Phong Thần Châu

Trên thực tế, t...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

Giờ phút này, mấy người Phục Văn Ký, Thôi Nghiễm rất muốn cười.  

 

Ngũ tông không còn tồn tại?  

 

Tần Ninh đang nghiêm túc sao?  

 

Cảnh giới Quy Nhất nhất mạch, làm sao dám lớn lối như vậy?  

 

“Cửu Anh!”  

 

“Có!”  

 

“Mang Nguyệt Nhi rời khỏi nơi này!”  

 

Tần Ninh tiếp tục mở miệng nói: “Đi tìm nhóm Vạn Tử Hàng”.  

 

Vừa dứt lời, Cửu Anh gật gật đầu.  

 

Thái Ất đạo trưởng cười nhạo nói: “Sao thế? Sợ rồi? Vừa rồi ăn nói ngông cuồng, bây giờ lại muốn đi tìm người giúp đỡ?”  

 

“Sợ?”  

 

Tần Ninh cười nhạo nói: “Chỉ bằng mấy người các ngươi mà cũng xứng làm cho ta sợ hãi sao?”  

 

“Ngươi yên tâm, Vạn Thiên Các có quan hệ hợp tác với ta, bọn họ sẽ không ra tay đắc tội với ngũ đại tông môn các ngươi”.  

 

“Ta chỉ là lo lắng, sau này cho các ngươi cơ hội thở dốc, các ngươi lại bắt người phụ nữ của ta để uy hiếp ta!”  

 

Lúc này, Cốc Tân Nguyệt có chút lo lắng.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Ninh an ủi nói: “Yên tâm đi, bọn họ không làm gì được ta!”  

 

“Vâng!”  

 

Giờ phút này, Cửu Anh giương cánh bay cao.  

 

“Tần gia, ngài bảo trọng, ta đi rồi sẽ quay lại!”  

 

Cửu Anh không thể chờ được nói vọng lại.  

 

Trong lòng nó cũng có chút sợ hãi.  

 

Một đám cảnh giới Quy Nhất, còn có mười mấy người cảnh giới Quy Nhất ngũ cảnh, nó cũng sợ chết.  

 

Một quả Thiên Nguyên đủ để làm cho vết thương của nó khôi phục, thậm chí là khiến cho thực lực của nó tăng thêm một bước.  

 

Tốt nhất là nên chuồn nhanh!  

 

“Ngăn hai người kia lại!”  

 

Lúc này, Thái Ất đạo trưởng mở miệng nói.  

 

Trong Thái Ất thiên tông, ba bóng người lập tức xuất hiện, xé gió bay lên.  

 

“Ngăn cản? Ta cho phép các ngươi ngăn cản sao?”  

 

Giờ phút này, Tần Ninh khẽ quát.  

 

Kiếm U Khô trực tiếp vung lên làm xuất hiện một ánh kiếm.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trường kiếm màu đen, bảo khí thứ phẩm, đủ để thích ứng với sức mạnh bùng nổ trong cơ thể Tần Ninh.  

 

Một kiếm này chém ra làm bầu trời đêm như bừng sáng, chém đứt ba bóng người.  

 

Phốc!  

 

Máu tươi phun ra giữa không trung.  

 

Giờ phút này, sắc mặt Thái Ất đạo trưởng khẽ biến đổi.  

 

Ba người kia đều là cảnh giới Quy Nhất tam mạch.  

 

Vậy mà bị Tần Ninh dùng một kiếm chém chết.  

 

“Các vị, còn định nhìn đến khi nào?”  

 

Thái Ất đạo trưởng gầm lên một tiếng.  

 

Tần Ninh cũng lạnh lùng khinh bỉ nói: “Cùng lên đi, miễn cho các ngươi nói ta bắt nạt các ngươi”.  

 

Lời này vừa nói ra, vài người không khỏi tức giận.  

 

Cùng lên đi, miễn cho các ngươi nói ta bắt nạt các ngươi?  

 

Tần Ninh là đang ẩn ý mắng nhóm bọn hắn!  

 

Lúc này, quả Thiên Nguyên lập tức xuất hiện trong tay Tần Ninh.  

 

“Vốn dĩ có mười sáu quả Thiên Nguyên, nhưng ta chỉ lấy được ba quả, đó là do bị các ngươi cản trở, dù sao thì các ngươi cũng phải trả giá đắt cho việc này”.  

Ngay sau đó, Tần Ninh đã trực tiếp nuốt xuống một quả Thiên Nguyên. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0