Chương 14
Mạch Tâm
2024-11-06 10:42:44
"Cay!" Chỉ mới ăn vài miếng thịt mà mặt Mèo Con đã đỏ bừng vì lẩu bò quá cay, lưỡi cũng thè ra ngoài.
"Mau uống miếng nước đi." Hàn Chinh bưng ly đút cho cậu, thấy cậu uống ừng ực thì cười nói: "Xem ra Mèo Con nhà mình không phải người Tứ Xuyên rồi."
Mèo Con ngậm sữa đậu nành lắc đầu nguầy nguậy rồi sợ hãi nhìn nồi lẩu đỏ rực đang sôi ùng ục.
Ăn thì cay mà không ăn thì đói.
May mà lúc hai người gọi lẩu đã chừa đường lui, ở giữa có một ngăn nước lèo to cỡ lòng bàn tay để nhúng xiên que, Hàn Chinh kiên nhẫn nhúng một bát thịt và rau cho Mèo Con rồi mới bắt đầu ăn.
Thấy Hàn Chinh thản nhiên gắp đồ ăn liên tục từ nồi lẩu đỏ rực, Mèo Con đặt đũa xuống rồi nghiêm túc vỗ tay khen anh, "Ông xã, giỏi quá!"
Thấy người đàn ông mấy chục tuổi được khen vì ăn cay, mấy cô gái xem náo nhiệt ở bàn bên cạnh che miệng cười trộm, Hàn Chinh vội vàng kéo tay Mèo Con xuống, gắp thịt nhét vào miệng cậu rồi nài nỉ, "Mèo Con, ngoan ngoãn ăn đi được không?"
Mèo Con nghe lời gật đầu, nuốt hết đồ ăn trong miệng rồi chồm sang hôn lên má Hàn Chinh một cái, còn lễ phép nói: "Cảm ơn ông xã."
Hàn Chinh nghe mấy cô gái bàn bên cạnh kinh ngạc xuýt xoa, cuối cùng phát ra tiếng "ư ư ư", véo tay nhau rồi thấp giọng thì thào, "Ẻm thương ảnh ghê chưa kìa!"
Suốt bữa ăn còn lại Hàn Chinh xấu hổ đến nỗi không dám ngẩng đầu lên, cảm giác như mấy cô gái kia xem anh là đồ ăn, bất kể Mèo Con làm gì cũng trầm trồ xuýt xoa, ăn xong vẫn chưa chịu đi, vì muốn kéo dài thời gian mà cố ý gọi một chai nước to để vừa uống vừa xem.
Hàn Chinh không chịu được bị người khác nhìn chằm chặp như vậy, anh xoa mặt rồi đứng dậy đi sang chỗ bọn họ, cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh: "Bàn anh có gì thú vị mà các mỹ nữ nhìn hoài vậy?"
Mấy cô gái bị vóc dáng cao lớn của anh làm giật mình, vô thức nép sát vào nhau, nghe anh hỏi thì một cô khá dạn dĩ trong đám vội vàng mở điện thoại cho anh xem, chính là video hôm đó vô tình quay ở khu dịch vụ, nhưng bức ảnh trước mắt là screenshot chỉ có hai người họ.
Hai người ôm nhau cùng nhìn về một hướng, Mèo Con nép vào ngực anh như sắp khóc, còn Hàn Chinh nhíu mày ôm eo cậu, nhìn bộ dạng rất khó đụng vào.
"Đại ca, ngoài đời nhìn anh hiền hơn nhiều." Cô gái kia rụt rè nói, "Chăm bạn trai kỹ ghê luôn!"
Hai cô gái còn lại cũng gật đầu phụ họa, hình như thấy Hàn Chinh không có ác ý nên mạnh dạn nhận xét, "Bạn trai anh cũng đẹp hơn trong video nữa."
"Cậu ấy dễ thương quá ~"
Nghe họ khen không ngớt lời, Hàn Chinh thất thần quay đầu nhìn người trong cuộc còn lại, cậu đang mờ mịt nhìn anh nói chuyện với mấy cô gái, thấy mọi người nhìn mình thì lập tức vẫy tay với Hàn Chinh rồi giơ cái ly rỗng lên cười nịnh nọt.
"Ông xã, hết nước ngọt rồi ~"
Chắc vì dạo này mua cho cậu nhiều nước ngọt quá nên ngay cả giọng nói cũng trở nên ngọt lịm.
Có "việc lớn" này, Hàn Chinh không để ý mấy cô gái kia nữa mà quay về bàn ngồi cạnh Mèo Con, đầu tiên là rót nước ngọt vào cái ly trong tay cậu, sau đó cẩn thận lau sạch vết bẩn trên khóe miệng cậu.
Nước ngọt mát lạnh chảy xuống bụng làm Mèo Con sung sướng híp mắt lại, cậu luôn là bé ngoan biết cảm ơn nên tựa đầu lên vai Hàn Chinh rồi thỏ thẻ bày tỏ lòng biết ơn.
"Ông xã, người tốt."
Mỗi ngày ở bên Hàn Chinh đều đẹp vô cùng, hai chữ "người tốt" vẫn chưa đủ truyền đạt tình yêu tràn ngập trong lòng cậu, thế là chân thành dâng hiến thân mình, nghiêm túc nói từng chữ: "Mèo Con, thích, làm tình, với người tốt."
Câu này nói rất nhỏ nên không ai nghe được ngoài Hàn Chinh.
Đây là bí mật chỉ thuộc về người yêu.
Hàn Chinh không thèm đoái hoài phí đậu xe qua đêm chín mươi tệ đắt đỏ mà đè người ra ghế sau, vừa hấp tấp cởi quần áo vừa hôn thật lâu, hôn đến khi hai người đều không mảnh vải che thân, hôn Mèo Con suýt ngạt thở, khóe mắt ứa nước mới buông cậu ra.
"Làm sao bây giờ?"
Hàn Chinh ôm gáy Mèo Con áp vào ngực mình như ôm em bé.
"Không muốn để em đi...... Giờ anh không thể trả em lại cho bất cứ ai hết."
"Không đi đâu."
Mèo Con giãy giụa ngẩng đầu lên, xoa ngực Hàn Chinh rồi vẽ vòng tròn quanh núm vú anh, "Mèo, là vợ, không đi."
"Ừ, là vợ......" Hàn Chinh thè lưỡi liếm nước mắt Mèo Con, "Là bé cưng của anh."
Anh say sưa hôn từng tấc da thịt của Mèo Con.
"Cổ của anh..."
"Vú của anh..."
"Bụng của anh..."
Anh ngậm dương vật màu hồng nhạt, sau khi phun ra nuốt vào mười mấy lần thì nuốt hết tinh dịch trong miệng, lau sạch khóe môi rồi thở dốc nói: "Phía trước là của anh."
Gel bôi trơn mát lạnh bôi vào lỗ hậu, sau đó là ngón giữa xâm nhập vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ, đâm vào rút ra liên tục, thấy lông mày Mèo Con giãn ra thì được đà lấn tới, nhét thêm ngón trỏ và ngón áp út.
"Phía sau cũng là của anh."
Nhụy hoa khép chặt bị ép nở ra, sẵn sàng tiếp nhận anh.
"Bé cưng......" Hàn Chinh cầm dương vật thô to cứng ngắc, nhìn nó từ từ tiến vào chỗ sâu nhất trong thân thể Mèo Con.
Lỗ hậu ướt át nóng hổi bị gậy thịt lấp đầy, gel bôi trơn chảy dọc thân gậy, Hàn Chinh cúi xuống hôn Mèo Con lần nữa, đến khi lỗ nhỏ bắt đầu co thắt mới cắn tai cậu rồi nói: "Em là của anh, toàn bộ đều là của anh."
"Mau uống miếng nước đi." Hàn Chinh bưng ly đút cho cậu, thấy cậu uống ừng ực thì cười nói: "Xem ra Mèo Con nhà mình không phải người Tứ Xuyên rồi."
Mèo Con ngậm sữa đậu nành lắc đầu nguầy nguậy rồi sợ hãi nhìn nồi lẩu đỏ rực đang sôi ùng ục.
Ăn thì cay mà không ăn thì đói.
May mà lúc hai người gọi lẩu đã chừa đường lui, ở giữa có một ngăn nước lèo to cỡ lòng bàn tay để nhúng xiên que, Hàn Chinh kiên nhẫn nhúng một bát thịt và rau cho Mèo Con rồi mới bắt đầu ăn.
Thấy Hàn Chinh thản nhiên gắp đồ ăn liên tục từ nồi lẩu đỏ rực, Mèo Con đặt đũa xuống rồi nghiêm túc vỗ tay khen anh, "Ông xã, giỏi quá!"
Thấy người đàn ông mấy chục tuổi được khen vì ăn cay, mấy cô gái xem náo nhiệt ở bàn bên cạnh che miệng cười trộm, Hàn Chinh vội vàng kéo tay Mèo Con xuống, gắp thịt nhét vào miệng cậu rồi nài nỉ, "Mèo Con, ngoan ngoãn ăn đi được không?"
Mèo Con nghe lời gật đầu, nuốt hết đồ ăn trong miệng rồi chồm sang hôn lên má Hàn Chinh một cái, còn lễ phép nói: "Cảm ơn ông xã."
Hàn Chinh nghe mấy cô gái bàn bên cạnh kinh ngạc xuýt xoa, cuối cùng phát ra tiếng "ư ư ư", véo tay nhau rồi thấp giọng thì thào, "Ẻm thương ảnh ghê chưa kìa!"
Suốt bữa ăn còn lại Hàn Chinh xấu hổ đến nỗi không dám ngẩng đầu lên, cảm giác như mấy cô gái kia xem anh là đồ ăn, bất kể Mèo Con làm gì cũng trầm trồ xuýt xoa, ăn xong vẫn chưa chịu đi, vì muốn kéo dài thời gian mà cố ý gọi một chai nước to để vừa uống vừa xem.
Hàn Chinh không chịu được bị người khác nhìn chằm chặp như vậy, anh xoa mặt rồi đứng dậy đi sang chỗ bọn họ, cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh: "Bàn anh có gì thú vị mà các mỹ nữ nhìn hoài vậy?"
Mấy cô gái bị vóc dáng cao lớn của anh làm giật mình, vô thức nép sát vào nhau, nghe anh hỏi thì một cô khá dạn dĩ trong đám vội vàng mở điện thoại cho anh xem, chính là video hôm đó vô tình quay ở khu dịch vụ, nhưng bức ảnh trước mắt là screenshot chỉ có hai người họ.
Hai người ôm nhau cùng nhìn về một hướng, Mèo Con nép vào ngực anh như sắp khóc, còn Hàn Chinh nhíu mày ôm eo cậu, nhìn bộ dạng rất khó đụng vào.
"Đại ca, ngoài đời nhìn anh hiền hơn nhiều." Cô gái kia rụt rè nói, "Chăm bạn trai kỹ ghê luôn!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai cô gái còn lại cũng gật đầu phụ họa, hình như thấy Hàn Chinh không có ác ý nên mạnh dạn nhận xét, "Bạn trai anh cũng đẹp hơn trong video nữa."
"Cậu ấy dễ thương quá ~"
Nghe họ khen không ngớt lời, Hàn Chinh thất thần quay đầu nhìn người trong cuộc còn lại, cậu đang mờ mịt nhìn anh nói chuyện với mấy cô gái, thấy mọi người nhìn mình thì lập tức vẫy tay với Hàn Chinh rồi giơ cái ly rỗng lên cười nịnh nọt.
"Ông xã, hết nước ngọt rồi ~"
Chắc vì dạo này mua cho cậu nhiều nước ngọt quá nên ngay cả giọng nói cũng trở nên ngọt lịm.
Có "việc lớn" này, Hàn Chinh không để ý mấy cô gái kia nữa mà quay về bàn ngồi cạnh Mèo Con, đầu tiên là rót nước ngọt vào cái ly trong tay cậu, sau đó cẩn thận lau sạch vết bẩn trên khóe miệng cậu.
Nước ngọt mát lạnh chảy xuống bụng làm Mèo Con sung sướng híp mắt lại, cậu luôn là bé ngoan biết cảm ơn nên tựa đầu lên vai Hàn Chinh rồi thỏ thẻ bày tỏ lòng biết ơn.
"Ông xã, người tốt."
Mỗi ngày ở bên Hàn Chinh đều đẹp vô cùng, hai chữ "người tốt" vẫn chưa đủ truyền đạt tình yêu tràn ngập trong lòng cậu, thế là chân thành dâng hiến thân mình, nghiêm túc nói từng chữ: "Mèo Con, thích, làm tình, với người tốt."
Câu này nói rất nhỏ nên không ai nghe được ngoài Hàn Chinh.
Đây là bí mật chỉ thuộc về người yêu.
Hàn Chinh không thèm đoái hoài phí đậu xe qua đêm chín mươi tệ đắt đỏ mà đè người ra ghế sau, vừa hấp tấp cởi quần áo vừa hôn thật lâu, hôn đến khi hai người đều không mảnh vải che thân, hôn Mèo Con suýt ngạt thở, khóe mắt ứa nước mới buông cậu ra.
"Làm sao bây giờ?"
Hàn Chinh ôm gáy Mèo Con áp vào ngực mình như ôm em bé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không muốn để em đi...... Giờ anh không thể trả em lại cho bất cứ ai hết."
"Không đi đâu."
Mèo Con giãy giụa ngẩng đầu lên, xoa ngực Hàn Chinh rồi vẽ vòng tròn quanh núm vú anh, "Mèo, là vợ, không đi."
"Ừ, là vợ......" Hàn Chinh thè lưỡi liếm nước mắt Mèo Con, "Là bé cưng của anh."
Anh say sưa hôn từng tấc da thịt của Mèo Con.
"Cổ của anh..."
"Vú của anh..."
"Bụng của anh..."
Anh ngậm dương vật màu hồng nhạt, sau khi phun ra nuốt vào mười mấy lần thì nuốt hết tinh dịch trong miệng, lau sạch khóe môi rồi thở dốc nói: "Phía trước là của anh."
Gel bôi trơn mát lạnh bôi vào lỗ hậu, sau đó là ngón giữa xâm nhập vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ, đâm vào rút ra liên tục, thấy lông mày Mèo Con giãn ra thì được đà lấn tới, nhét thêm ngón trỏ và ngón áp út.
"Phía sau cũng là của anh."
Nhụy hoa khép chặt bị ép nở ra, sẵn sàng tiếp nhận anh.
"Bé cưng......" Hàn Chinh cầm dương vật thô to cứng ngắc, nhìn nó từ từ tiến vào chỗ sâu nhất trong thân thể Mèo Con.
Lỗ hậu ướt át nóng hổi bị gậy thịt lấp đầy, gel bôi trơn chảy dọc thân gậy, Hàn Chinh cúi xuống hôn Mèo Con lần nữa, đến khi lỗ nhỏ bắt đầu co thắt mới cắn tai cậu rồi nói: "Em là của anh, toàn bộ đều là của anh."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro