Phong Thần Châu

Tiên Hàm gọi là...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 

Giờ khắc này, Tiên Hàm nhìn về phía trước, trong lòng thực tế cũng không chắc.  

 

Lục Vương cùng Thất Vương, chỉ cần một tên thôi cũng đủ để khiến hắn ta đau đầu.  

 

Mà hai người đứng cùng một chỗ, hắn ta cùng nhị ca Tiên Hạo phải liên hợp mới có thể đại khái đối phó.  

 

Không nói đến thủ hạ của hai vương còn nhiều thống soái như thế kia kìa!  

 

"Tiên Hàm, chỉ mình ngươi đến à?"  

 

Nghe đến lời này, ánh mắt Tần Ninh khẽ nhúc nhích.  

 

Ngó lơ ta à?  

 

"Hừ, giết các ngươi, một mình ông đây là đủ".  

 

"Mọi người bình an vô sự, các ngươi hiện tại lại chuẩn bị dấy lên chiến tranh? Không sợ chết à?"  

 

Tiên Hàm gọi là tràn đầy tự tin.  

 

Nghe đến lời này, Lục Vương cùng Thất Vương lắc đầu.  

 

Tiên Hàm, Thiên Ngoại Tiên.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một trong Tứ Kiệt, Thiên Nhân đỉnh cao, vô cùng mạnh mẽ.  

 

Nhưng hai người bọn chúng cũng không sợ.  

 

Thường ngày giao thủ cũng gặp Tiên Hạo nhiều nhất.  

 

Tiên Hạo cùng Tiên Hàm hai người đều rất mạnh nhưng bọn hắn cũng không yếu.  

 

"Tộc ta lần này chuẩn bị phá thông đạo mà ra, ngày tận thế của Thiên Ngoại Tiên các ngươi đã đến", Lục Vương lạnh nhạt nói: "Tiên Hàm, thức thời chút đi, không bằng đầu nhập chúng ta, trở thành quân tiền tạm của Ám Vũ Ma, Ám Vũ Ma sẽ không đuổi tận giết tuyệt Thiên Ngoại Tiên đâu".  

 

"Ha ha ha..."  

 

Tiên Hàm ha ha cười nói: "Cái bệnh khoác lác của ngươi vẫn không đổi nhỉ".  

 

"Hừ!"  

 

Sắc mặt Lục Vương phát lạnh.  

 

"Ông đây nghĩ mãi mà không rõ, vì sao bọn súc sinh các ngươi cứ muốn lên trên mặt đất?"  

 

"Mặt đất có thứ gì để cho các ngươi muốn như vậy?"  

 

Lục Vương hừ một tiếng, lười trả lời.  

 

"Tiên Hàm, xem ra ngươi là đi tìm cái chết!"  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Thất Vương giờ phút này không còn kiên nhẫn.  

 

Một câu rơi xuống, Thất Vương trực tiếp bước ra.  

 

Oanh...  

 

Giờ phút này, lông vũ màu tối của Thất Vương hóa thành áo giáp mà tản ra ánh sáng đen nhánh, bao trùm tại mặt ngoài thân thể của hắn ta.  

 

Trên mặt hắn ta xuất hiện từng đường vân màu đen, đôi mắt càng là tản ra màu xanh u ám, tức lúc này cũng nháy mắt tăng vọt.  

 

Bành...  

 

Không nói hai lời, Tiên Hàm giờ phút này một quyền giết ra, hai người nháy mắt giao thủ.  

 

"Lục Vương đại nhân, kẻ này để tại hạ đối phó!"  

 

Giờ phút này, trong quân sĩ của Ám Vũ Ma có một thanh niên đi ra, chắp tay nói.  

 

"Ám Thiến, con chính là cảnh giới Thiên Nhân, đủ để giết người này, tốc độ phải nhanh!"  

 

Ám Thiến chính là con trai của Lục Vương, trong quân của Lục Vương chiếm giữ vị trí tướng quân, có chút uy vọng, có thể nói là thiên chi kiêu tử của Ám Vũ Ma.  

 

Giờ phút này, Ám Thiến đi ra, nhìn Tần Ninh, cười nói: "Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình".  

Một câu rơi xuống, Ám Thiến vung một quyền trực tiếp tấn công Tần Ninh. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0