Quân Hôn 70, Thanh Niên Tri Thức Yêu Kiều Hay Trêu Chọc Tháo Hán

A

2024-09-05 14:31:23

“Không được vào!” Tống Điềm Chi theo bản năng ôm lấy cơ thể mình hét lên, tay quờ quạng xung quanh, cũng chẳng biết là thứ gì đã cầm lên ném thẳng về phía đối phương.

Văn Phong đứng trước cửa bỗng chốc khựng lại, nhưng mắt vẫn nhanh hơn não, đợi đến khi anh hoàn hồn thì đã bị chiếc gương mà Tống Điềm Chi ném trúng ngay góc trán, mảnh vỡ cứa qua đuôi mắt, giọt máu nóng hổi theo gò má rắn rỏi như lưỡi dao từ từ chảy xuống.

Tống Điềm Chi nhân cơ hội này vội vàng mặc quần áo vào, hai má cô hơi ửng đỏ, nhưng khi nhìn thấy vết thương trên mặt anh, tim cô không khỏi như trống đánh.

Chết rồi.

Lần này thù hận của nam chính dành cho cô chắc chắn lại tăng vọt lên rồi.

Không kịp nghĩ nhiều, Tống Điềm Chi sải bước đến gần anh.

Văn Phong không ngờ cô lại đột ngột tiến lại gần, định lùi lại né tránh thì Tống Điềm Chi đã giơ tay lên, luống cuống dùng tay áo lau sạch máu trên mặt anh.

Bên cạnh còn đặt lọ thuốc cô vừa tìm thấy trong vali, sau đó cô bôi thuốc cho anh.

Nhìn trái nhìn phải, may mà vết thương không sâu, máu chảy một lúc cũng chịu ngừng.

Tống Điềm Chi thở phào nhẹ nhõm.

Hi vọng Văn Phong đừng vì chuyện này mà ghi hận trong lòng, cô thật sự không chịu nổi đâu.

Nhưng nghĩ đến chuyện vừa rồi, Tống Điềm Chi tức giận trừng mắt lườm anh: “Tôi đang tắm, anh đột nhiên xông vào làm gì?"

Văn Phong dường như vẫn còn kinh ngạc vì hành động bất ngờ vừa rồi của cô, anh cau mày, lùi lại một bước cách cô thật xa: "Tôi không biết cô đang tắm, cũng... Không biết cô sẽ đột ngột xuất hiện ở đây."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giọng điệu nói chuyện vừa cứng ngắc vừa lạnh lùng, hoàn toàn không có chút ấm áp nào.

Tống Điềm Chi ôm chặt lấy quần áo, khẽ ngước mắt đánh giá anh.

Lúc nãy từ ngoài ruộng về, anh vai vác cuốc, khí thế hùng hổ, cô còn chẳng dám nhìn thẳng vào anh.

Anh có sống mũi cao thẳng, hàng lông mày sắc bén mang theo vẻ hung dữ, ngũ quan góc cạnh rắn rỏi, bộ quần áo ướt đẫm mồ hôi dính chặt vào lồng ngực rắn chắc, ống quần và vạt áo đều dính đầy bùn đất, đôi mắt đen lánh lạnh lùng vừa u ám vừa lãnh đạm, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Nhưng bây giờ nhìn kỹ lại, trông anh cũng có chút đẹp trai.

Sau này đi bộ đội, vinh quy bái tổ chắc chắn sẽ khiến không ít cô gái say đắm.

Tống Điềm Chi không khỏi nghĩ đến những gì nguyên tác viết về Văn Phong sau này, nghĩ đến người đàn ông trước mặt với bộ quần áo rách rưới này chính là Diêm Vương sống trong quân ngũ cao cao tại thượng khiến người ta kiêng dè trong tương lai, trong lòng cô lại dâng lên cảm giác khó tả.

Cô thật sự không muốn cuối cùng phải sống trong chuồng heo rồi bị hành hạ đến chết, không biết có thể đổi cho nữ phụ độc ác này một kiểu chết tử tế hơn được không?

Văn Phong cứ tưởng bản thân sẽ như lần trước vô tình nhìn thấy cô tắm ở sông, bị cô dùng roi da quất một trận tàn nhẫn và điên cuồng, không ngờ anh đợi cả buổi, người trước mặt chỉ ngây ngốc nhìn anh, không có ý định động thủ, ngay cả cây roi ngựa kia cũng không biết bị cô ném đi đâu mất.

Nhưng ánh mắt của Tống Điềm Chi quá mức khó hiểu, còn xen lẫn cả sự thở dài và bi ai mà anh không hiểu được, anh cau mày, ném cây cuốc trong tay xuống đất tạo ra tiếng động lớn.

Tống Điềm Chi đang chìm đắm trong kết cục tương lai bi thảm của mình thì bị tiếng động này dọa cho giật nảy.

Chưa kịp hoàn hồn, Văn Phong đã xoay người bỏ đi…

Cô chớp chớp đôi mắt khô khốc, nhìn thấy cây cuốc dính đầy bùn đất và mấy củ khoai lang mới đào dưới chân, bụng không nhịn được kêu lên một tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Hôn 70, Thanh Niên Tri Thức Yêu Kiều Hay Trêu Chọc Tháo Hán

Số ký tự: 0