Phong Thần Châu

“Vậy cũng không...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

Một kiếm này của Lý Nhất Phàm dường như có vài phần ý vị lĩnh ngộ kiếm ý trong đó.  

 

Tên này quả là một nhân tài, sau này có thể bồi dưỡng tiếp.  

 

“Huyền Thiên kiếm quyết là một trong 4 đại linh quyết mà Thanh Vân lưu lại, ngươi cũng có thể lĩnh ngộ được một chút, cũng khá”.  

 

Tần Ninh vừa nói ra lời này, Lý Dương Chiêu, Hoa Vinh, Lữ Khí, Liễu Thương Hải, Từ Phàm, năm đại trưởng lão liền thay đổi sắc mặt, trong lòng kinh ngạc vạn phần.  

 

Tôn giả Thanh Vân chính là tổ sư sáng lập nên Thanh Vân tông, 4 đại linh quyết, chính là bí mật cực lớn của Thanh Vân tông, trừ những tông môn được truyền thừa lâu đời biết ra thì những người khác không thể biết.                   

 

Tần Ninh lại nói như quen thuộc lắm.  

 

Nhóc này, rốt cuộc là có lai lịch gì?  

 

“Nhưng, chẳng có tác dụng gì!”  

 

Tần Ninh vừa dứt lời thì sải bước đi ra, một tay vung lên.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Lôi Hồ Quang, Hồ Quang chém!”  

 

Lúc này, bề mặt thân thể của Tần Ninh dần lan tỏa ánh sáng màu vàng nhàn nhạt, một ánh sáng thuần khiết như màu ngọc, lúc này dần bốc lên.  

 

Hơi thở khác biệt này chợt khiến tất cả mọi người cảm thấy một luồng áp bức đáng sợ.  

 

Ngọc Lôi thể, vốn chính là lấy sấm luyện thể, cho dù là linh lôi cơ bản nhất mà muốn khống chế nó thì cũng vô cùng khó khăn.  

 

Sức mạnh tính lôi, vốn là thứ mãnh liệt nhất, hùng vĩ nhất.  

 

Võ giả bình thường, rất ít sử dụng linh khí của mình đem theo sức mạnh bá đạo như thế.  

 

Một khi không khống chế được thì có thể khiến bản thân chịu đòn phản kích cực lớn.  

 

Nhóc này lại tu hành linh khí tính lôi.  

 

“Bại!”, một luồng không khí hình cung như làn sóng tấn công tới, tiếng vỡ vụn rắc rắc vang lên, ánh kiếm của Lý Nhất Phàm kia hoàn toàn tan nát. Một tiếng bùm vang lên, toàn thân hắn ta lăn ra, linh khí cũng giảm mạnh, hơi thở yếu ớt tột độ.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một đòn, đánh bại.  

 

Lúc này, hiện trường trở nên im lặng như tờ.  

 

Tần Ninh vỗ vỗ tay, nhàn nhạt nói: “Nói với các ngươi rồi, năm đại đệ tử cùng lên đi, đánh mạnh tay một chút, nếu không đều tới tìm chết”.  

 

Lần này, không ai dám phản bác.  

 

Cảnh giới Địa Võ tầng 2, đối diện với cùng cảnh giới, thậm chí là đối diện với đối thủ có cảnh giới cao hơn mình mà Tần Ninh xuất chiêu đã chứng minh thực lực của bản thân hắn.  

 

Gã này, quả thật rất khủng khiếp.  

 

“Xem ra, năm đại đệ tử không phải là đối thủ của Tần Ninh ta. Nếu đã vậy thì thế này, bây giờ ta trở thành đệ tử đứng đầu của Thanh Vân tông!”  

 

“Vậy cũng không được!”  

 

“Năm vị trưởng lão của chúng ta quyền cao chức trọng, cho dù là tông chủ thì năm người chúng ta cũng phù hợp hơn ngươi!”  

Tần Ninh liếc mắt nhìn Từ Phàm, nói: “Nói như thế thì là ông sợ ta làm tông chủ không trấn giữ nổi Thanh Vân tông sao?” 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0