Chương 35
2024-08-21 21:02:14
Bị Minh gia mắng cho một trận, Diệp ca nhi mới có thể đem Minh Nam Tri mang đi, Minh Nam Tri nhìn qua vết thương của Vương Hổ, ban đêm liền lên núi hái thuốc, thức suốt đêm mới có thể giúp Vương Hổ hạ sốt.
Nhìn thấy nhiệt độ thân thể của Vương Hổ đã bình thường trở lại, Diệp ca nhi liền ngay tại chỗ ôm Minh Nam Tri khóc.
Tình bạn giữa hai người, lời đồn đãi sao có thể chia cắt được.
Minh Nam Tri có chút đau đầu nói: “Nhưng mấy thứ này cũng tốn không ít tiền, hơn nữa ta cũng không thích ăn điểm tâm.”
Diệp ca nhi cười nói: “Ngươi không thích ăn, nhưng tướng công của ngươi thích ăn nha, thư sinh đều thích ăn mấy thứ này, ngươi cho tướng công của ngươi ăn thử xem.”
Hắn vốn là một ca nhi xinh đẹp, lại được Vương Hổ sủng không giới hạn, cái gì cũng dám nói.
Minh Nam Tri cũng thật sự suy xét, Tần Thanh Chước ở trấn trên đọc sách, hẳn là thích ăn điểm tâm.
Minh Nam Tri lộ ra một nụ cười nhạt: “Vậy cảm ơn ngươi.”
Diệp ca nhi lắc đầu nói: “Nhắc đến tướng công của ngươi, ngươi liền đồng ý, trở mặt cũng quá nhanh đi!”
“Cũng không biết vị tướng công kia của ngươi cho ngươi uống bao nhiêu canh mê hồn nữa.”
“Cái miệng của ngươi đúng là không buông tha người mà.” Trong giọng nói của Minh Nam Tri mang theo chút tức giận, vừa thân thiết lại mềm mại.
“Về sau, ta sẽ ở lại thôn Thanh Tuyền rất lâu, Hổ ca cũng ở trấn trên tìm việc làm.”
Vương Hổ là thợ săn, ở trong thôn cũng có đất, nhưng hắn không biết trồng trọt, liền đem đồng ruộng bán. Hiện giờ không đi áp tải, đành phải đi trấn trên tìm chút việc để làm.
Minh Nam Tri có chút lo lắng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì sao? Hay là áp tải không thuận lợi?”
Diệp ca nhi cười rộ lên, trên má xuất hiện hai cái lúm đồng tiền: “Cũng không phải, áp tải rất thuận lợi, Hổ ca kiếm lời rất nhiều tiền. Chỉ là ta có chút việc, không thể cùng huynh ấy đi chạy tiêu.”
“Ha ha, ta cũng không giấu ngươi làm gì. Ta có thai rồi, đã được hai tháng, muốn ổn định một chỗ.”
“Chúc mừng ngươi.” Trong mắt Minh Nam Tri mang theo ý cười, ánh mắt dừng trên bụng Diệp ca nhi, trong lòng vì hắn và Vương Hổ vui vẻ.
Diệp ca nhi cười rộ lên nói: “Chúng ta thành thân ba năm, rốt cuộc cũng có. Vì đứa nhỏ này, chúng ta đành phải yên ổn xuống, không thể tiếp tục đi áp tải. Lỡ như sau này là một tiểu tử, còn phải cho hắn đi đọc sách.”
“Nếu là khuê nữ hoặc là ca nhi, sao có thể chịu được gió cát. Vốn dĩ cũng định áp tải mấy năm, liền tìm một chỗ ổn định, đứa nhỏ này xuất hiện làm chúng ta đẩy nhanh quá trình mà thôi.”
“Các ngươi đã có kế hoạch thì tốt.” Trong mắt Minh Nam Tri đều là ý cười ôn nhu.
Vương Hổ và Diệp ca nhi đều là người có tính toán, cũng không có người nhà ước thúc bọn họ. Hai phu phu còn là người chăm chỉ, thật khiến cho người ta hâm mộ.
Nhìn thấy nhiệt độ thân thể của Vương Hổ đã bình thường trở lại, Diệp ca nhi liền ngay tại chỗ ôm Minh Nam Tri khóc.
Tình bạn giữa hai người, lời đồn đãi sao có thể chia cắt được.
Minh Nam Tri có chút đau đầu nói: “Nhưng mấy thứ này cũng tốn không ít tiền, hơn nữa ta cũng không thích ăn điểm tâm.”
Diệp ca nhi cười nói: “Ngươi không thích ăn, nhưng tướng công của ngươi thích ăn nha, thư sinh đều thích ăn mấy thứ này, ngươi cho tướng công của ngươi ăn thử xem.”
Hắn vốn là một ca nhi xinh đẹp, lại được Vương Hổ sủng không giới hạn, cái gì cũng dám nói.
Minh Nam Tri cũng thật sự suy xét, Tần Thanh Chước ở trấn trên đọc sách, hẳn là thích ăn điểm tâm.
Minh Nam Tri lộ ra một nụ cười nhạt: “Vậy cảm ơn ngươi.”
Diệp ca nhi lắc đầu nói: “Nhắc đến tướng công của ngươi, ngươi liền đồng ý, trở mặt cũng quá nhanh đi!”
“Cũng không biết vị tướng công kia của ngươi cho ngươi uống bao nhiêu canh mê hồn nữa.”
“Cái miệng của ngươi đúng là không buông tha người mà.” Trong giọng nói của Minh Nam Tri mang theo chút tức giận, vừa thân thiết lại mềm mại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Về sau, ta sẽ ở lại thôn Thanh Tuyền rất lâu, Hổ ca cũng ở trấn trên tìm việc làm.”
Vương Hổ là thợ săn, ở trong thôn cũng có đất, nhưng hắn không biết trồng trọt, liền đem đồng ruộng bán. Hiện giờ không đi áp tải, đành phải đi trấn trên tìm chút việc để làm.
Minh Nam Tri có chút lo lắng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì sao? Hay là áp tải không thuận lợi?”
Diệp ca nhi cười rộ lên, trên má xuất hiện hai cái lúm đồng tiền: “Cũng không phải, áp tải rất thuận lợi, Hổ ca kiếm lời rất nhiều tiền. Chỉ là ta có chút việc, không thể cùng huynh ấy đi chạy tiêu.”
“Ha ha, ta cũng không giấu ngươi làm gì. Ta có thai rồi, đã được hai tháng, muốn ổn định một chỗ.”
“Chúc mừng ngươi.” Trong mắt Minh Nam Tri mang theo ý cười, ánh mắt dừng trên bụng Diệp ca nhi, trong lòng vì hắn và Vương Hổ vui vẻ.
Diệp ca nhi cười rộ lên nói: “Chúng ta thành thân ba năm, rốt cuộc cũng có. Vì đứa nhỏ này, chúng ta đành phải yên ổn xuống, không thể tiếp tục đi áp tải. Lỡ như sau này là một tiểu tử, còn phải cho hắn đi đọc sách.”
“Nếu là khuê nữ hoặc là ca nhi, sao có thể chịu được gió cát. Vốn dĩ cũng định áp tải mấy năm, liền tìm một chỗ ổn định, đứa nhỏ này xuất hiện làm chúng ta đẩy nhanh quá trình mà thôi.”
“Các ngươi đã có kế hoạch thì tốt.” Trong mắt Minh Nam Tri đều là ý cười ôn nhu.
Vương Hổ và Diệp ca nhi đều là người có tính toán, cũng không có người nhà ước thúc bọn họ. Hai phu phu còn là người chăm chỉ, thật khiến cho người ta hâm mộ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro