Đêm Huyết Tinh...
A Thiên
2024-09-30 17:22:34
Đồng thời ông ta cầu nguyện trong lòng, không nên tìm tôi, không nên tìm tôi!
Mặc dù đang cầu nguyện trong lòng không thể để lệ quỷ tìm được, nhưng lão Trương thân là kẻ thâm niên, nên thực ra trong lòng cũng cực kỳ rõ ràng, nếu bị lệ quỷ tìm được thì thực ra chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Điều tiếc nuối là, lần này trong câu chuyện chỉ còn lại hai người tham dự, nếu như chỉ có hai người, coi như là tỷ lệ bị phát hiện ra trước là năm mươi năm mươi. Dù vậy, lão Trương vẫn hy vọng, người bị tìm ra trước không phải là bản thân mình.
“Chỉ tiếc là đối phương là một người mới, không có thủ đoạn nào để tự vệ, bằng không thì còn có thể kéo dài một chút thời gian.”
Lão Trương nghĩ không phải là không tiếc nuối, nhưng mà đúng vào lúc này, đột nhiên bên tai ông ta hình như như đang vang lên âm thanh gì đó.
Cộp cộp, cộp cộp.
Giống như có vật gì đó đang chậm rãi lết đi trên mặt đất.
Sắc mặt lão Trương nháy mắt thay đổi.
Chết tiệt! Vật kia tìm tới rồi!
Giờ phút này, nếu như phóng tầm mắt ra hành lang là có thể thấy một đôi chân trần lơ lửng giữa không trung, đang từ từ di chuyển đến cánh cửa nhà xác, tuy nữ quỷ đang trôi nổi trên không trung, nhưng vẫn phát ra âm thanh cộp cộp như cũ.
Cứ một tiếng rồi lại một tiếng, giống như một lời nguyền đòi mạng.
Lão Trương đang trốn dưới giường xác chảy ra mồ hôi lạnh ròng ròng, cực kỳ khẩn trương.
Ông ta chỉ hy vọng giống như lần trước, nó bị tử khí trong nhà xác mê hoặc nên chưa thể phát hiện ra tung tích của mình.
Cộp cộp, cộp cộp.
Tiếng bước chân không nhanh không chậm dần dần đến gần, mãi cho đến khi dừng lại trước cửa.
Lúc này, tim lão Trương gần như đã nhảy tới cổ họng, tuy trong tay ông ta vẫn còn một vật phẩm chống lại sức mạnh linh dị, nhưng ông ta đã trải qua ba câu chuyện xưa, thực ra hạn chế của vật này đối với quỷ hồn hết sức có hạn.
Tối đa cũng chỉ có mấy phút mà thôi.
Mà xét thấy đèn pin đã dùng hai lần, cho nên nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì lão Trương cũng không muốn đơn giản mà dùng hết cơ hội cuối cùng này.
Két… cánh cửa nhà xác bị một trận âm phong thổi ra thành một khe hở, lão Trương cả kinh suýt nữa run một cái, nhưng mà may mắn là tiếng bước chân quỷ dị kia cũng dừng lại ở trước cửa nhà xác giống như lần trước.
Nó không phát hiện ra.
Không phát hiện ra.
Trong lòng lão Trương chỉ lại duy nhất một suy nghĩ này.
Giống như vận mệnh đã nghe được lời cầu nguyện của ông ta, tiếng bước chân quỷ dị kia cứ lẳng lặng dừng ở cửa, không tiếp tục vang lên, thời gian trôi qua từng phút trong yên tĩnh cực độ.
Mười phút sau, toàn thân lão Trương gần như bị mồ hôi thấm ướt đẫm, rốt cuộc âm thanh kia cũng vang lên lần nữa, nhưng mà lúc này đây cũng là di chuyển đến phía xa xa hơn.
Cuối cùng cái vật kia cũng đã đi!
Lão Trương thở phào nhẹ nhõm thật dài, đồng thời ông ta cũng ý thức được một vấn đề.
Nhà xác này có một khuyết điểm trí mạng, chính là nó chỉ có một cánh cửa ra ngoài, một khi bị quỷ chặn lại ở trong thì hoàn toàn không còn đường nào để trốn.
Không được, không thể trốn ở trong này nữa, lão Trương giơ tay lên nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay, cách lúc nhiệm vụ kết thúc còn không đến hai mươi phút nữa, ông ta dự định thay đổi sách lược trong chút thời gian này, vẫn duy trì di động, hơn nữa đèn pin còn cơ hội sử dụng một lần, tin chắc rằng ông ta có thể chống đỡ nổi.
Vừa nghĩ như thế, nhất thời lão Trương khôi phục lại lòng tin, lau mồ hôi lạnh trên trán, chui ra khỏi giường xác.
Ông ta cẩn thận đẩy cửa ra, đồng thời mạnh mẽ soi đèn pin ra ngoài.
Trong các nhiệm vụ trước cũng đã được nghe một vài người tham dự từng nói, mặc dù quỷ vật không có tình cảm, nhưng vẫn còn một chút xảo quyệt tột cùng, thường xuyên giả vờ mình đã đi ra xa, dụ dỗ người tham dự đang ẩn nấp hiện thân, sau đó nó hành hạ đến chết, cho nên khi lão Trương đẩy cửa phòng ra, xốc lên toàn bộ tinh thần đề phòng lệ quỷ đột nhiên xuất hiện.
Nhưng mà hình ảnh kinh khủng trong tưởng tượng cũng không xuất hiện, trước mắt chỉ có một hành lang trống rỗng và ngọn đèn đang lóe lên.
Xem ra lệ quỷ thật sự đi xa rồi.
Lão Trương thở phào một hơi, cất đèn pin lại vào trong lòng, chậm rãi đi về phía trước, ông ta định hai mươi phút tiếp theo sẽ tiếp tục duy trì trạng thái chuyển động không có quy luật này.
Nhưng lúc này, lão Trương đã bình tĩnh lại không hề chú ý tới, phía sau ở trên đỉnh đầu ông ta đang lơ lửng một quỷ ảnh màu trắng, quỷ ảnh này vẫn luôn trốn ở phía trên nhà xác, cho nên mới không bị lão Trương vừa đẩy cửa ra phát hiện.
Mà khi nhìn thấy lão Trương đi về phía trước, quỷ ảnh màu trắng này cũng vô thanh vô tức dán vào lưng bay theo ông ta.
Mặc dù đang cầu nguyện trong lòng không thể để lệ quỷ tìm được, nhưng lão Trương thân là kẻ thâm niên, nên thực ra trong lòng cũng cực kỳ rõ ràng, nếu bị lệ quỷ tìm được thì thực ra chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Điều tiếc nuối là, lần này trong câu chuyện chỉ còn lại hai người tham dự, nếu như chỉ có hai người, coi như là tỷ lệ bị phát hiện ra trước là năm mươi năm mươi. Dù vậy, lão Trương vẫn hy vọng, người bị tìm ra trước không phải là bản thân mình.
“Chỉ tiếc là đối phương là một người mới, không có thủ đoạn nào để tự vệ, bằng không thì còn có thể kéo dài một chút thời gian.”
Lão Trương nghĩ không phải là không tiếc nuối, nhưng mà đúng vào lúc này, đột nhiên bên tai ông ta hình như như đang vang lên âm thanh gì đó.
Cộp cộp, cộp cộp.
Giống như có vật gì đó đang chậm rãi lết đi trên mặt đất.
Sắc mặt lão Trương nháy mắt thay đổi.
Chết tiệt! Vật kia tìm tới rồi!
Giờ phút này, nếu như phóng tầm mắt ra hành lang là có thể thấy một đôi chân trần lơ lửng giữa không trung, đang từ từ di chuyển đến cánh cửa nhà xác, tuy nữ quỷ đang trôi nổi trên không trung, nhưng vẫn phát ra âm thanh cộp cộp như cũ.
Cứ một tiếng rồi lại một tiếng, giống như một lời nguyền đòi mạng.
Lão Trương đang trốn dưới giường xác chảy ra mồ hôi lạnh ròng ròng, cực kỳ khẩn trương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ông ta chỉ hy vọng giống như lần trước, nó bị tử khí trong nhà xác mê hoặc nên chưa thể phát hiện ra tung tích của mình.
Cộp cộp, cộp cộp.
Tiếng bước chân không nhanh không chậm dần dần đến gần, mãi cho đến khi dừng lại trước cửa.
Lúc này, tim lão Trương gần như đã nhảy tới cổ họng, tuy trong tay ông ta vẫn còn một vật phẩm chống lại sức mạnh linh dị, nhưng ông ta đã trải qua ba câu chuyện xưa, thực ra hạn chế của vật này đối với quỷ hồn hết sức có hạn.
Tối đa cũng chỉ có mấy phút mà thôi.
Mà xét thấy đèn pin đã dùng hai lần, cho nên nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì lão Trương cũng không muốn đơn giản mà dùng hết cơ hội cuối cùng này.
Két… cánh cửa nhà xác bị một trận âm phong thổi ra thành một khe hở, lão Trương cả kinh suýt nữa run một cái, nhưng mà may mắn là tiếng bước chân quỷ dị kia cũng dừng lại ở trước cửa nhà xác giống như lần trước.
Nó không phát hiện ra.
Không phát hiện ra.
Trong lòng lão Trương chỉ lại duy nhất một suy nghĩ này.
Giống như vận mệnh đã nghe được lời cầu nguyện của ông ta, tiếng bước chân quỷ dị kia cứ lẳng lặng dừng ở cửa, không tiếp tục vang lên, thời gian trôi qua từng phút trong yên tĩnh cực độ.
Mười phút sau, toàn thân lão Trương gần như bị mồ hôi thấm ướt đẫm, rốt cuộc âm thanh kia cũng vang lên lần nữa, nhưng mà lúc này đây cũng là di chuyển đến phía xa xa hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cuối cùng cái vật kia cũng đã đi!
Lão Trương thở phào nhẹ nhõm thật dài, đồng thời ông ta cũng ý thức được một vấn đề.
Nhà xác này có một khuyết điểm trí mạng, chính là nó chỉ có một cánh cửa ra ngoài, một khi bị quỷ chặn lại ở trong thì hoàn toàn không còn đường nào để trốn.
Không được, không thể trốn ở trong này nữa, lão Trương giơ tay lên nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay, cách lúc nhiệm vụ kết thúc còn không đến hai mươi phút nữa, ông ta dự định thay đổi sách lược trong chút thời gian này, vẫn duy trì di động, hơn nữa đèn pin còn cơ hội sử dụng một lần, tin chắc rằng ông ta có thể chống đỡ nổi.
Vừa nghĩ như thế, nhất thời lão Trương khôi phục lại lòng tin, lau mồ hôi lạnh trên trán, chui ra khỏi giường xác.
Ông ta cẩn thận đẩy cửa ra, đồng thời mạnh mẽ soi đèn pin ra ngoài.
Trong các nhiệm vụ trước cũng đã được nghe một vài người tham dự từng nói, mặc dù quỷ vật không có tình cảm, nhưng vẫn còn một chút xảo quyệt tột cùng, thường xuyên giả vờ mình đã đi ra xa, dụ dỗ người tham dự đang ẩn nấp hiện thân, sau đó nó hành hạ đến chết, cho nên khi lão Trương đẩy cửa phòng ra, xốc lên toàn bộ tinh thần đề phòng lệ quỷ đột nhiên xuất hiện.
Nhưng mà hình ảnh kinh khủng trong tưởng tượng cũng không xuất hiện, trước mắt chỉ có một hành lang trống rỗng và ngọn đèn đang lóe lên.
Xem ra lệ quỷ thật sự đi xa rồi.
Lão Trương thở phào một hơi, cất đèn pin lại vào trong lòng, chậm rãi đi về phía trước, ông ta định hai mươi phút tiếp theo sẽ tiếp tục duy trì trạng thái chuyển động không có quy luật này.
Nhưng lúc này, lão Trương đã bình tĩnh lại không hề chú ý tới, phía sau ở trên đỉnh đầu ông ta đang lơ lửng một quỷ ảnh màu trắng, quỷ ảnh này vẫn luôn trốn ở phía trên nhà xác, cho nên mới không bị lão Trương vừa đẩy cửa ra phát hiện.
Mà khi nhìn thấy lão Trương đi về phía trước, quỷ ảnh màu trắng này cũng vô thanh vô tức dán vào lưng bay theo ông ta.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro