Phu Nhân Giả Nam Của Tổng Tài Lạnh Lùng
Chương 22
2024-11-17 01:42:46
Sáng hôm sau, Cổ Nhất Nam thức dậy liền nhìn xung quanh nơi mà cô đang nằm, đó không phải bệnh viện cũng không phải phòng của cô, căn phòng này nhìn rất lạ, phòng trang trí vô cùng đơn giản nhưng lại tỏa ra sang trọng vô cùng,
Lúc này cô cảm thấy đau đầu vô cùng, trong khi cô vừa cau mày ngồi dậy, thì cửa phòng mở ra, người đi từ bên ngoài vào là một cô gái người hầu đang bê khay thức ăn đi vào,
"Tiểu thư, cô tỉnh rồi ạ" cô bé A Nguyệt từ bên ngoài mang thức ăn vào phòng cho Cổ Nhất Nam, cô bé nhìn thấy cô đã thức dậy, nên liền mĩm cười nhanh chân đi đến,
Cố Nhất Nam nhìn thấy cô bé, cô lúc này có e dè với A Nguyệt, cô cứ rút người trong chăn mà nói, "Cô... Cô là ai, tôi đang ở đâu đây"
Cô bé nhìn thấy cô có chút dè chừng mình, cô liền nhìn cô mỉm cười nói, "Tiểu thư đừng sợ, đây là biệt phủ của Thẩm Gia, thiếu gia đã đưa cô về đây đấy ạ"
Nói xong mà cảm thấy cô không tin lắm, cô bé liền đưa điện thoại cho cô và nói, "Tiểu thư không tin thì cô hãy nghe điện thoại đi nè
Cố Nhất Nam vẫn là dè chừng, sau đó đưa tay cầm lấy chiếc điện thoại, nhìn vào màn hình thì người bên trong là Thẩm Mộc Hàn đang gọi video call cho cô,
Anh ấy bên kia nhìn thấy cô liền nói, "A Nam, em cứ nghỉ ngơi ở Thẩm Gia, chờ anh về sẽ có tin vui cho em, à mà cố bé đang ở cạnh em là người hầu riêng của em, em muốn gì thì cứ nói với cô ấy là được, em đừng ngại "
Nghe anh nói vậy, cô lúc này muốn từ chối lòng tốt của anh, nhưng chưa kịp nói thì anh đã cúp máy rồi,
Cô lúc này liền thở dài một hơi, sau đó nhìn về hướng cô bé đang nhìn mình mỉm cười, cô mới đưa điện thoại cho cô bé liền mĩm cười hỏi, "Cô tên là gì"
"Dạ tiểu thư, em tên a Nguyệt em mười bảy tuổi ạ " A Nguyệt nghe cô hỏi liền háo hức trả lời,
Cố Nhất Nam nhìn thấy cô tươi cười cũng gật đầu nhẹ nhàng mà nhìn cô bé cười với cô rồi nói "Ừm, vậy tôi sẽ kêu em là Nguyệt Nguyệt nhé"
Cô bé liền háo hức khi nghe cô gọi tên mình, liền vui vẻ nói, "Dạ tiểu thư "
Nói xong cô bé liền đưa khay thức ăn sáng cho cô, còn Cố Nhất Nam nhìn
thấy đồ ăn thì cứ muốn buồn nôn không muốn ăn, nhưng bụng của cô lúc này kêu lên rất lớn,
Cô nghe cảm thấy ngại vô cùng, còn cô bé thì lại nhìn cô mà cứ mỉm cười mãi,
Quay lại phía Thẩm Mộc Hàn, anh lúc này đang lái xe để đi đến cửa tiệm làm tóc, tiện đem theo một số giấy tờ để đi gặp Trương Minh Quân,
Quả nhiên anh đi đến cửa tiệm làm tóc, thì Trương Minh Quân cũng ở đó khi chưa hẹn với anh ta,
Thẩm Mộc Hàn vừa bước vào nhà, nhìn thấy Trương Minh Quân đang ngồi ghế sofa dành cho khách chờ của sảnh làm tóc, thấy vậy Thẩm Mộc Hàn liền lạnh lùng lên tiếng, "Sao cậu lại ở đây"
Trương Minh Quân nghe vậy liền hừ một tiếng rồi nói, "Sao tôi lại không được ở đây chứ, tôi cũng là một phần của cửa tiệm này kia mà"
Thẩm Mộc Hàn nghe những lời anh ta nói liền cười khinh anh ta một tiếng mới nói, "A Quân à, trong hợp đồng hợp tác của chúng ta đã hết hạng từ lâu rồi "
Trương Minh Quân lúc này mới nhớ ra chuyện hợp đồng hợp tác của anh và Thẩm Mộc Hàn, anh liền nhìn về hướng Thẩm Mộc Hàn khẽ nhếch mép nói, "Thật sự là hết hạn hợp đồng không hay là cậu.."
Thẩm Mộc Hàn liền để giấy tờ hợp đồng xuống bàn cho anh ta xem, sau đó còn cau mày nói với anh ta, "Vậy thì cậu hãy tự mình xem đi, vốn dĩ nơi này là của tôi, tôi nể tình anh em từ nhỏ với cậu và chúng ta cũng có chung sở thích, nên mới hợp tác với cậu, những năm qua tôi đã nhịn cậu, nhưng bây giờ tôi không nhịn cậu nữa, nên là bây giờ cậu hãy ra khỏi đây đi "
Nghe những lời xua đuổi của Thẩm Mộc Hàn lúc này khiến anh ta dựa vào ghế mà cười khuấy lên, "A Hàn à, a Hàn, cậu vì một thằng nhóc mà tuyệt tình giữa bạn bè luôn à, vậy bây giờ cậu hãy nói cho tôi biết thằng nhóc đó hiện giờ đang ở đâu
Thẩm Móc Hàn tất nhiên cứng miệng không thể để em gái của mình gặp lại anh ta, nên đã không nói ra, "A Quân, cậu nghĩ là tôi sẽ nói cho cậu biết à"
Lúc này Trương Minh Quân không thể kìm được cơn nôn nóng, liền hừ lạnh một tiếng nói, "Tôi cho cậu thêm lần nữa, nói mau thằng nhóc đó cậu đã đem nó đi đâu hả
"Trương Minh Quân, cậu tìm em ấy là để làm gì, đánh em ấy hay mắng em ấy, hay là cậu..., đừng nói là cậu chuyển hướng thích con trai à " Thầm Mộc Hàn vừa nói vừa cười khinh anh ta,
Nghe những lời này, khiến Trương Minh Quân liền phản ứng ngay, anh ta tức giận liền đưa tay nắm lấy áo Thẩm Mộc Hàn nhìn một cách lạnh lùng nói, "Tôi không có thích thằng nhóc đó"
Thẩm Mộc Hàn nhìn bộ dạng tức giận của Trương Minh Quân, nhưng anh không sợ mà còn nói lời nghiêm túc, "Không thích sao cậu lại tức giận, nực cười, cậu hãy nhìn phía gương mà nhìn sắc mặt bộ dạng của cậu đi"
Trương Minh Quân nhìn vào gương, anh ta mới phát hiện cái biểu cảm của chính mình, đúng vậy anh ta đang lừa dối bản thân mình, đúng là anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy Cố Nhất Nam nhưng vì cái tính lạnh lùng của anh đã không cho anh bộc lộ,
Không tranh cái với Thẩm Mộc Hàn nửa, liền thả tay ra sau đó mới đứng lên nói, "Được, nếu cậu không nói thì tôi sẽ tự đi tìm thằng nhóc đấy "
"Minh Quân, cậu không biết A Nam là con gái à" Lúc Trương Minh Quân rời đi, Thẩm Mộc Hàn đột nhiên nói lên vài lời, nói xong sau đó còn cười hừ một tiếng."
Lúc này cô cảm thấy đau đầu vô cùng, trong khi cô vừa cau mày ngồi dậy, thì cửa phòng mở ra, người đi từ bên ngoài vào là một cô gái người hầu đang bê khay thức ăn đi vào,
"Tiểu thư, cô tỉnh rồi ạ" cô bé A Nguyệt từ bên ngoài mang thức ăn vào phòng cho Cổ Nhất Nam, cô bé nhìn thấy cô đã thức dậy, nên liền mĩm cười nhanh chân đi đến,
Cố Nhất Nam nhìn thấy cô bé, cô lúc này có e dè với A Nguyệt, cô cứ rút người trong chăn mà nói, "Cô... Cô là ai, tôi đang ở đâu đây"
Cô bé nhìn thấy cô có chút dè chừng mình, cô liền nhìn cô mỉm cười nói, "Tiểu thư đừng sợ, đây là biệt phủ của Thẩm Gia, thiếu gia đã đưa cô về đây đấy ạ"
Nói xong mà cảm thấy cô không tin lắm, cô bé liền đưa điện thoại cho cô và nói, "Tiểu thư không tin thì cô hãy nghe điện thoại đi nè
Cố Nhất Nam vẫn là dè chừng, sau đó đưa tay cầm lấy chiếc điện thoại, nhìn vào màn hình thì người bên trong là Thẩm Mộc Hàn đang gọi video call cho cô,
Anh ấy bên kia nhìn thấy cô liền nói, "A Nam, em cứ nghỉ ngơi ở Thẩm Gia, chờ anh về sẽ có tin vui cho em, à mà cố bé đang ở cạnh em là người hầu riêng của em, em muốn gì thì cứ nói với cô ấy là được, em đừng ngại "
Nghe anh nói vậy, cô lúc này muốn từ chối lòng tốt của anh, nhưng chưa kịp nói thì anh đã cúp máy rồi,
Cô lúc này liền thở dài một hơi, sau đó nhìn về hướng cô bé đang nhìn mình mỉm cười, cô mới đưa điện thoại cho cô bé liền mĩm cười hỏi, "Cô tên là gì"
"Dạ tiểu thư, em tên a Nguyệt em mười bảy tuổi ạ " A Nguyệt nghe cô hỏi liền háo hức trả lời,
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Nhất Nam nhìn thấy cô tươi cười cũng gật đầu nhẹ nhàng mà nhìn cô bé cười với cô rồi nói "Ừm, vậy tôi sẽ kêu em là Nguyệt Nguyệt nhé"
Cô bé liền háo hức khi nghe cô gọi tên mình, liền vui vẻ nói, "Dạ tiểu thư "
Nói xong cô bé liền đưa khay thức ăn sáng cho cô, còn Cố Nhất Nam nhìn
thấy đồ ăn thì cứ muốn buồn nôn không muốn ăn, nhưng bụng của cô lúc này kêu lên rất lớn,
Cô nghe cảm thấy ngại vô cùng, còn cô bé thì lại nhìn cô mà cứ mỉm cười mãi,
Quay lại phía Thẩm Mộc Hàn, anh lúc này đang lái xe để đi đến cửa tiệm làm tóc, tiện đem theo một số giấy tờ để đi gặp Trương Minh Quân,
Quả nhiên anh đi đến cửa tiệm làm tóc, thì Trương Minh Quân cũng ở đó khi chưa hẹn với anh ta,
Thẩm Mộc Hàn vừa bước vào nhà, nhìn thấy Trương Minh Quân đang ngồi ghế sofa dành cho khách chờ của sảnh làm tóc, thấy vậy Thẩm Mộc Hàn liền lạnh lùng lên tiếng, "Sao cậu lại ở đây"
Trương Minh Quân nghe vậy liền hừ một tiếng rồi nói, "Sao tôi lại không được ở đây chứ, tôi cũng là một phần của cửa tiệm này kia mà"
Thẩm Mộc Hàn nghe những lời anh ta nói liền cười khinh anh ta một tiếng mới nói, "A Quân à, trong hợp đồng hợp tác của chúng ta đã hết hạng từ lâu rồi "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trương Minh Quân lúc này mới nhớ ra chuyện hợp đồng hợp tác của anh và Thẩm Mộc Hàn, anh liền nhìn về hướng Thẩm Mộc Hàn khẽ nhếch mép nói, "Thật sự là hết hạn hợp đồng không hay là cậu.."
Thẩm Mộc Hàn liền để giấy tờ hợp đồng xuống bàn cho anh ta xem, sau đó còn cau mày nói với anh ta, "Vậy thì cậu hãy tự mình xem đi, vốn dĩ nơi này là của tôi, tôi nể tình anh em từ nhỏ với cậu và chúng ta cũng có chung sở thích, nên mới hợp tác với cậu, những năm qua tôi đã nhịn cậu, nhưng bây giờ tôi không nhịn cậu nữa, nên là bây giờ cậu hãy ra khỏi đây đi "
Nghe những lời xua đuổi của Thẩm Mộc Hàn lúc này khiến anh ta dựa vào ghế mà cười khuấy lên, "A Hàn à, a Hàn, cậu vì một thằng nhóc mà tuyệt tình giữa bạn bè luôn à, vậy bây giờ cậu hãy nói cho tôi biết thằng nhóc đó hiện giờ đang ở đâu
Thẩm Móc Hàn tất nhiên cứng miệng không thể để em gái của mình gặp lại anh ta, nên đã không nói ra, "A Quân, cậu nghĩ là tôi sẽ nói cho cậu biết à"
Lúc này Trương Minh Quân không thể kìm được cơn nôn nóng, liền hừ lạnh một tiếng nói, "Tôi cho cậu thêm lần nữa, nói mau thằng nhóc đó cậu đã đem nó đi đâu hả
"Trương Minh Quân, cậu tìm em ấy là để làm gì, đánh em ấy hay mắng em ấy, hay là cậu..., đừng nói là cậu chuyển hướng thích con trai à " Thầm Mộc Hàn vừa nói vừa cười khinh anh ta,
Nghe những lời này, khiến Trương Minh Quân liền phản ứng ngay, anh ta tức giận liền đưa tay nắm lấy áo Thẩm Mộc Hàn nhìn một cách lạnh lùng nói, "Tôi không có thích thằng nhóc đó"
Thẩm Mộc Hàn nhìn bộ dạng tức giận của Trương Minh Quân, nhưng anh không sợ mà còn nói lời nghiêm túc, "Không thích sao cậu lại tức giận, nực cười, cậu hãy nhìn phía gương mà nhìn sắc mặt bộ dạng của cậu đi"
Trương Minh Quân nhìn vào gương, anh ta mới phát hiện cái biểu cảm của chính mình, đúng vậy anh ta đang lừa dối bản thân mình, đúng là anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy Cố Nhất Nam nhưng vì cái tính lạnh lùng của anh đã không cho anh bộc lộ,
Không tranh cái với Thẩm Mộc Hàn nửa, liền thả tay ra sau đó mới đứng lên nói, "Được, nếu cậu không nói thì tôi sẽ tự đi tìm thằng nhóc đấy "
"Minh Quân, cậu không biết A Nam là con gái à" Lúc Trương Minh Quân rời đi, Thẩm Mộc Hàn đột nhiên nói lên vài lời, nói xong sau đó còn cười hừ một tiếng."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro