Phu Nhân Giả Nam Của Tổng Tài Lạnh Lùng
Chương 42
2024-11-17 01:42:46
Tối hôm đó, khi anh đã trở về phòng một cách an toàn, Cơ Tuyết không còn cơ hội để tiếp cận anh nữa, vì vậy cô rất tức giận. Còn Trương Minh Quân thì luôn bị ảo giác về Cố Nhất Nam kể từ khi cô rời đi.
Trong những lúc say xỉn giống như hiện tại, anh thường nhìn thấy hình ảnh cô bên cạnh và liên tục gọi tên A Nam.
Sáng hôm sau, khi anh tỉnh dậy, tâm trạng của anh rất tồi tệ cộng với cơn đau đầu do uống rượu hôm trước.
Anh tiếp tục hồi tưởng về những sự kiện diễn ra hôm qua, không khỏi ngạc nhiên vì trong trạng thái say rượu, anh vẫn có thể giữ được lý trí và từ chối lời đề nghị của một người phụ nữ khác.
Lúc này, anh chú ý đến điện thoại, thấy có cuộc gọi từ thư ký. Anh lập tức nhận ra rằng hôm nay mình có cuộc hẹn để ký kết hợp đồng với công ty Thẩm Thị.
Anh chuẩn bị nhanh chóng để vệ sinh cá nhân, mặc xong bộ âu phục chỉnh tề rồi lập tức di chuyển đến nhà chính để gặp bà nội và bố mẹ.
Khi vừa bước ra khỏi phòng khách nhà phụ, anh chợt thấy cô bé Miên Miên đang ngồi trên sofa, bất ngờ, anh hỏi,
"Sao con lại ở đây?"
Cô bé Miên Miên nhìn thấy anh, lập tức chạy đến ôm chẩm lấy anh, vui vẻ nói, "Vú... Vú đi lấy sữa cho Miên Miên rồi ạ."
Lúc này, bà vú, người chăm sóc Miên Miên, từ bếp đi lên và thấy anh liền thông báo, "Thiếu gia dậy rồi ạ, lão phu nhân có dặn tôi nếu thiếu gia dậy thì hãy đến nhà chính."
Trương Minh Quân nghe vậy gật đầu và căn dặn cô bảo mẫu, "Sau này đừng để Miên Miên ở đây nữa, bà nội sẽ không hài lòng nếu biết con bé ở đây."
Cô bảo mẫu lập tức gật đầu theo lời anh và sau đó, Trương Minh Quân bế Miên Miên trở lại nhà chính, cô bảo mẫu cũng đi theo.
Mặc dù cô bé là con của Cơ Tuyết, nhưng gia đình họ Trương chỉ công nhận con bé mà không chấp nhận Cơ Tuyết.
Gia đình họ Trương, đặc biệt là bà nội, đã cử người theo dõi Cơ Tuyết từ khi cô mang thai, cho đến khi cô sinh con.
Sau khi đứa trẻ chào đời, bà nội đã cho tiến hành xét nghiệm huyết thống, nhưng không hiểu sao Cơ Tuyết lại làm giả được giấy xét nghiệm ADN chứng minh rắng đứa bé là con ruột của Trương Minh Quần.
Do đó, bà nội quyết định cho Cơ Tuyết một lựa chọn: hoặc là sống ở nhà phụ và bà sẽ nuôi đứa bé, hoặc là nhận tiền và rời khỏi nhà họ Trương.
Năm ấy, Cơ Tuyết biết mình sinh con gái và cảm thấy rất thất vọng vì biết vai trò của cô trong gia đình sẽ giảm sút. Do đó, cô không thích đứa con mình vừa sinh ra.
Cô quyết định ở lại để có cuộc sống đầy đủ hơn là rời đi với số tiền.
Cô ấy còn hy vọng có cơ hội để mang thai một đứa con chính thức của nhà họ Trương.
Trương Minh Quân bế Miên Miên và đi vào nhà chính, ngay khi bước vào, anh đã thấy bà nội cùng ba mẹ đang ngồi uống trà ở sảnh khách.
Cả gia đình nhìn thấy hai cha con anh đều mỉm cười, mẹ Trương vấy tay gọi, "Mau đưa Miên Miên lại đây cho mẹ".
Trương Minh Quân đặt con bé xuống để nó có thể tự di chuyển đến chỗ mọi người, và với bản năng, con bé đã đi tới.
Dù mới hai tuổi, Miên Miên đã biết đi và nói lắp bắp, nhưng bước chân của nó lại rất nhanh, nên chỉ trong chốc lát, nó đã đến bên ba mẹ Trương và bà nội.
Sau đó, anh nhanh chóng tiến lại gần mọi người và chào hỏi. Bà nội thấy vậy liền cau mày bảo, "Hôm qua cháu đã
di dau, con tur nha phu den day nda."
Trương Minh Quân mỉm cười đáp lại bà, "Hôm qua cháu đã hẹn gặp Thẩm Mộc Hàn để uống vài ly, kết quả là về hơi muộn, thư ký đã đưa cháu về nhà phụ, bà đừng giận nhé."
Nghe xong, tâm trạng bà nội trở nên bình tĩnh hơn, rồi tiếp tục hỏi, "Vậy tình hình bên gia đình Thẩm ra sao, cháu có nhắc tới chuyện hồn ước không?"
Trương Minh Quân gật đầu, nhưng nét mặt anh có phần ảm đạm, bà nội quan sát thấy liền hỏi, "Sao cháu lại có vẻ buồn rầu như vậy, có chuyện gì xảy ra sao?"
Trương Minh Quân ngẩng đầu nhìn mọi người và nói, "Không có gì đâu bà nội, Thẩm Mộc Hàn đã nói sẽ giúp cháu báo với gia đình cậu ấy, việc cô ấy có đồng ý hay không vẫn phụ thuộc vào cách cháu thể hiện."
Bà nội lắng nghe và gật đầu đồng ý, sau đó nói thêm, "Vậy đối với Cơ Tuyết thì cháu tính thế nào? Nếu con bé
Hoa Hoa đồng ý lấy cháu, thì cháu sẽ giải quyết ra sao?"
Trương Minh Quân cúi đầu suy nghĩ một lát, rồi đột nhiên nhận được cuộc gọi từ thư ký Lý.
Sau khi nghe điện thoại, anh chỉ gật đầu và cúp máy, rồi quay sang bà nội nói, "Cháu đến công ty bây giờ, thư ký thông báo rằng phía Thẩm Thị đã đồng ý ký hợp đồng làm ăn, còn chuyện hôn ước thì để cháu tự lo, bà và mẹ cứ yên tâm."
Nghe vậy, cả nhà đều gật đầu, "Ta chờ cháu dẫn cháu dâu và cháu cố về, còn ta và ba mẹ cháu sẽ xử lý chuyện của người lớn cho cháu. Mau lên, đi đi."
Trương Minh Quân nghe vậy gật đầu, đứng dậy, trước khi đi còn ôm Miên Miên chào rồi rời khỏi
Trong những lúc say xỉn giống như hiện tại, anh thường nhìn thấy hình ảnh cô bên cạnh và liên tục gọi tên A Nam.
Sáng hôm sau, khi anh tỉnh dậy, tâm trạng của anh rất tồi tệ cộng với cơn đau đầu do uống rượu hôm trước.
Anh tiếp tục hồi tưởng về những sự kiện diễn ra hôm qua, không khỏi ngạc nhiên vì trong trạng thái say rượu, anh vẫn có thể giữ được lý trí và từ chối lời đề nghị của một người phụ nữ khác.
Lúc này, anh chú ý đến điện thoại, thấy có cuộc gọi từ thư ký. Anh lập tức nhận ra rằng hôm nay mình có cuộc hẹn để ký kết hợp đồng với công ty Thẩm Thị.
Anh chuẩn bị nhanh chóng để vệ sinh cá nhân, mặc xong bộ âu phục chỉnh tề rồi lập tức di chuyển đến nhà chính để gặp bà nội và bố mẹ.
Khi vừa bước ra khỏi phòng khách nhà phụ, anh chợt thấy cô bé Miên Miên đang ngồi trên sofa, bất ngờ, anh hỏi,
"Sao con lại ở đây?"
Cô bé Miên Miên nhìn thấy anh, lập tức chạy đến ôm chẩm lấy anh, vui vẻ nói, "Vú... Vú đi lấy sữa cho Miên Miên rồi ạ."
Lúc này, bà vú, người chăm sóc Miên Miên, từ bếp đi lên và thấy anh liền thông báo, "Thiếu gia dậy rồi ạ, lão phu nhân có dặn tôi nếu thiếu gia dậy thì hãy đến nhà chính."
Trương Minh Quân nghe vậy gật đầu và căn dặn cô bảo mẫu, "Sau này đừng để Miên Miên ở đây nữa, bà nội sẽ không hài lòng nếu biết con bé ở đây."
Cô bảo mẫu lập tức gật đầu theo lời anh và sau đó, Trương Minh Quân bế Miên Miên trở lại nhà chính, cô bảo mẫu cũng đi theo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc dù cô bé là con của Cơ Tuyết, nhưng gia đình họ Trương chỉ công nhận con bé mà không chấp nhận Cơ Tuyết.
Gia đình họ Trương, đặc biệt là bà nội, đã cử người theo dõi Cơ Tuyết từ khi cô mang thai, cho đến khi cô sinh con.
Sau khi đứa trẻ chào đời, bà nội đã cho tiến hành xét nghiệm huyết thống, nhưng không hiểu sao Cơ Tuyết lại làm giả được giấy xét nghiệm ADN chứng minh rắng đứa bé là con ruột của Trương Minh Quần.
Do đó, bà nội quyết định cho Cơ Tuyết một lựa chọn: hoặc là sống ở nhà phụ và bà sẽ nuôi đứa bé, hoặc là nhận tiền và rời khỏi nhà họ Trương.
Năm ấy, Cơ Tuyết biết mình sinh con gái và cảm thấy rất thất vọng vì biết vai trò của cô trong gia đình sẽ giảm sút. Do đó, cô không thích đứa con mình vừa sinh ra.
Cô quyết định ở lại để có cuộc sống đầy đủ hơn là rời đi với số tiền.
Cô ấy còn hy vọng có cơ hội để mang thai một đứa con chính thức của nhà họ Trương.
Trương Minh Quân bế Miên Miên và đi vào nhà chính, ngay khi bước vào, anh đã thấy bà nội cùng ba mẹ đang ngồi uống trà ở sảnh khách.
Cả gia đình nhìn thấy hai cha con anh đều mỉm cười, mẹ Trương vấy tay gọi, "Mau đưa Miên Miên lại đây cho mẹ".
Trương Minh Quân đặt con bé xuống để nó có thể tự di chuyển đến chỗ mọi người, và với bản năng, con bé đã đi tới.
Dù mới hai tuổi, Miên Miên đã biết đi và nói lắp bắp, nhưng bước chân của nó lại rất nhanh, nên chỉ trong chốc lát, nó đã đến bên ba mẹ Trương và bà nội.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau đó, anh nhanh chóng tiến lại gần mọi người và chào hỏi. Bà nội thấy vậy liền cau mày bảo, "Hôm qua cháu đã
di dau, con tur nha phu den day nda."
Trương Minh Quân mỉm cười đáp lại bà, "Hôm qua cháu đã hẹn gặp Thẩm Mộc Hàn để uống vài ly, kết quả là về hơi muộn, thư ký đã đưa cháu về nhà phụ, bà đừng giận nhé."
Nghe xong, tâm trạng bà nội trở nên bình tĩnh hơn, rồi tiếp tục hỏi, "Vậy tình hình bên gia đình Thẩm ra sao, cháu có nhắc tới chuyện hồn ước không?"
Trương Minh Quân gật đầu, nhưng nét mặt anh có phần ảm đạm, bà nội quan sát thấy liền hỏi, "Sao cháu lại có vẻ buồn rầu như vậy, có chuyện gì xảy ra sao?"
Trương Minh Quân ngẩng đầu nhìn mọi người và nói, "Không có gì đâu bà nội, Thẩm Mộc Hàn đã nói sẽ giúp cháu báo với gia đình cậu ấy, việc cô ấy có đồng ý hay không vẫn phụ thuộc vào cách cháu thể hiện."
Bà nội lắng nghe và gật đầu đồng ý, sau đó nói thêm, "Vậy đối với Cơ Tuyết thì cháu tính thế nào? Nếu con bé
Hoa Hoa đồng ý lấy cháu, thì cháu sẽ giải quyết ra sao?"
Trương Minh Quân cúi đầu suy nghĩ một lát, rồi đột nhiên nhận được cuộc gọi từ thư ký Lý.
Sau khi nghe điện thoại, anh chỉ gật đầu và cúp máy, rồi quay sang bà nội nói, "Cháu đến công ty bây giờ, thư ký thông báo rằng phía Thẩm Thị đã đồng ý ký hợp đồng làm ăn, còn chuyện hôn ước thì để cháu tự lo, bà và mẹ cứ yên tâm."
Nghe vậy, cả nhà đều gật đầu, "Ta chờ cháu dẫn cháu dâu và cháu cố về, còn ta và ba mẹ cháu sẽ xử lý chuyện của người lớn cho cháu. Mau lên, đi đi."
Trương Minh Quân nghe vậy gật đầu, đứng dậy, trước khi đi còn ôm Miên Miên chào rồi rời khỏi
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro