Chương 32
2024-08-21 21:02:14
Bình thường, tửu lầu không chỉ có một phòng thu chi, nếu chỉ có một, quyền lực của phòng thu chi liền quá lớn. Việc mà Tần Thanh Chước phải làm chính là tính lại số tiền kiếm được, sau đó đưa cho ông chủ kiểm tra đối chiếu hai quyển sổ sách.
“Cảm ơn phu tử.”
Lục phu tử gật đầu, dặn dò: “Cho dù có muốn kiếm tiền cũng phải hoàn thành việc học, nếu không sẽ mất nhiều hơn được.”
“Đệ tử đã biết.”
Lục phu tử vỗ vỗ bả vai Tần Thanh Chước, trên mặt lộ ra vẻ thân thiện nói: “Tháng hai năm sau chính là kỳ thi đồng sinh, từ đây cho đến lúc đó vẫn còn thời gian mười tháng, ngươi phải nắm chắc cơ hội lần này. Bể học vô biên, ăn được khổ mới có thể thành tài.”
“Đọc sách tốt, mới có thể khảo tú tài.”
Tần Thanh Chước trịnh trọng gật đầu nói: “Phu tử, ta sẽ không làm người thất vọng.”
Lục phu tử nhìn thấy bộ dáng tích cực của Tần Thanh Chước, trong lòng rất vừa lòng: “Ta nghe nói ngươi là hạng nhất đếm ngược của trường xã, nếu như kỳ thi giữa tháng này vẫn là hạng nhất đếm ngược sẽ bị khuyên thôi học, đúng không? Lão phu nhận ngươi làm đệ tử, nếu lần này ngươi vẫn là hạng nhất đếm ngược, cũng không sao, ngươi còn nhỏ, cho dù ta có đánh cược cái mặt già này cũng sẽ giúp ngươi ở lại học.”
Tần Thanh Chước dâng lên cảm giác hổ thẹn nói: “Đệ tử sao dám làm phiền phu tử, sẽ không lại khảo hạng nhất đếm ngược.”
Lục phu tử và hắn không thân cũng chẳng quen, vì hắn chu toàn như vậy, nếu hắn cô phụ tâm ý của ông, không phải là lòng lang dạ sói sao?!
Lục phu tử nghe vậy liền lộ ra vẻ mặt vui mừng nói: “Vi sư tin tưởng ngươi.”
--------------------------
Rời khỏi chỗ của Lục phu tử, trong lòng Tần Thanh Chước dâng lên một ngọn lửa, phu tử coi trọng hắn như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không cô phụ tấm lòng của ông ấy.
Tần Thanh Chước đi ra trường xã, dự định cầm bạc đi mua một ít đồ vật, ngày khác mang về nhà.
Xung quanh trường xã đều là tiệm bán thức ăn và tạp hóa, cũng có không ít cửa hàng trang phục, khắp nơi đều là âm thanh thét to, nghe rất náo nhiệt.
“Tỷ tỷ, vải ở đây bán thế nào?”
Một phụ nhân khoảng 30 tuổi nghe thấy có người hỏi, liền ngẩng đầu lên nhìn, trong mắt hiện lên một tia kinh diễm, thật là một hậu sinh tuấn tú. Lại nghe thấy Tần Thanh Chước kêu nàng là tỷ tỷ, cười không khép được miệng.
“Vị công tử này, vải vóc bên này 1 thước là 50 văn, bên kia 1 thước 80 văn, còn có bên kia nữa rẻ hơn một chút, 1 thước 40 văn.”
Một thước chính là 30 centimet, một nam tử trưởng thành cao khoảng 1 mét 8.
Tần Thanh Chước nói: “Tỷ tỷ, cây vải màu tím này cho ta 7 thước.” Số vải dư ra có thể dùng để thêu khăn tay và túi tiền, nếu chỉ mua 6 thước sợ là không đủ.
Sau khi hắn so sánh giá của ba cửa hàng, phát hiện giá cả của mấy cửa hàng trang phục gần đây đều không sai biệt lắm, phỏng chừng là đã thống nhất giá cả. Hắn cũng không hề rối rắm, trực tiếp mua loại 1 thước 50 văn. Hắn đã sờ qua, thuộc về trung đẳng, sau khi nghe qua giá của loại vải thấp nhất và giá của loại vải cao nhất, bình thường đều sẽ lựa chọn giá ở giữa.
Chờ về sau có tiền, lại suy xét cái khác.
Bởi vì hắn thành thân, Tần phụ còn thiếu các hương thân 2 lượng bạc.
Bà chủ cửa hàng cười nói: “Công tử, vải của ngươi đã được bao tốt.”
Tần Thanh Chước nho nhã lễ độ nói: “Cảm ơn.”
“Cảm ơn phu tử.”
Lục phu tử gật đầu, dặn dò: “Cho dù có muốn kiếm tiền cũng phải hoàn thành việc học, nếu không sẽ mất nhiều hơn được.”
“Đệ tử đã biết.”
Lục phu tử vỗ vỗ bả vai Tần Thanh Chước, trên mặt lộ ra vẻ thân thiện nói: “Tháng hai năm sau chính là kỳ thi đồng sinh, từ đây cho đến lúc đó vẫn còn thời gian mười tháng, ngươi phải nắm chắc cơ hội lần này. Bể học vô biên, ăn được khổ mới có thể thành tài.”
“Đọc sách tốt, mới có thể khảo tú tài.”
Tần Thanh Chước trịnh trọng gật đầu nói: “Phu tử, ta sẽ không làm người thất vọng.”
Lục phu tử nhìn thấy bộ dáng tích cực của Tần Thanh Chước, trong lòng rất vừa lòng: “Ta nghe nói ngươi là hạng nhất đếm ngược của trường xã, nếu như kỳ thi giữa tháng này vẫn là hạng nhất đếm ngược sẽ bị khuyên thôi học, đúng không? Lão phu nhận ngươi làm đệ tử, nếu lần này ngươi vẫn là hạng nhất đếm ngược, cũng không sao, ngươi còn nhỏ, cho dù ta có đánh cược cái mặt già này cũng sẽ giúp ngươi ở lại học.”
Tần Thanh Chước dâng lên cảm giác hổ thẹn nói: “Đệ tử sao dám làm phiền phu tử, sẽ không lại khảo hạng nhất đếm ngược.”
Lục phu tử và hắn không thân cũng chẳng quen, vì hắn chu toàn như vậy, nếu hắn cô phụ tâm ý của ông, không phải là lòng lang dạ sói sao?!
Lục phu tử nghe vậy liền lộ ra vẻ mặt vui mừng nói: “Vi sư tin tưởng ngươi.”
--------------------------
Rời khỏi chỗ của Lục phu tử, trong lòng Tần Thanh Chước dâng lên một ngọn lửa, phu tử coi trọng hắn như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không cô phụ tấm lòng của ông ấy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Thanh Chước đi ra trường xã, dự định cầm bạc đi mua một ít đồ vật, ngày khác mang về nhà.
Xung quanh trường xã đều là tiệm bán thức ăn và tạp hóa, cũng có không ít cửa hàng trang phục, khắp nơi đều là âm thanh thét to, nghe rất náo nhiệt.
“Tỷ tỷ, vải ở đây bán thế nào?”
Một phụ nhân khoảng 30 tuổi nghe thấy có người hỏi, liền ngẩng đầu lên nhìn, trong mắt hiện lên một tia kinh diễm, thật là một hậu sinh tuấn tú. Lại nghe thấy Tần Thanh Chước kêu nàng là tỷ tỷ, cười không khép được miệng.
“Vị công tử này, vải vóc bên này 1 thước là 50 văn, bên kia 1 thước 80 văn, còn có bên kia nữa rẻ hơn một chút, 1 thước 40 văn.”
Một thước chính là 30 centimet, một nam tử trưởng thành cao khoảng 1 mét 8.
Tần Thanh Chước nói: “Tỷ tỷ, cây vải màu tím này cho ta 7 thước.” Số vải dư ra có thể dùng để thêu khăn tay và túi tiền, nếu chỉ mua 6 thước sợ là không đủ.
Sau khi hắn so sánh giá của ba cửa hàng, phát hiện giá cả của mấy cửa hàng trang phục gần đây đều không sai biệt lắm, phỏng chừng là đã thống nhất giá cả. Hắn cũng không hề rối rắm, trực tiếp mua loại 1 thước 50 văn. Hắn đã sờ qua, thuộc về trung đẳng, sau khi nghe qua giá của loại vải thấp nhất và giá của loại vải cao nhất, bình thường đều sẽ lựa chọn giá ở giữa.
Chờ về sau có tiền, lại suy xét cái khác.
Bởi vì hắn thành thân, Tần phụ còn thiếu các hương thân 2 lượng bạc.
Bà chủ cửa hàng cười nói: “Công tử, vải của ngươi đã được bao tốt.”
Tần Thanh Chước nho nhã lễ độ nói: “Cảm ơn.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro