Tò mò hại chết...
Nakami Mokirashi
2024-10-01 11:00:48
Âm thanh giẫm vào cành cây quen thuộc trong nhiều tình tiết khiến kẻ lén theo dõi bị phát hiện.
Hàn Băng Vô Tình quay đầu lại nhìn về phía sau, trong đầu hiện ra ba chữ 'bị phát hiện'.
Hai bóng đen nghe thấy tiếng động cảnh giác nhìn về phía Hàn Băng Vô Tình, chính xác hơn là xuyên qua nàng nhìn thấy tiểu thân thể ba tuổi kia.
Thấy một trong hai bóng đen hung thần ác sát tiến về phía bản thân, tiểu nữ hài như cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần liền vung lên chân nhỏ chạy.
Chính là hai chân ngắn nhỏ của nàng sao có thể so với đôi chân dài của bóng đen kia, hơn nữa tiểu nữ hài còn chưa chạy được ba bước xa liền bị té ngã, chẳng khác nào giậu đổ bìm leo.
Thấy tiểu thân thể của nàng té ngã, Hàn Băng Vô Tình tuy chỉ là một người đứng xem, hơn nữa còn là xem bản thân trước kia cũng không khỏi ghét bỏ phun ra hai chữ 'ngu ngốc.'
Có lẽ vì nói ra hai chữ này nguyên cớ mà sau đó, tâm thần nàng thoáng lay động một chút, khi định thần lại thì đã trong tay của một trong hai bóng đen kia.
Nhìn ngắn ngủn hai tay, hai chân Hàn Băng Vô Tình đầu óc có vài phần trì trệ, đứng ở lập trường theo dõi của tiểu thân thể này, trong đầu hiện lên năm chữ ''tò mò hại chết miêu'.
Đương nhiên, năm chữ này chỉ áp dụng trong trường hợp ngươi lén lút theo dõi bị phát hiện.
''Là một tiểu nha đầu.''
Âm thanh của bóng đen kia truyền từ trên đầu nàng xuống.
Hàn Băng Vô Tình trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên, nàng lúc này cư nhiên có thể nghe thấy bọn họ nói chuyện.
Chẳng lẽ vì điều này xảy ra vì nàng đang ở trong thân thể này sao?
Bị bóng đen kia xách trong tay đi về phía bóng đen còn lại, Hàn Băng Vô Tình an tĩnh không giãy giụa, ngoan ngoãn đến mức ngoài ý muốn.
''Tiểu nữ hài này cư nhiên không phản kháng, không phải là do ngươi đã động tay động chân gì với nàng rồi chứ.''
Bóng đen nghe vậy, giật mình nhìn nữ hài trong tay, đối diện với đôi mắt màu hổ phách trong trẻo của tiểu nữ hài lên tiếng trả lời.
''Ta không có.''
Nhân lúc bóng đen cúi xuống, Hàn Băng Vô Tình cũng chú ý quan sát hắn khuôn mặt nhưng có lẽ là do trời quá tối nàng chỉ nhìn thấy hắn đôi mắt trong đêm đen phát ra quỷ dị hồng quang.
Kẻ này là ma tộc.
Tức khắc, trong lòng nàng dâng lên một tia đề phòng.
Giương mắt nhìn lên một bóng đen khác, nàng cũng bắt gặp một cặp huyết đồng.
Nàng án binh bất động, chờ diễn biến tiếp theo, quan trọng là với cái này thân thể nàng cũng chẳng làm được gì.
''Xử lý nàng như thế nào?''
Bóng đen xách theo cổ áo của Hàn Băng Vô Tình quơ quơ nàng trước mặt bóng đen còn lại hỏi.
''Không biết nàng đã nghe được nhiều ít, tốt hơn hết vẫn là diệt trừ hậu họa còn hơn.''
Bóng đen kia nhìn nữ hài trước mặt, lời nói không một chút thương hại chi tâm, lãnh khốc trả lời.
Hàn Băng Vô Tình nghe bóng đen muốn giết bản thân, cũng không nghĩ đến đây là kí ức cảnh trong mơ, nàng cũng không thể cứ như vậy chờ chết.
Đặc biệt là từ lúc mà bị bóng đen kia xách nàng cổ áo lắc qua lắc lại, nàng đã muốn làm ra hành động giãy giụa phản kháng rồi.
Ở trong thân thể của một tiểu hài tử bị kẻ khác đối xử như vậy cũng không phải một kiện dễ chịu sự tình.
Khi nàng chuẩn bị dùng yếu ớt một chút sức lực vốn có trong toàn bộ cơ thể để phản kháng thì có một giọng nói vang lên, thành công ngăn chặn ý định giết người diệt khẩu của hai bóng đen.
Hàn Băng Vô Tình quay đầu lại nhìn về phía sau, trong đầu hiện ra ba chữ 'bị phát hiện'.
Hai bóng đen nghe thấy tiếng động cảnh giác nhìn về phía Hàn Băng Vô Tình, chính xác hơn là xuyên qua nàng nhìn thấy tiểu thân thể ba tuổi kia.
Thấy một trong hai bóng đen hung thần ác sát tiến về phía bản thân, tiểu nữ hài như cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần liền vung lên chân nhỏ chạy.
Chính là hai chân ngắn nhỏ của nàng sao có thể so với đôi chân dài của bóng đen kia, hơn nữa tiểu nữ hài còn chưa chạy được ba bước xa liền bị té ngã, chẳng khác nào giậu đổ bìm leo.
Thấy tiểu thân thể của nàng té ngã, Hàn Băng Vô Tình tuy chỉ là một người đứng xem, hơn nữa còn là xem bản thân trước kia cũng không khỏi ghét bỏ phun ra hai chữ 'ngu ngốc.'
Có lẽ vì nói ra hai chữ này nguyên cớ mà sau đó, tâm thần nàng thoáng lay động một chút, khi định thần lại thì đã trong tay của một trong hai bóng đen kia.
Nhìn ngắn ngủn hai tay, hai chân Hàn Băng Vô Tình đầu óc có vài phần trì trệ, đứng ở lập trường theo dõi của tiểu thân thể này, trong đầu hiện lên năm chữ ''tò mò hại chết miêu'.
Đương nhiên, năm chữ này chỉ áp dụng trong trường hợp ngươi lén lút theo dõi bị phát hiện.
''Là một tiểu nha đầu.''
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Âm thanh của bóng đen kia truyền từ trên đầu nàng xuống.
Hàn Băng Vô Tình trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên, nàng lúc này cư nhiên có thể nghe thấy bọn họ nói chuyện.
Chẳng lẽ vì điều này xảy ra vì nàng đang ở trong thân thể này sao?
Bị bóng đen kia xách trong tay đi về phía bóng đen còn lại, Hàn Băng Vô Tình an tĩnh không giãy giụa, ngoan ngoãn đến mức ngoài ý muốn.
''Tiểu nữ hài này cư nhiên không phản kháng, không phải là do ngươi đã động tay động chân gì với nàng rồi chứ.''
Bóng đen nghe vậy, giật mình nhìn nữ hài trong tay, đối diện với đôi mắt màu hổ phách trong trẻo của tiểu nữ hài lên tiếng trả lời.
''Ta không có.''
Nhân lúc bóng đen cúi xuống, Hàn Băng Vô Tình cũng chú ý quan sát hắn khuôn mặt nhưng có lẽ là do trời quá tối nàng chỉ nhìn thấy hắn đôi mắt trong đêm đen phát ra quỷ dị hồng quang.
Kẻ này là ma tộc.
Tức khắc, trong lòng nàng dâng lên một tia đề phòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giương mắt nhìn lên một bóng đen khác, nàng cũng bắt gặp một cặp huyết đồng.
Nàng án binh bất động, chờ diễn biến tiếp theo, quan trọng là với cái này thân thể nàng cũng chẳng làm được gì.
''Xử lý nàng như thế nào?''
Bóng đen xách theo cổ áo của Hàn Băng Vô Tình quơ quơ nàng trước mặt bóng đen còn lại hỏi.
''Không biết nàng đã nghe được nhiều ít, tốt hơn hết vẫn là diệt trừ hậu họa còn hơn.''
Bóng đen kia nhìn nữ hài trước mặt, lời nói không một chút thương hại chi tâm, lãnh khốc trả lời.
Hàn Băng Vô Tình nghe bóng đen muốn giết bản thân, cũng không nghĩ đến đây là kí ức cảnh trong mơ, nàng cũng không thể cứ như vậy chờ chết.
Đặc biệt là từ lúc mà bị bóng đen kia xách nàng cổ áo lắc qua lắc lại, nàng đã muốn làm ra hành động giãy giụa phản kháng rồi.
Ở trong thân thể của một tiểu hài tử bị kẻ khác đối xử như vậy cũng không phải một kiện dễ chịu sự tình.
Khi nàng chuẩn bị dùng yếu ớt một chút sức lực vốn có trong toàn bộ cơ thể để phản kháng thì có một giọng nói vang lên, thành công ngăn chặn ý định giết người diệt khẩu của hai bóng đen.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro