Quân Hôn 80: Trên Đường Ly Hôn, Cấm Dục Quan Quân Đổi Ý Rồi!
Bàn Tán
Tam Nguyệt Cố Lý
2024-10-29 04:14:37
Ban ngày, Lý Khinh Mị đã dùng hai đùi này quấn lấy eo Lục Thời Niên.
Dường như nghĩ đến chuyện xảy ra ban ngày, ánh mắt Lục Thời Niên dần trở nên nóng rực hơn.
Ánh mắt anh dừng trên đùi Lý Khinh Mị trong chốc lát, sau đó ánh mắt nóng rực kia trở nên lạnh lùng, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
Anh nhanh chân đi vào phòng, tìm quần áo đi vào nhà tắm.
Chưa đầy một lúc, tiếng nước ào ào truyền ra.
Lý Khinh Mị đã ngủ, một loạt phản ứng của Lục Thời Niên, cô không hề hay biết.
Ngày hôm sau, lúc Lý Khinh Mị thức dậy, Lục Thời Niên đã không còn ở nhà.
Đám quân tẩu trong đại viện đã thức dậy, lúc này bọn họ đang giặt quần áo tập thể trong ao đại viện, giặt quần áo cho chồng con nhà mình.
Giặt được một nửa, đám phụ nữ kia lại bắt đầu bàn tán về chuyện ly hôn của Lý Khinh Mị và Lý Khinh Mị.
Ngô Xuân Hoa nói: “Liên trưởng Lục đã báo cáo chuyện ly hôn với bên trên, đoán chừng mấy tháng nữa là được duyệt.”
“Cũng không biết bên trên nghĩ như thế nào, phê duyệt đơn ly hôn mà thôi, cũng cần thời gian dài như vậy.”
Một cô vợ khác tên Ngô Kiều Kiều, cô gái trẻ tuổi đáp lời: “Thân phận của liên trưởng Lục khác biệt, lại thêm vừa mới kết hôn chưa được bao lâu, lúc bên trên thẩm tra, chắc chắn sẽ phải cân nhắc đến mọi phương diện.”
“Tóm lại, bên trên cân nhắc chu đáo hơn chúng ta nhiều, làm như vậy chắc chắn là có lý do của họ.”
Đám phụ nữ liên tục gật đầu.
Lý Khinh Mị cũng có quần áo cần giặt.
Chẳng qua cô giặt là quần áo của chính mình, quần áo của Lục Thời Niên, tối qua anh đã tăng ca giặt.
Nhìn mấy người phụ nữ bên ngoài đang bàn tán về mình, Lý Khinh Mị lười chạy đến cãi nhau với họ.
Lúc này cô cần phải nghĩ xem nên làm như thế nào để Trần Khắc Quân trả tiền cho mình.
Lý Khinh Mị không vui, sau khi cô sửa soạn xong lại ra cửa.
Đám phụ nữ đang giặt quần áo kia nhìn thấy cô lại bắt đầu chỉ trỏ: “Nhìn thấy chưa, kia chính là hồ ly tinh đó.”
“Mặc sườn xám còn xẻ cao đến tận bắp đùi.”
“Cũng không biết đi dụ dỗ người đàn ông nào, mỗi ngày đều mặc như vậy.”
“Ôi, còn có thể dụ dỗ ai được chứ? Nhất định là đi dụ dỗ nhân tình của cô ta chứ ai!”
Lý Khinh Mị không để ý đến mấy người phụ nữ kia.
Trên đường phố, có vô số người phụ nữ mặc sườn xám, cô mặc sườn xám đi trên đường cũng đâu khác người.
Sở dĩ đám phụ nữ kia bàn ra tán vào như vậy, là bởi vì cơ thể này quá mức xinh đẹp mà thôi.
Lý Khinh Mị đi thẳng đến chỗ ở của Trần Khắc Quân.
Thế nhưng cô lại vồ hụt.
Trần Khắc Quân lo lắng Lục Thời Niên tìm anh ta để gây sự, ngay trong đêm đã sớm thu dọn đồ đạc chạy đi.
Lý Khinh Mị nhìn chỗ ở cũ của Trần Khắc Quân, trong lòng có xúc động chửi con mẹ nó.
Dường như nghĩ đến chuyện xảy ra ban ngày, ánh mắt Lục Thời Niên dần trở nên nóng rực hơn.
Ánh mắt anh dừng trên đùi Lý Khinh Mị trong chốc lát, sau đó ánh mắt nóng rực kia trở nên lạnh lùng, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
Anh nhanh chân đi vào phòng, tìm quần áo đi vào nhà tắm.
Chưa đầy một lúc, tiếng nước ào ào truyền ra.
Lý Khinh Mị đã ngủ, một loạt phản ứng của Lục Thời Niên, cô không hề hay biết.
Ngày hôm sau, lúc Lý Khinh Mị thức dậy, Lục Thời Niên đã không còn ở nhà.
Đám quân tẩu trong đại viện đã thức dậy, lúc này bọn họ đang giặt quần áo tập thể trong ao đại viện, giặt quần áo cho chồng con nhà mình.
Giặt được một nửa, đám phụ nữ kia lại bắt đầu bàn tán về chuyện ly hôn của Lý Khinh Mị và Lý Khinh Mị.
Ngô Xuân Hoa nói: “Liên trưởng Lục đã báo cáo chuyện ly hôn với bên trên, đoán chừng mấy tháng nữa là được duyệt.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cũng không biết bên trên nghĩ như thế nào, phê duyệt đơn ly hôn mà thôi, cũng cần thời gian dài như vậy.”
Một cô vợ khác tên Ngô Kiều Kiều, cô gái trẻ tuổi đáp lời: “Thân phận của liên trưởng Lục khác biệt, lại thêm vừa mới kết hôn chưa được bao lâu, lúc bên trên thẩm tra, chắc chắn sẽ phải cân nhắc đến mọi phương diện.”
“Tóm lại, bên trên cân nhắc chu đáo hơn chúng ta nhiều, làm như vậy chắc chắn là có lý do của họ.”
Đám phụ nữ liên tục gật đầu.
Lý Khinh Mị cũng có quần áo cần giặt.
Chẳng qua cô giặt là quần áo của chính mình, quần áo của Lục Thời Niên, tối qua anh đã tăng ca giặt.
Nhìn mấy người phụ nữ bên ngoài đang bàn tán về mình, Lý Khinh Mị lười chạy đến cãi nhau với họ.
Lúc này cô cần phải nghĩ xem nên làm như thế nào để Trần Khắc Quân trả tiền cho mình.
Lý Khinh Mị không vui, sau khi cô sửa soạn xong lại ra cửa.
Đám phụ nữ đang giặt quần áo kia nhìn thấy cô lại bắt đầu chỉ trỏ: “Nhìn thấy chưa, kia chính là hồ ly tinh đó.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Mặc sườn xám còn xẻ cao đến tận bắp đùi.”
“Cũng không biết đi dụ dỗ người đàn ông nào, mỗi ngày đều mặc như vậy.”
“Ôi, còn có thể dụ dỗ ai được chứ? Nhất định là đi dụ dỗ nhân tình của cô ta chứ ai!”
Lý Khinh Mị không để ý đến mấy người phụ nữ kia.
Trên đường phố, có vô số người phụ nữ mặc sườn xám, cô mặc sườn xám đi trên đường cũng đâu khác người.
Sở dĩ đám phụ nữ kia bàn ra tán vào như vậy, là bởi vì cơ thể này quá mức xinh đẹp mà thôi.
Lý Khinh Mị đi thẳng đến chỗ ở của Trần Khắc Quân.
Thế nhưng cô lại vồ hụt.
Trần Khắc Quân lo lắng Lục Thời Niên tìm anh ta để gây sự, ngay trong đêm đã sớm thu dọn đồ đạc chạy đi.
Lý Khinh Mị nhìn chỗ ở cũ của Trần Khắc Quân, trong lòng có xúc động chửi con mẹ nó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro