn ta.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

"Ông đây không đi đâu!"  

 

Tiên Hàm cười ha hả.  

 

"Chạy đi, đệ xưng ông đây cái gì?"  

 

Tiên Hạo chửi ầm lên: "Mau chạy đi, nếu không ai cũng không thoát được đâu, Tru Ma cốc có thể mất, nhị ca cũng có thể chết, nhưng đệ thì không được!"  

 

Vừa dứt lời, Tiên Hàm rơm rớm nước mắt nhìn vào Tiên Hạo.  

 

"Ai bảo noi theo nhị ca chứ?"  

 

Chút lệ còn sót trong mắt Tiêm Hàm nhanh chóng biến mất, hắn ta lại cười ha ha nói: "Bây giờ đệ đã là... Hàm Vương rồi!"  

 

Hắn ta vừa dứt lời.  

 

Một luồng khí tức mạnh mẽ tràn ngập khắp nói.  

 

Tru Ma cốc ngay lập tức bị luồng khí tức mạnh mẽ này bao phủ.  

 

Lúc này, Tiên Hạo sợ hết hồn.  

 

Hùng Viêm sợ hết hồn.  

 

Kha Cảnh cũng sợ vậy.  

 

Tiên Hàm... thăng cấp thành Vương ư?  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sao có thể chứ?  

 

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều trố mắt đứng nhìn.  

 

Tiên Hàm hồn nhiên không thèm quan tâm, hắn ta lao thẳng ra ngoài, tấn công hai người Kha Cảnh và Hùng Viêm.  

 

Đúng lúc này, một bóng người cũng xuất hiện từ trong thông đạo.  

 

Tần Ninh mặc một bộ quần áo trắng tinh, ở cổ áo và cổ tay áo có hai sợi tơ vàng, chân đi một đôi giày, hắn xuất hiện trước cửa thông đạo.  

 

Tần Ninh nhìn vào Tiên Hàm, rồi cất lời nói: "Đừng có giết chết người ta!"  

 

"Ta phải giữ lại để còn thẩm vấn nữa!"  

 

"Vâng!"  

 

Tiên Hàm cười ha hả, nhìn vào Hùng Viêm và Kha Cảnh.  

 

Thiên Nhân thất bộ đỉnh cấp ư?  

 

So với Vương Giả thì tính là cái gì?  

 

Lúc này, Hùng Viêm và Kha Cảnh đều rất ngơ ngác.  

 

Người của Ám Vũ Ma đâu rồi?  

 

Tiên Hạo bây giờ cũng ngẩn ngơ đi đến bên cạnh Tần Ninh, chắp tay chào hỏi.  

"Nuốt viên đan dược này đi!" 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0