Quân Hôn 70: Sau Khi Bị Nghe Thấy Tiếng Lòng, Tôi Trở Thành Bảo Bối Trong Lòng Bàn Tay
Chương 52
2024-11-03 11:30:01
Nhưng không ai dám cưỡi con ngựa này cả.
Du Hướng Vãn, dựa vào việc kết hôn ngày thứ hai đã ly hôn, bất ngờ nổi tiếng.
Hướng Hồng và Du Thúy Lan, mẹ của hai nhân vật đang được bàn tán nhiều nhất thôn, công khai tuyên bố một tin tức động trời!
Du Hướng Vãn và Lục Ứng Tranh muốn kết hôn!
Kết hôn!
Hai người này, từ lúc nào thì “cấu kết” với nhau vậy?
Du Hướng Vãn vừa mới ly hôn! Nhanh như vậy đã tìm được người thứ hai rồi sao?
Chẳng phải Lục Ứng Tranh nói sẽ không tìm con gái trong thôn sao? Bây giờ sao lại tự mình thay đổi lời nói rồi?
Chẳng lẽ sau lưng bọn họ có bí mật động trời gì sao?
Kế tiếp, mời bà con trong thôn cùng chúng tôi tìm hiểu về chuyện tình của Du Hướng Vãn và Lục Ứng Tranh!
Người dân trong thôn hỏi dồn dập, Du Hướng Vãn cảm thấy bên tai như có hàng trăm con ong mật đang vo ve.
【Quả nhiên mình không có tố chất làm minh tinh!】
【Nhiệm vụ gian khổ như vậy hay là giao cho Lục Ứng Tranh đi, mình chuồn lẹ thôi.】
Du Hướng Vãn muốn chuồn mất.
Ai ngờ, còn chưa kịp cúi người, cổ tay đã bị một lực giữ chặt.
Cô quay đầu lại nhìn.
Là Lục Ứng Tranh.
Lục Ứng Tranh giữ chặt tay Du Hướng Vãn, thấp giọng nói: “Đừng hòng chạy.”
“Chúng ta là vợ chồng, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.”
Du Hướng Vãn càng hạ giọng hơn nói: “Chúng ta là vợ chồng hờ, giả vờ thôi.”
"Vợ chồng vốn là chim cùng rừng, tai vạ đến nơi từng người bay. Câu này càng phù hợp với chúng ta hơn!”
Lục Ứng Tranh: "..."
Đây là lần đầu tiên anh thấy một người phụ nữ trắng trợn vứt bỏ chồng như vậy.
“Không được!”
Anh sẽ không để cô đi.
Du Hướng Vãn cố gắng giãy giụa, nhưng sức lực không bằng Lục Ứng Tranh, không thể thoát khỏi, chỉ có thể bất đắc dĩ bị “ buộc chặt” ứng phó.
Cô cười gượng trả lời đủ loại câu hỏi bát quái của người dân trong thôn.
“Cứ như vậy mà quen biết thôi, không có gì đặc biệt cả, đột nhiên phải lòng nhau.”
“À, hôm nay chúng tôi không đi đâu cả, chúng tôi chỉ lên trấn đi dạo."
"Ngày mai mọi người nhớ đến dự lễ cưới nhé."
Cô toàn nói linh tinh, có thể qua loa được câu nào hay câu đó.
Lục Ứng Tranh lặp lại y hệt câu trả lời của Du Hướng Vãn.
Hai người đánh Thái Cực đánh đến nhuần nhuyễn, không để lộ nửa điểm thông tin hữu ích nào.
Đàm Hải Vi đứng phía sau đám người, trong mắt lóe lên tia ghen tị.
Du Hướng Vãn đúng là mệnh tốt.
Năm đó cô vừa đến thôn, đã lập tức dò hỏi về những thanh niên độc thân trong thôn.
Lục Ứng Tranh là người nổi bật nhất, điều kiện tốt nhất.
Nếu như cô có thể gả cho Lục Ứng Tranh, cô nhất định sẽ an phận thủ thường, không đi trêu chọc người đàn ông khác nữa.
Tiếc là, người trong thôn đều nói Lục Ứng Tranh nhất định sẽ không tìm con gái trong thôn.
Tương lai anh rộng mở, lãnh đạo nhất định sẽ giới thiệu cho anh những cô gái môn đăng hộ đối.
Cô không muốn lãng phí thời gian vô ích, chỉ có thể tiếc nuối thở dài.
Chất lượng không được thì số lượng bù vào, đi tìm thêm nhiều người đàn ông hơn để cho cuộc sống của bản thân tốt đẹp hơn.
Thế mà bây giờ, Du Hướng Vãn lại trở thành người hái quả!
Cô thật sự không cam lòng.
Du Hướng Vãn, dựa vào việc kết hôn ngày thứ hai đã ly hôn, bất ngờ nổi tiếng.
Hướng Hồng và Du Thúy Lan, mẹ của hai nhân vật đang được bàn tán nhiều nhất thôn, công khai tuyên bố một tin tức động trời!
Du Hướng Vãn và Lục Ứng Tranh muốn kết hôn!
Kết hôn!
Hai người này, từ lúc nào thì “cấu kết” với nhau vậy?
Du Hướng Vãn vừa mới ly hôn! Nhanh như vậy đã tìm được người thứ hai rồi sao?
Chẳng phải Lục Ứng Tranh nói sẽ không tìm con gái trong thôn sao? Bây giờ sao lại tự mình thay đổi lời nói rồi?
Chẳng lẽ sau lưng bọn họ có bí mật động trời gì sao?
Kế tiếp, mời bà con trong thôn cùng chúng tôi tìm hiểu về chuyện tình của Du Hướng Vãn và Lục Ứng Tranh!
Người dân trong thôn hỏi dồn dập, Du Hướng Vãn cảm thấy bên tai như có hàng trăm con ong mật đang vo ve.
【Quả nhiên mình không có tố chất làm minh tinh!】
【Nhiệm vụ gian khổ như vậy hay là giao cho Lục Ứng Tranh đi, mình chuồn lẹ thôi.】
Du Hướng Vãn muốn chuồn mất.
Ai ngờ, còn chưa kịp cúi người, cổ tay đã bị một lực giữ chặt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô quay đầu lại nhìn.
Là Lục Ứng Tranh.
Lục Ứng Tranh giữ chặt tay Du Hướng Vãn, thấp giọng nói: “Đừng hòng chạy.”
“Chúng ta là vợ chồng, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.”
Du Hướng Vãn càng hạ giọng hơn nói: “Chúng ta là vợ chồng hờ, giả vờ thôi.”
"Vợ chồng vốn là chim cùng rừng, tai vạ đến nơi từng người bay. Câu này càng phù hợp với chúng ta hơn!”
Lục Ứng Tranh: "..."
Đây là lần đầu tiên anh thấy một người phụ nữ trắng trợn vứt bỏ chồng như vậy.
“Không được!”
Anh sẽ không để cô đi.
Du Hướng Vãn cố gắng giãy giụa, nhưng sức lực không bằng Lục Ứng Tranh, không thể thoát khỏi, chỉ có thể bất đắc dĩ bị “ buộc chặt” ứng phó.
Cô cười gượng trả lời đủ loại câu hỏi bát quái của người dân trong thôn.
“Cứ như vậy mà quen biết thôi, không có gì đặc biệt cả, đột nhiên phải lòng nhau.”
“À, hôm nay chúng tôi không đi đâu cả, chúng tôi chỉ lên trấn đi dạo."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ngày mai mọi người nhớ đến dự lễ cưới nhé."
Cô toàn nói linh tinh, có thể qua loa được câu nào hay câu đó.
Lục Ứng Tranh lặp lại y hệt câu trả lời của Du Hướng Vãn.
Hai người đánh Thái Cực đánh đến nhuần nhuyễn, không để lộ nửa điểm thông tin hữu ích nào.
Đàm Hải Vi đứng phía sau đám người, trong mắt lóe lên tia ghen tị.
Du Hướng Vãn đúng là mệnh tốt.
Năm đó cô vừa đến thôn, đã lập tức dò hỏi về những thanh niên độc thân trong thôn.
Lục Ứng Tranh là người nổi bật nhất, điều kiện tốt nhất.
Nếu như cô có thể gả cho Lục Ứng Tranh, cô nhất định sẽ an phận thủ thường, không đi trêu chọc người đàn ông khác nữa.
Tiếc là, người trong thôn đều nói Lục Ứng Tranh nhất định sẽ không tìm con gái trong thôn.
Tương lai anh rộng mở, lãnh đạo nhất định sẽ giới thiệu cho anh những cô gái môn đăng hộ đối.
Cô không muốn lãng phí thời gian vô ích, chỉ có thể tiếc nuối thở dài.
Chất lượng không được thì số lượng bù vào, đi tìm thêm nhiều người đàn ông hơn để cho cuộc sống của bản thân tốt đẹp hơn.
Thế mà bây giờ, Du Hướng Vãn lại trở thành người hái quả!
Cô thật sự không cam lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro