Quá Nhiều Người Trọng Sinh? Tôi Dẫn Dắt Đoàn Đội Quốc Gia Chấm Dứt Tận Thế
Chương 44
Biên Lộc
2024-08-05 00:13:19
Lê Uyển Vân vẫn chưa biết rằng, lần này cô ta ra nước ngoài là để làm nhân viên chuyển phát nhanh.
Mang thêm chút tiền, mua thêm chút lương thực, cũng là giúp Chính phủ tích trữ hàng.
Cho cô ta vay bao nhiêu tiền cũng không sao.
Thịnh An suy nghĩ một chút, lắc đầu: “Đừng cho quá nhiều, tránh để cô ta nghi ngờ, cho vay 5 tỷ thôi.”
Hách Kính Nghiệp: “...”
Nói thật, 5 tỷ cũng khiến người ta nghi ngờ đó.
Chẳng qua, nhiệm vụ của anh ta là khiến mục tiêu không nghi ngờ!
Lê Uyển Vân, đánh giá của Thịnh An rất chính xác, “Có chút thông minh, nhưng không nhiều”, cô ta không quá chú ý đến chi tiết.
Tất nhiên, cô ta có thể là một dị năng giả tái sinh, vì vậy tự tin rằng không ai có thể làm gì cô ta, nên mới kiêu ngạo liều lĩnh như thế.
Chuyện của Lê Uyển Vân kết thúc.
Thịnh An lại hỏi: “Tiểu khu có người nhìn thấy Iron Man, hôm nay có quay được gì không?”
Hách Kính Nghiệp nhanh chóng kiểm tra phản hồi.
Sau đó anh ấy lắc đầu: “Không có, đã kiểm tra tất cả camera giám sát, nhưng không tìm thấy bất kỳ manh mối nào về Iron Man, hiện tại, chỉ có hai nhân chứng bất thường và dấu tay bên ngoài cửa sổ.”
Thịnh An đứng dậy, bước ra ngoài.
“Đi thôi, đi gặp hai nhân chứng một lớn một nhỏ, tìm hiểu xem tình huống Iron Man tin tưởng ánh sáng là gì?”
...
Khu dân cư Hoa Dụ.
Lúc này trời đã tối, nhưng cảnh sát đã ập tới cửa, người bị thẩm vấn rất hợp tác.
Trong quá trình thẩm vấn thực tế, cảnh sát ở bên ngoài còn Thịnh An và Hách Kính Nghiệp ở trong phòng cùng với người bị thẩm vấn.
Nhân viên nghiên cứu khoa học đăng bài đăng bài này tên là Tống Lâm Uy, lúc này vẻ mặt anh ấy đầy phấn khích.
Thịnh An còn chưa kịp hỏi thì anh ấy đã nóng lòng lên tiếng:
"Có phải cô đã xác nhận được ngày tận thế sẽ đến không? Cảnh sát không tin tôi, nhưng chắc chắn mấy người là người cấp cao hơn phải không?"
Vẻ mặt Thịnh An không thay đổi, cô không trả lời mà thản nhiên hỏi như như không quan tâm:
"Anh thực sự tin vào cái gọi là Người Sắt đó ư?"
Tống Lâm Uy cười: "Không phải là mấy người đã nhiều lần yêu cầu tôi xác nhận là bởi vì có cái gì dị thường sao? Nếu mọi chuyện không có vấn đề gì, bài viết kia sẽ không thu hút sự chú ý của cô có đúng không?"
Một tấm áp phích về ngày tận thế đã thu hút sự chú ý, cảnh sát không tin anh ấy chút nào, nhưng họ đã điều tra anh ấy nhiều lần.
Tối nay lại có người có thẩm quyền cao hơn đến tiếp tục điều tra. Cảnh sát ở bên ngoài, ba người ở bên trong.
Cái này mà là không có vấn đề gì ư?
Thịnh An ngước nhìn anh ấy.
Người đàn ông này rất thông minh, hơn nữa đầu óc rất sáng suốt, từ mọi phản ứng mà xem thì anh ấy hoàn toàn kiểm soát được ý thức của mình.
Điều này có nghĩa là anh ấy không điên cũng không nói những điều vô nghĩa.
Thịnh An đặt tờ giấy trong tay lên bàn, đột nhiên hỏi: “Anh làm nghiên cứu gì?”
Hiển nhiên Tống Lâm Uy không ngờ cô sẽ hỏi chuyện này.
Dừng một chút, anh ấy thành thật trả lời: "Có liên quan đến vật lý."
Thịnh An gật đầu nói: “Vậy hẳn là anh là một người tin tưởng vào khoa học. Tôi rất tò mò, làm sao mà Người Sắt kia lại khiến anh tin tưởng được?”
Cô nghiêng người về phía trước, nhìn chăm chú vào anh ta.
Tống Lâm Uy: “Sự tồn tại của anh ta đã rất phản khoa học rồi.”
Anh ấy chỉ vào mắt mình: “Và chính mắt tôi đã nhìn thấy.”
Thịnh An từ chối cho ý kiến, cô từ từ ngồi lại, dựa vào ghế sofa, nở nụ cười trên môi.
"Được rồi, vậy anh Tống, anh có thể cho tôi biết – “Người Sắt” mà anh nhìn thấy trông như thế nào không?"
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Mang thêm chút tiền, mua thêm chút lương thực, cũng là giúp Chính phủ tích trữ hàng.
Cho cô ta vay bao nhiêu tiền cũng không sao.
Thịnh An suy nghĩ một chút, lắc đầu: “Đừng cho quá nhiều, tránh để cô ta nghi ngờ, cho vay 5 tỷ thôi.”
Hách Kính Nghiệp: “...”
Nói thật, 5 tỷ cũng khiến người ta nghi ngờ đó.
Chẳng qua, nhiệm vụ của anh ta là khiến mục tiêu không nghi ngờ!
Lê Uyển Vân, đánh giá của Thịnh An rất chính xác, “Có chút thông minh, nhưng không nhiều”, cô ta không quá chú ý đến chi tiết.
Tất nhiên, cô ta có thể là một dị năng giả tái sinh, vì vậy tự tin rằng không ai có thể làm gì cô ta, nên mới kiêu ngạo liều lĩnh như thế.
Chuyện của Lê Uyển Vân kết thúc.
Thịnh An lại hỏi: “Tiểu khu có người nhìn thấy Iron Man, hôm nay có quay được gì không?”
Hách Kính Nghiệp nhanh chóng kiểm tra phản hồi.
Sau đó anh ấy lắc đầu: “Không có, đã kiểm tra tất cả camera giám sát, nhưng không tìm thấy bất kỳ manh mối nào về Iron Man, hiện tại, chỉ có hai nhân chứng bất thường và dấu tay bên ngoài cửa sổ.”
Thịnh An đứng dậy, bước ra ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đi thôi, đi gặp hai nhân chứng một lớn một nhỏ, tìm hiểu xem tình huống Iron Man tin tưởng ánh sáng là gì?”
...
Khu dân cư Hoa Dụ.
Lúc này trời đã tối, nhưng cảnh sát đã ập tới cửa, người bị thẩm vấn rất hợp tác.
Trong quá trình thẩm vấn thực tế, cảnh sát ở bên ngoài còn Thịnh An và Hách Kính Nghiệp ở trong phòng cùng với người bị thẩm vấn.
Nhân viên nghiên cứu khoa học đăng bài đăng bài này tên là Tống Lâm Uy, lúc này vẻ mặt anh ấy đầy phấn khích.
Thịnh An còn chưa kịp hỏi thì anh ấy đã nóng lòng lên tiếng:
"Có phải cô đã xác nhận được ngày tận thế sẽ đến không? Cảnh sát không tin tôi, nhưng chắc chắn mấy người là người cấp cao hơn phải không?"
Vẻ mặt Thịnh An không thay đổi, cô không trả lời mà thản nhiên hỏi như như không quan tâm:
"Anh thực sự tin vào cái gọi là Người Sắt đó ư?"
Tống Lâm Uy cười: "Không phải là mấy người đã nhiều lần yêu cầu tôi xác nhận là bởi vì có cái gì dị thường sao? Nếu mọi chuyện không có vấn đề gì, bài viết kia sẽ không thu hút sự chú ý của cô có đúng không?"
Một tấm áp phích về ngày tận thế đã thu hút sự chú ý, cảnh sát không tin anh ấy chút nào, nhưng họ đã điều tra anh ấy nhiều lần.
Tối nay lại có người có thẩm quyền cao hơn đến tiếp tục điều tra. Cảnh sát ở bên ngoài, ba người ở bên trong.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cái này mà là không có vấn đề gì ư?
Thịnh An ngước nhìn anh ấy.
Người đàn ông này rất thông minh, hơn nữa đầu óc rất sáng suốt, từ mọi phản ứng mà xem thì anh ấy hoàn toàn kiểm soát được ý thức của mình.
Điều này có nghĩa là anh ấy không điên cũng không nói những điều vô nghĩa.
Thịnh An đặt tờ giấy trong tay lên bàn, đột nhiên hỏi: “Anh làm nghiên cứu gì?”
Hiển nhiên Tống Lâm Uy không ngờ cô sẽ hỏi chuyện này.
Dừng một chút, anh ấy thành thật trả lời: "Có liên quan đến vật lý."
Thịnh An gật đầu nói: “Vậy hẳn là anh là một người tin tưởng vào khoa học. Tôi rất tò mò, làm sao mà Người Sắt kia lại khiến anh tin tưởng được?”
Cô nghiêng người về phía trước, nhìn chăm chú vào anh ta.
Tống Lâm Uy: “Sự tồn tại của anh ta đã rất phản khoa học rồi.”
Anh ấy chỉ vào mắt mình: “Và chính mắt tôi đã nhìn thấy.”
Thịnh An từ chối cho ý kiến, cô từ từ ngồi lại, dựa vào ghế sofa, nở nụ cười trên môi.
"Được rồi, vậy anh Tống, anh có thể cho tôi biết – “Người Sắt” mà anh nhìn thấy trông như thế nào không?"
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro