Quan Hệ Nhầm Lẫn

Yêu Ai Yêu Cả Đ...

Đông Ca

2024-11-04 01:22:38

Lúc Đào Thi Thi đến thư viện trả sách, dừng xe ở cửa, cô cảm thấy cũng chỉ có vài phút, không nghĩ tới, lúc đi ra, lốp xe bị người ta giở trò đùa dai xì hết hơi.

Lốp trước xẹp lép.

Cô đẩy xe tìm thật lâu, mới tìm được một tiệm sửa xe hẻo lánh, mượn bình gas để bơm căng lốp, đang muốn đạp xe trở về, lại bị một đám côn đồ theo dõi.

Bên cạnh chính là tiệm net, nhóm người này vừa vặn rảnh rỗi không có chuyện gì làm, ngồi xổm ở cửa hút thuốc.

Kết quả liền nhìn thấy Đào Thi Thi, nhìn diện mạo liền biết là học sinh, lại nhìn mấy quyển sách trong giỏ xe, liền biết là học sinh giỏi.

Đám côn đồ này vây quanh cô lại, cợt nhả hỏi Đào Thi Thi đọc sách gì, có thể dạy bọn họ hay không.

Đào Thi Thi lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này, trên mặt còn căng thẳng, trong lòng lại sợ tới mức không chịu nổi.

Đúng vào lúc này, Hạ Mặc Dương từ trong tiệm net đi ra, chai nước giải khát trong tay trực tiếp đập vào giữa đám côn đồ kia, đem đám người kia đập tan.

Cậu cũng không để ý tới đám người kia, trực tiếp nói với Đào Thi Thi, "Mình đưa cậu ra ngoài.”

Chân Đào Thi Thi sắp mềm nhũn, nghe nói như vậy, cô nặn ra nụ cười hỏi cậu, "Cậu, cẩu chở mình một chút nhé?”

Hạ Mặc Dương thấy bắp chân cô run rẩy, quay đầu lại chào hỏi với ai đó, nói cái gì lập tức sẽ trở về, lúc này mới tiếp nhận xe của Đào Thi Thi, chân dài bước lên ngồi lên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đào Thi Thi ngồi ở ghế sau, ngón tay nắm lấy quần áo của cậu, "Cảm ơn. ”

Hạ Mặc Dương đạp một cước ra ngoài, tốc độ đạp xe của cậu rất nhanh, không đến một phút, liền đưa Đào Thi Thi ra khỏi con hẻm kia.

"Sau này đừng đến chỗ đó, rất loạn." Anh dừng xe lại, chân dài chống xuống đất, nghiêng đầu nhìn cô, "Muốn mình đưa cậu về nhà không? ”

"Sao cậu lại ở đó?" Đào Thi Thi đi xuống, dậm chân mềm nhũn, lại không cẩn thận dép sandals của mình đứt thành hai mảnh.

"Đừng nói với Đường Đường." Hạ Mặc Dương gãi gãi tóc, cười đến có chút ngượng ngùng, "Mình chạy tới đây làm thêm, giúp người ta chơi game, làm quản lý mạng gì đó.”

Đào Thi Thi biết điều kiện trong nhà cậu bình thường, đang muốn nói gì đó, liền nghe cậu nói, "Dự định kiếm chút tiền, chờ tốt nghiệp, tặng Đường Đường một phần quà tốt nghiệp.”

Cô không khỏi bật cười, "Hạ Mặc Dương, cậu thật sự rất tốt với cô ấy, hy vọng hai người có thể thi đậu đại học.”

"Chắc chắn rồi." Hạ Mặc Dương lại lộ ra nụ cười kiêu ngạo không ai sánh được, cậu xuống xe, đang muốn trả lại xe cho cô, đã thấy đôi dép trên chân Đào Thi Thi bị hỏng, "Dép này của cậu bị hỏng rồi, làm sao đạp xe bây giờ?”

"Không có việc gì, mình đạp xe không cần đi bộ, cứ như vậy đạp về cũng được." Cô ném đôi dép bị hỏng của mình vào thùng rác, dự định chân trần đạp xe về.

Hạ Mặc Dương nhìn thấy, gãi gãi đầu, "Nếu cậu không ngại, mang của mình đi, chỗ mình còn có một đôi giày.”

"Không cần, thật sự không cần." Đào Thi Thi xua tay.

Hạ Mặc Dương đã ngồi xổm xuống, cởi dây giày, anh mang giày thể thao, trên chân mang vớ, lúc anh đưa giày tới còn cúi đầu ngửi ngửi, chậc chậc một tiếng, "Thơm!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đào Thi Thi: "..."

Cô không nhịn được cười ra tiếng.

Cậu và Phương Đường quả thực chính là bảo vật sống, luôn có thể chọc cho cô cười.

Hạ Mặc Dương phất phất tay với cô, "Đi đi.”

Đào Thi Thi lại nói lời cảm ơn, sau đó nhìn đôi giày thể thao trên mặt đất, có lẽ là mang rất lâu, được chà rửa đến mũi giày đều có chút trắng bệch, cô nhét chân vào.

Giày rất lớn, bên trong vẫn còn hơi ấm.

Cuối cùng cô cũng có thể hiểu được tại sao Phương Đường thích Hạ Mặc Dương.

Mặc dù cô không phải là bạn gái của cậu, nhưng có danh hiệu bạn thân của bạn gái trên đầu, cậu yêu ai yêu cả đường đi đến mức như thế.

Đào Thi Thi lại nhìn đôi giày cũ trên chân, sửa mục đích, đạp xe đến cửa hàng chuyên bán giày nam, chiếu theo số đo trên chân, trước tiên mua một đôi giày bóng rổ mới, lại mua một đôi dép, lúc này mới đạp xe chuẩn bị đi đón Phương Đường.

Trên điện thoại di động lại nhận được tin nhắn của Lục Nham, nói Phương Đường đã trở về, cô lại vội vàng cưỡi xe đạp về nhà, muốn đưa giày cho Phương Đường, bảo cô ấy tự mình đưa cho Hạ Mặc Dương, nào ngờ, cô ấy vẫn không mở cửa.

Đào Thi Thi suy nghĩ một chút, trước khi về nhà, đem giày trên chân thay đổi, lúc này mới mang theo hai đôi giày nam lặng lẽ đi vào phòng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Hệ Nhầm Lẫn

Số ký tự: 0