Quá Nhiều Người Trọng Sinh? Tôi Dẫn Dắt Đoàn Đội Quốc Gia Chấm Dứt Tận Thế
Chương 29
Biên Lộc
2024-08-05 00:13:19
Hơn phân nửa là cô ta đã xác nhận được tin tức về tận thế.
“Sớm ngày thứ hai Lý Kiện Lực đồng ý giao dịch, Lê Uyển Vân chỉ cho ông ta thời gian hai ngày để gom tiền.”
“Trong hôm nay, nhất định phải thu về 3 tỷ, nếu không sẽ lập tức bán cho người khác, Lê Kiện Lực dùng một vài biện pháp, tập hợp được 3 tỷ đưa cho cô ta.”
Có vẻ như giá trị của cổ phiếu không chỉ 3 tỷ.
Nên Lê Kiện Lực mới đồng ý.
“Hôm kia, sau khi Lê Kiện Lực đồng ý mua cổ phiếu, Lê Uyển Vân vẫn luôn bán tài sản, thậm chí bán cả những trang sức, đồ xa xỉ.
Lông mày Thịnh An khẽ động.
“Tối hôm đó, Lý Uyển Vân tới nhà hàng ăn một bữa thịnh soạn, hoàn toàn khác với những bữa ăn thường ngày của cô ta.” Hách Kính Nghiệp nhìn Thịnh An, màn hình xoay về phía cô.
Cô liếc nhìn, bên trong camera giám sát, một người phụ nữ tóc dài đang ăn trong một nhà hàng cao cấp, hoàn toàn không quan tâm đến hình ảnh của mình, ăn uống vô độ.
Cứ như món ăn trước mặt có sức hấp dẫn chết người.
Thịnh An mỉm cười: “Càng ngày càng giống một nữ tái sinh rồi, khổ qua một lần, trải qua cơn đói, thế nên mới có phản ứng như kia.”
Nếu chỉ là bán tài sản, hợp nhất vốn lưu động
Không loại trừ khả năng cô ta đã nhận được tin tức trước.
Hành động của Chính phủ lớn như thế, không thể che giấu hoàn toàn.
Dù tin tức tạm thời bị chặn, nhưng vẫn luôn có người có thể dùng đủ loại phương pháp, nhận được hoặc đoán được chân tướng.
Người thông minh trước giờ không ít.
Nhưng một số chi tiết của Lê Uyển Vân có hiềm nghi của dị đoan.
Chẳng hạn, ba ngày trước cô ta còn có chết cũng không buông tay cổ phần công ty, đang trong quá trình cãi vã, đột nhiên lại thay đổi ý nghĩ.
Thêm một ví dụ khác, là một phú nhị đại, bỗng cứ như ma đói đầu thai, ăn như hổ đói.
Hách Kính Nghiệp đồng ý: “Đúng vậy, dù chưa có chứng cứ trực tiếp, nhưng, trực giác của tôi nói rằng Lê Uyển Vân là dị đoan.”
Anh ấy dừng lại, khẽ nói: “Cô gái này quá giống Hứa Thanh Thanh!”
Khi đọc tiểu thuyết cho Thịnh An nghe, anh ấy cũng tự mình đọc sơ qua.
Lê Uyển Vân và nữ chính “Hứa Thanh Thanh” có 10 tỷ vật tư tích trữ, cho người ta một cảm giác, giống hệt như đúc.
“Hôm qua cô ta làm gì? Hôm nay lại có chuyện gì xảy ra?” Trước đó khi Hách Kính Nghiệp tìm cô, nói rằng dị đoan này hôm nay có động thái lớn.
Nghe vậy, vẻ mặt Hách Kính Nghiệp đột nhiên khá phức tạp.
Thịnh An nghi hoặc.
Hách Kính Nghiệp: “Hôm qua, sau khi Lê Uyển Vân ký hợp đồng mua bán, đã đi tìm một nhóm người… cải tạo biệt thự, đập một số tiền lớn, tối qua còn tăng ca đến chiều hôm nay, nhà của cô ta đã bắt đầu thành hình.”
“Ừm?”
Xe chạy tới nơi cần đến, xung quanh tối đen như mực, Thịnh An nhíu mày.
Cô không dừng lại, tiếp tục đi vào trong.
Đến gần hơn, tiếng nhóm công nhân tăng ca càng rõ ràng hơn, thậm chí còn có tiếng của những máy móc lớn đang hoạt động.
Cải tạo một căn biệt thự, lại không thua gì một công trường lớn.
Hách Kính Nghiệp chỉ về phía trước, giọng nói phức tạp khó mà nhận biết được: “Chị Thịnh, cô xem.”
Thịnh An nhìn lên, sửng sốt.
Biệt thự phía trước đang được cải tạo, đèn pha công trường sáng rực, chiếu sáng rực rỡ bên ngoài biệt thự.
Ngoại hình của biệt thự hiện rõ ràng.
Khóe miệng Thịnh An co giật.
Lô cốt? !
Ai mà tự nhiên chỉnh sửa biệt thự nhà mình thành thế này?
“Lê Uyển Vân càng ngày càng giống một kẻ tái sinh, con đường mà cô ta thu được tin tức chắc chắn không phải của quốc gia.” Giọng nói Thịnh An kiên định.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
“Sớm ngày thứ hai Lý Kiện Lực đồng ý giao dịch, Lê Uyển Vân chỉ cho ông ta thời gian hai ngày để gom tiền.”
“Trong hôm nay, nhất định phải thu về 3 tỷ, nếu không sẽ lập tức bán cho người khác, Lê Kiện Lực dùng một vài biện pháp, tập hợp được 3 tỷ đưa cho cô ta.”
Có vẻ như giá trị của cổ phiếu không chỉ 3 tỷ.
Nên Lê Kiện Lực mới đồng ý.
“Hôm kia, sau khi Lê Kiện Lực đồng ý mua cổ phiếu, Lê Uyển Vân vẫn luôn bán tài sản, thậm chí bán cả những trang sức, đồ xa xỉ.
Lông mày Thịnh An khẽ động.
“Tối hôm đó, Lý Uyển Vân tới nhà hàng ăn một bữa thịnh soạn, hoàn toàn khác với những bữa ăn thường ngày của cô ta.” Hách Kính Nghiệp nhìn Thịnh An, màn hình xoay về phía cô.
Cô liếc nhìn, bên trong camera giám sát, một người phụ nữ tóc dài đang ăn trong một nhà hàng cao cấp, hoàn toàn không quan tâm đến hình ảnh của mình, ăn uống vô độ.
Cứ như món ăn trước mặt có sức hấp dẫn chết người.
Thịnh An mỉm cười: “Càng ngày càng giống một nữ tái sinh rồi, khổ qua một lần, trải qua cơn đói, thế nên mới có phản ứng như kia.”
Nếu chỉ là bán tài sản, hợp nhất vốn lưu động
Không loại trừ khả năng cô ta đã nhận được tin tức trước.
Hành động của Chính phủ lớn như thế, không thể che giấu hoàn toàn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dù tin tức tạm thời bị chặn, nhưng vẫn luôn có người có thể dùng đủ loại phương pháp, nhận được hoặc đoán được chân tướng.
Người thông minh trước giờ không ít.
Nhưng một số chi tiết của Lê Uyển Vân có hiềm nghi của dị đoan.
Chẳng hạn, ba ngày trước cô ta còn có chết cũng không buông tay cổ phần công ty, đang trong quá trình cãi vã, đột nhiên lại thay đổi ý nghĩ.
Thêm một ví dụ khác, là một phú nhị đại, bỗng cứ như ma đói đầu thai, ăn như hổ đói.
Hách Kính Nghiệp đồng ý: “Đúng vậy, dù chưa có chứng cứ trực tiếp, nhưng, trực giác của tôi nói rằng Lê Uyển Vân là dị đoan.”
Anh ấy dừng lại, khẽ nói: “Cô gái này quá giống Hứa Thanh Thanh!”
Khi đọc tiểu thuyết cho Thịnh An nghe, anh ấy cũng tự mình đọc sơ qua.
Lê Uyển Vân và nữ chính “Hứa Thanh Thanh” có 10 tỷ vật tư tích trữ, cho người ta một cảm giác, giống hệt như đúc.
“Hôm qua cô ta làm gì? Hôm nay lại có chuyện gì xảy ra?” Trước đó khi Hách Kính Nghiệp tìm cô, nói rằng dị đoan này hôm nay có động thái lớn.
Nghe vậy, vẻ mặt Hách Kính Nghiệp đột nhiên khá phức tạp.
Thịnh An nghi hoặc.
Hách Kính Nghiệp: “Hôm qua, sau khi Lê Uyển Vân ký hợp đồng mua bán, đã đi tìm một nhóm người… cải tạo biệt thự, đập một số tiền lớn, tối qua còn tăng ca đến chiều hôm nay, nhà của cô ta đã bắt đầu thành hình.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ừm?”
Xe chạy tới nơi cần đến, xung quanh tối đen như mực, Thịnh An nhíu mày.
Cô không dừng lại, tiếp tục đi vào trong.
Đến gần hơn, tiếng nhóm công nhân tăng ca càng rõ ràng hơn, thậm chí còn có tiếng của những máy móc lớn đang hoạt động.
Cải tạo một căn biệt thự, lại không thua gì một công trường lớn.
Hách Kính Nghiệp chỉ về phía trước, giọng nói phức tạp khó mà nhận biết được: “Chị Thịnh, cô xem.”
Thịnh An nhìn lên, sửng sốt.
Biệt thự phía trước đang được cải tạo, đèn pha công trường sáng rực, chiếu sáng rực rỡ bên ngoài biệt thự.
Ngoại hình của biệt thự hiện rõ ràng.
Khóe miệng Thịnh An co giật.
Lô cốt? !
Ai mà tự nhiên chỉnh sửa biệt thự nhà mình thành thế này?
“Lê Uyển Vân càng ngày càng giống một kẻ tái sinh, con đường mà cô ta thu được tin tức chắc chắn không phải của quốc gia.” Giọng nói Thịnh An kiên định.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro