Chương 50
2024-08-21 21:02:14
Bạch Nhất Hoằng có chút lo lắng hỏi: “Tẩu tẩu, cha nương của đệ vẫn chưa trở về sao?”
“Cha của đệ đã không còn nguy hiểm rồi, nhưng vẫn còn đang bệnh, cần nương của đệ chăm sóc. Mấy ngày này, mấy huynh muội cứ yên tâm ở lại chỗ này đi, chờ nương của mấy đứa hết bận rồi sẽ đến đón mấy đứa về.”
Bạch Lan Hoa có chút vui vẻ nói: “Muội thích ở cùng ca ca và tẩu tẩu.”
Bạch Nhất Hoằng nghe thấy đã không còn nguy hiểm đến tánh mạng, tâm tình cũng thả lỏng lại. Nhóc không có sửa đúng lời nói của Bạch Lan Hoa, Thanh Chước ca và tẩu tẩu xác thật rất tốt với bọn họ.
Ở nông thôn, nước đường cũng là vật quý giá, bọn họ ở nhà hiếm khi mới có thể uống được vài lần, ở Tần gia liền được uống, hơn nữa nước đường còn rất ngọt.
Tối hôm qua còn được ăn xương sườn hầm củ cải, ngon đến nỗi xém chút nữa đã làm Bạch Nhất Hoằng và hai tỷ muội đều mơ hồ.
Bạch Nhất Hoằng cảm thấy không thể ăn không uống không của người ta, liền đi cầm chổi ở trong nhà và trong sân quét rác.
---------------------------
Trấn An Nhạc...
Bạch Uyển tới rồi y quán ở trấn trên, ở một gian phòng bên cạnh nhìn thấy đại tẩu và nhị tẩu cũng tới.
“Hôm qua đến sau núi đốn củi, liền nghe Chu đại thúc trong thôn nói tướng công từ trên núi rơi xuống, trên mặt đất tất cả đều là máu.” Tứ cữu mẫu vừa khóc vừa kể.
“Lúc muội vội vàng chạy tới nơi, người trong thôn đã hỗ trợ nâng Bạch Sơn lên xe bò, muội thật sự là không còn cách nào khác mới kêu ba đứa nhỏ đến nhà tam tỷ chờ. Buổi chiều tới y quán, đại phu nói có thể giữ được mạng, nhưng sau này chỉ có thể là một người què. Lúc muội ở y quán, tam tỷ và tam tỷ phu, còn có Thanh Chước liền tới giúp muội.”
“Nếu như không có bọn họ, muội rất có khả năng cũng sống không nỗi.”
Từ hôm qua đến bây giờ trái tim của tứ cữu mẫu đều treo cao, tối hôm qua mấy người Bạch Uyển đi rồi, nàng một mình ở y quán đã yên lặng khóc rất lâu, sáng nay thấy đại tẩu và nhị tẩu, nước mắt liền nhịn không được lại rơi.
Mầm Mai vỗ vai tứ cữu mẫu nói: “Tuy rằng Bạch gia đã phân gia, nhưng chúng ta vẫn là người một nhà, muội cũng đừng lo lắng quá, về sau ta và nhị tẩu sẽ thay phiên tới chăm sóc tứ đệ.”
“Gặp phải tai nạn như vậy, nhất định phải đi chùa miếu thắp hương cho Bồ Tát, từ trên núi ngã xuống có thể giữ được mạng là may lắm rồi, sau này tìm việc làm thì để sau này nói.”
Tứ cữu mẫu rưng rưng nước mắt gật đầu: “Cũng may là có đại tẩu và nhị tẩu, còn có tam tỷ ở bên cạnh giúp đỡ, nếu không, muội cũng không biết phải làm thế nào nữa.”
“Bạch Sơn phúc lớn mạng lớn, ba huynh muội Nhất Hoằng, muội cũng đừng lo lắng quá, chờ tứ đệ khoẻ chút, lại đến đón bọn nhỏ trở về.” Hôm nay, Bạch Uyển mang theo một ít canh xương sườn tới, đem hộp cơm đặt lên bàn.
Mầm Mai nhìn thấy hành động này của Bạch Uyển, ánh mắt loé lên, “Tam muội nói đúng đó, nhà của chúng ta còn có việc, ngày mai lại đến thăm muội và tứ đệ.”
“Cha của đệ đã không còn nguy hiểm rồi, nhưng vẫn còn đang bệnh, cần nương của đệ chăm sóc. Mấy ngày này, mấy huynh muội cứ yên tâm ở lại chỗ này đi, chờ nương của mấy đứa hết bận rồi sẽ đến đón mấy đứa về.”
Bạch Lan Hoa có chút vui vẻ nói: “Muội thích ở cùng ca ca và tẩu tẩu.”
Bạch Nhất Hoằng nghe thấy đã không còn nguy hiểm đến tánh mạng, tâm tình cũng thả lỏng lại. Nhóc không có sửa đúng lời nói của Bạch Lan Hoa, Thanh Chước ca và tẩu tẩu xác thật rất tốt với bọn họ.
Ở nông thôn, nước đường cũng là vật quý giá, bọn họ ở nhà hiếm khi mới có thể uống được vài lần, ở Tần gia liền được uống, hơn nữa nước đường còn rất ngọt.
Tối hôm qua còn được ăn xương sườn hầm củ cải, ngon đến nỗi xém chút nữa đã làm Bạch Nhất Hoằng và hai tỷ muội đều mơ hồ.
Bạch Nhất Hoằng cảm thấy không thể ăn không uống không của người ta, liền đi cầm chổi ở trong nhà và trong sân quét rác.
---------------------------
Trấn An Nhạc...
Bạch Uyển tới rồi y quán ở trấn trên, ở một gian phòng bên cạnh nhìn thấy đại tẩu và nhị tẩu cũng tới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hôm qua đến sau núi đốn củi, liền nghe Chu đại thúc trong thôn nói tướng công từ trên núi rơi xuống, trên mặt đất tất cả đều là máu.” Tứ cữu mẫu vừa khóc vừa kể.
“Lúc muội vội vàng chạy tới nơi, người trong thôn đã hỗ trợ nâng Bạch Sơn lên xe bò, muội thật sự là không còn cách nào khác mới kêu ba đứa nhỏ đến nhà tam tỷ chờ. Buổi chiều tới y quán, đại phu nói có thể giữ được mạng, nhưng sau này chỉ có thể là một người què. Lúc muội ở y quán, tam tỷ và tam tỷ phu, còn có Thanh Chước liền tới giúp muội.”
“Nếu như không có bọn họ, muội rất có khả năng cũng sống không nỗi.”
Từ hôm qua đến bây giờ trái tim của tứ cữu mẫu đều treo cao, tối hôm qua mấy người Bạch Uyển đi rồi, nàng một mình ở y quán đã yên lặng khóc rất lâu, sáng nay thấy đại tẩu và nhị tẩu, nước mắt liền nhịn không được lại rơi.
Mầm Mai vỗ vai tứ cữu mẫu nói: “Tuy rằng Bạch gia đã phân gia, nhưng chúng ta vẫn là người một nhà, muội cũng đừng lo lắng quá, về sau ta và nhị tẩu sẽ thay phiên tới chăm sóc tứ đệ.”
“Gặp phải tai nạn như vậy, nhất định phải đi chùa miếu thắp hương cho Bồ Tát, từ trên núi ngã xuống có thể giữ được mạng là may lắm rồi, sau này tìm việc làm thì để sau này nói.”
Tứ cữu mẫu rưng rưng nước mắt gật đầu: “Cũng may là có đại tẩu và nhị tẩu, còn có tam tỷ ở bên cạnh giúp đỡ, nếu không, muội cũng không biết phải làm thế nào nữa.”
“Bạch Sơn phúc lớn mạng lớn, ba huynh muội Nhất Hoằng, muội cũng đừng lo lắng quá, chờ tứ đệ khoẻ chút, lại đến đón bọn nhỏ trở về.” Hôm nay, Bạch Uyển mang theo một ít canh xương sườn tới, đem hộp cơm đặt lên bàn.
Mầm Mai nhìn thấy hành động này của Bạch Uyển, ánh mắt loé lên, “Tam muội nói đúng đó, nhà của chúng ta còn có việc, ngày mai lại đến thăm muội và tứ đệ.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro