Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt

Chị hai nói muố...

Nam Chi Tình

2025-03-01 01:30:07

Bà cụ Lục nhìn lướt qua gian phòng một vòng: "Anh ba của con đâu?''
Bà ấy nhớ lúc mình tỉnh dậy giữa chừng đã nhìn thấy đứa cháu bất tài kia.
Đáy mắt Lục Hi Vi hơi khựng lại một giây nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh, nhẹ giọng nói: "Sau khi bà thoát khỏi nguy hiểm thì anh ba đã đi rồi, bình thường anh ba vô cùng bận rộn."
"Nó bận cái rắm!" Bà cụ Lục tức giận mắng ra tiếng.
Bà ấy còn chưa tỉnh dậy mà người đã bỏ chạy rồi!
"Bà nội đừng tức giận." Lục Hi Vi kiên nhẫn khuyên: "Chú bác và các cô còn đang chờ ở bên ngoài, con đi gọi bọn họ vào nhé?"
Bà cụ Lục hít sâu mấy hơi, giọng điệu bình tĩnh trở lại: "Bảo bọn họ về trước đi, khi nào bà có thể xuống giường thì lại đến, có con ở đây, bà nội yên tâm."
"Được ạ."
Lục Hi Vi thấy thái độ của bà cụ đối với cô ta đã tốt hơn trước kia, ánh mắt cũng sáng lên.
Sau chuyện lần này, địa vị của cô ta ở nhà họ Lục nhất định sẽ cao hơn một bậc.
Chú Lục và ả nữ nhân kia đã trở về Minh Thành.
Chỉ cần anh ba không nói thì tuyệt đối không ai trong nhà họ Lục sẽ nhắc đến.
Về phần thuốc mà ả kia kê.
Máu đông đã tan, dựa vào y thuật của cô ta hoàn toàn có thể tự mình điều dưỡng cho bà nội.
……
Minh Thành.
Lục Thượng Cẩm xuống xe, bước nhanh vào một khách sạn.
Đẩy cửa phòng riêng ra, Cố Mang và Mạnh Kim Dương đã bắt đầu ăn rồi.
Bốn món mặn và một món canh, rất phong phú.
Giữa trưa ông ta chưa ăn cơm đã chạy tới, không thể chờ ông ta à?!
Ông ta quá khó khăn.
Lục Thượng Cẩm giận mà không dám nói gì, bật cười: "Cố Mang, con tìm chú có việc à?"
Chân thiếu nữ nâng lên, một tay cầm đũa, cánh tay chống trên bàn.
Tư thế ngồi của chị hai kiêu căng vô cùng.
Mặt mày bình tĩnh thâm thúy, chín phần lạnh lẽo, thu lại một phần hung ác.
Khí chất mạnh mẽ.
Đôi đũa của cô thờ ơ chỉ vào chỗ ngồi đối diện: "Vừa ăn vừa nói.''
Lục Thượng Cẩm cũng không khách sáo, ngồi xuống cầm đũa lên.
Mạnh Kim Dương không biết Lục Thượng Cẩm, cho rằng Lục Thượng Cẩm là họ hàng nào đó của Cố Mang, lễ phép chào hỏi.
Ăn được hai miếng, Cố Mang lười biếng mở miệng: "Sắp xếp cho con một trường học, hai slot, con và Kim Dương sẽ đi học."
''Khụ khụ khụ...''
Lục Thượng Cẩm bị sặc đến nỗi cả mặt đỏ bừng.
Mạnh Kim Dương lặng im một giây, ấn đường khẽ nhíu lại, con ngươi cụp xuống.
Tất cả mọi người đều cảm thấy Cố Mang không đủ sức đi học, còn không bằng đi làm công sao?
Lục Thượng Cẩm vất vả lắm mới bình tĩnh lại được, sắc mặt đỏ bừng, khó tin hỏi: "Con vừa nói gì? Con muốn đi học?"
Cố Mang nhướn mày, mặt mày xinh đẹp đến mức khiến người ta tự ti mặc cảm mang theo vài phần hoang dại: "Không được sao?''
Lục Thượng Cẩm cười hai tiếng.
Đối diện với ánh mắt híp lại của Cố Mang, nụ cười đột nhiên biến mất.
Kiềm chế biểu cảm, trở nên nghiêm túc: "Không phải không được, chỉ là cảm thấy có hơi khó tưởng tượng nổi."
Với thành tích vĩ đại của Cố Mang ở những trường học kia, ông ta thật sự rất sợ cô vừa khó chịu một cái là sẽ cho trường học nổ tung.
Hơn nữa, chị hai còn cần đi học ư?
 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt

Số ký tự: 0