Phong Thần Châu

"Từ đại sư!"  

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 Hắn trông khoảng tầm tuổi đôi mươi, nhưng ai biết cốt linh bao nhiêu, biết đâu lại đến mấy trăm tuổi thì sao.  

 

Hắn mặc một bộ quần áo trắng tinh, một tay để sau lưng, một tay đặt trước người.  

 

Thoạt nhìn trông hắn rất lạnh nhạt hờ hững.  

 

Tuy rằng gương mặt trông khá ổn, một chút mạnh mẽ, lại có chút nho nhã, nhìn kỹ thì cũng coi như là một thanh niên tuấn tú.  

 

Nhưng ngặt nỗi, hắn lại đắc tội với hai người La Anh và Tống Nguyên, còn có chút gì đó bí ẩn khiến người ta không thể hiểu được.  

 

Vạn Khuynh Tuyết nói tiếp: "Tần công tử, ta còn có việc phải làm, nên không đi cùng Tần công tử được, năm ngày sau, buổi đấu giá sẽ bắt đầu, Tần công tử có đến đó không?"  

 

"Có!"  

 

"Vậy đến lúc đó gặp lại!"  

 

"Được!"  

 

Vạn Khuynh Tuyết rời đi.  

 

Sau đó, Vạn Thiển Thiển dẫn đám người Tần Ninh rời khỏi khu vực đào phẩm.  

 

Mọi người xung quanh thấy không còn chuyện gì nữa, nên đám đông cũng giải tán.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Cùng lúc đó, ở bên kia, sắc mặt hai người La Anh và Tống Nguyên không tốt lắm.  

 

"Tên Tần Ninh, Tần Sơn này là ai, mau điều tra cho ta, ta thật sự muốn biết bọn chúng có lai lịch gì!"  

 

Tống Nguyên hừ nói: "Chỉ cần chúng không phải người của Vô Lượng Kiếm Phái, Khai Sơn cung, Thập Phương tông, Thanh Dương môn, thì bổn công tử nhất định phải giết chết bọn chúng".  

 

Vô Lượng Kiếm Phái!  

 

Khai Sơn cung!  

 

Thập Phương tông!  

 

Thanh Dương môn!  

 

Bốn thế lực này làm bá chủ ở phía nam đại lục Thiên Ngoại, phạm vi thống trị lên đến hàng trăm vạn dặm.  

 

Thậm chí tính cả đại lục Thiên Ngoại, thì chỉ đứng sau Thiên Ngoại Tiên mà thôi.  

 

Bọn họ đều có Thiên Nhân trấn giữ!  

 

Nếu Tần Ninh đến từ bốn thế lực lực này, thì bọn họ chỉ đành ngậm đắng nuốt cay, nhẫn nhục chịu đựng, không được đi kiếm chuyện, hơn nữa còn phải khúm núm nhận lỗi.  

 

Nhưng nếu không phải...  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Tần Ninh đã sỉ nhục bọn họ như vậy thì ắt phải chết.  

 

"Đã lâu rồi chưa thấy ai thú vị như vậy, bổn công tử cũng muốn biết sao bọn họ lại tự tin như vậy", vẻ mặt La Anh bây giờ rất lạnh nhạt.  

 

Hai người họ cùng nhau rời khỏi đó, tất nhiên là tâm trạng không thể nào tốt đẹp được.  

 

Ở bên kia.  

 

Vạn Thiển Thiển dẫn nhóm người Tần Ninh, Tần Sơn đi vào đại sảnh của Vạn Thiên các.  

 

Họ đi vòng ra phía sau đại sảnh rồi đi thẳng lên tầng hai.  

 

Sau khi cả nhóm bước vào một gian phòng, ở đó đã có người chờ đợi từ sớm.  

 

"Từ đại sư!"  

 

Vạn Thiển Thiển cất lời: "Đây là Tần công tử, hắn định bán vài món bảo bối, mời ông giúp đỡ đánh giá chúng một chút!"  

 

"Vâng, tiểu thư!"  

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0