Quân Hôn 80: Xuyên Thành Chị Dâu Xấu Xa Của Nam Chính
Quảng Cáo Thành...
2024-11-14 09:04:46
Những lời khen ngợi của Yến Ương không chút keo kiệt cứ thế tuôn ra, kỹ năng giao tiếp số một: Khen ngợi đối phương.
"Cô quá khen rồi." Lư Phương khẽ ho một tiếng.
Thời buổi này mọi người đều thể hiện tình cảm rất dè dặt, Lư Phương không ngờ Yến Ương lại thẳng thắn như vậy, mặt cô ta không tự chủ được hơi đỏ lên.
"Bộ đồ của cô đang là mốt đấy, tôi cũng muốn mua một bộ." Yến Ương rất tự nhiên lái câu chuyện sang chuyện quần áo.
"Cứ mua đi, nhưng mà tôi thấy cái váy của cô còn đẹp hơn, mua ở đâu thế?"
Lư Phương thật lòng hỏi, lúc nãy cô ta đã nhìn chằm chằm vào váy của Yến Ương rất lâu rồi, kiểu váy này cô ta chưa từng thấy bao giờ.
Lư Phương vừa nhắc đến, những người khác cũng bị chiếc váy của Yến Ương thu hút.
Những tiểu thư nhà giàu hàng ngày chỉ có đi dạo phố, bọn họ chưa từng thấy chiếc váy này trên phố bao giờ.
Nhìn bề ngoài, chiếc váy trắng này không có bất kỳ họa tiết nào, điểm cộng lớn nhất của chiếc váy chính là đã phân chia tỉ lệ vòng eo của Yến Ương rất đẹp, điểm nhấn là những nếp gấp trên tà váy được xếp theo quy luật rất đẹp mắt, vừa đơn giản lại vừa độc đáo.
Yến Ương không ngờ mọi người lại nhanh chóng chuyển chủ đề sang chiếc váy của mình như vậy, cô mỉm cười nói:
"Là do tôi tự thiết kế đấy, thực ra tôi rất hứng thú với thiết kế thời trang, để phát triển sở trường này, tháng sau tôi sẽ mở một cửa hàng quần áo, đến lúc đó xin trân trọng mời mọi người đến dự, bộ đồ tôi mặc trên người là dòng cao cấp trong cửa hàng của tôi, thuộc loại phải đặt may riêng."
"Được đấy, tôi nhất định sẽ đến!" Lư Phương sảng khoái đồng ý, những người chị em khác bên cạnh cũng phụ họa theo.
Yến Ương thừa thắng xông lên, tiếp tục nói chuyện về cửa hàng quần áo, đồng thời còn mang theo cả bản vẽ đã vẽ trước đó.
Rất nhanh sau đó, ngày càng có nhiều người vây quanh, ngay cả Hà Tuyết Tuệ cũng bị thu hút.
Hà Tuyết Tuệ là người từng trải, đồ ngoại nhập trong nhà cũng không ít, nhưng khi nhìn thấy những bản vẽ Yến Ương vẽ, cô ta đã hoàn toàn bị kinh diễm, kinh ngạc nói:
“Tất cả những thứ này đều là do cô vẽ sao?”
“Vâng.” Yến Ương vội vàng giới thiệu, “Trong này có mười bộ là kiểu thông thường, năm bộ là kiểu cao cấp, nếu cô Hà có hứng thú thì tuần sau có thể đến cửa hàng xem sản phẩm hoàn chỉnh, tất nhiên tôi rất hoan nghênh mọi người đến thử đồ.”
Hà Tuyết Tuệ cẩn thận quan sát cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt, cô ta có ấn tượng hình như chưa từng gặp người này bao giờ, nhưng nghe tên mới nhớ ra là ai, thì ra là con dâu mới của Bùi gia.
Tất nhiên cô ta biết Bùi gia, cha cô ta và Bùi lão gia có mối quan hệ sâu sắc, ai mà không biết thân phận sư đoàn trưởng của Bùi Cảnh Long, loại người này là vạn vạn lần không thể đắc tội.
Mặc dù xuất thân của Yến Ương không tốt, nhưng vì thể diện của Bùi gia, Hà Tuyết Tuệ vẫn đưa thiệp mời cho cô.
Cô ta nhớ trước đây Yến Ương thường mặc quần áo đen xám trốn ở góc tường với con gái của người bán thịt heo, không biết hôm nay thế nào, cách ăn mặc đột nhiên tăng lên một bậc, thậm chí còn tự thiết kế quần áo.
Yến Ương đương nhiên nhìn ra được sự dò xét trong mắt Hà Tuyết Tuệ, kỳ thực cô đại khái có thể đoán được đối phương đang nghĩ gì, hẳn là đang cảm thấy dung mạo, cách ăn mặc và khí chất của cô thay đổi.
Yến Ương biết rất rõ cô và nguyên thân có sự khác biệt lớn đến mức nào, có thể nói nguyên thân hoàn toàn trái ngược với cô, đặc biệt là về tính cách.
Nguyên thân thích tác oai tác quái ở nhà, ngày thường thì om sòm nhưng hễ đến trường hợp quan trọng là lại nhút nhát rụt rè, giống như người tàng hình.
"Cô quá khen rồi." Lư Phương khẽ ho một tiếng.
Thời buổi này mọi người đều thể hiện tình cảm rất dè dặt, Lư Phương không ngờ Yến Ương lại thẳng thắn như vậy, mặt cô ta không tự chủ được hơi đỏ lên.
"Bộ đồ của cô đang là mốt đấy, tôi cũng muốn mua một bộ." Yến Ương rất tự nhiên lái câu chuyện sang chuyện quần áo.
"Cứ mua đi, nhưng mà tôi thấy cái váy của cô còn đẹp hơn, mua ở đâu thế?"
Lư Phương thật lòng hỏi, lúc nãy cô ta đã nhìn chằm chằm vào váy của Yến Ương rất lâu rồi, kiểu váy này cô ta chưa từng thấy bao giờ.
Lư Phương vừa nhắc đến, những người khác cũng bị chiếc váy của Yến Ương thu hút.
Những tiểu thư nhà giàu hàng ngày chỉ có đi dạo phố, bọn họ chưa từng thấy chiếc váy này trên phố bao giờ.
Nhìn bề ngoài, chiếc váy trắng này không có bất kỳ họa tiết nào, điểm cộng lớn nhất của chiếc váy chính là đã phân chia tỉ lệ vòng eo của Yến Ương rất đẹp, điểm nhấn là những nếp gấp trên tà váy được xếp theo quy luật rất đẹp mắt, vừa đơn giản lại vừa độc đáo.
Yến Ương không ngờ mọi người lại nhanh chóng chuyển chủ đề sang chiếc váy của mình như vậy, cô mỉm cười nói:
"Là do tôi tự thiết kế đấy, thực ra tôi rất hứng thú với thiết kế thời trang, để phát triển sở trường này, tháng sau tôi sẽ mở một cửa hàng quần áo, đến lúc đó xin trân trọng mời mọi người đến dự, bộ đồ tôi mặc trên người là dòng cao cấp trong cửa hàng của tôi, thuộc loại phải đặt may riêng."
"Được đấy, tôi nhất định sẽ đến!" Lư Phương sảng khoái đồng ý, những người chị em khác bên cạnh cũng phụ họa theo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Yến Ương thừa thắng xông lên, tiếp tục nói chuyện về cửa hàng quần áo, đồng thời còn mang theo cả bản vẽ đã vẽ trước đó.
Rất nhanh sau đó, ngày càng có nhiều người vây quanh, ngay cả Hà Tuyết Tuệ cũng bị thu hút.
Hà Tuyết Tuệ là người từng trải, đồ ngoại nhập trong nhà cũng không ít, nhưng khi nhìn thấy những bản vẽ Yến Ương vẽ, cô ta đã hoàn toàn bị kinh diễm, kinh ngạc nói:
“Tất cả những thứ này đều là do cô vẽ sao?”
“Vâng.” Yến Ương vội vàng giới thiệu, “Trong này có mười bộ là kiểu thông thường, năm bộ là kiểu cao cấp, nếu cô Hà có hứng thú thì tuần sau có thể đến cửa hàng xem sản phẩm hoàn chỉnh, tất nhiên tôi rất hoan nghênh mọi người đến thử đồ.”
Hà Tuyết Tuệ cẩn thận quan sát cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt, cô ta có ấn tượng hình như chưa từng gặp người này bao giờ, nhưng nghe tên mới nhớ ra là ai, thì ra là con dâu mới của Bùi gia.
Tất nhiên cô ta biết Bùi gia, cha cô ta và Bùi lão gia có mối quan hệ sâu sắc, ai mà không biết thân phận sư đoàn trưởng của Bùi Cảnh Long, loại người này là vạn vạn lần không thể đắc tội.
Mặc dù xuất thân của Yến Ương không tốt, nhưng vì thể diện của Bùi gia, Hà Tuyết Tuệ vẫn đưa thiệp mời cho cô.
Cô ta nhớ trước đây Yến Ương thường mặc quần áo đen xám trốn ở góc tường với con gái của người bán thịt heo, không biết hôm nay thế nào, cách ăn mặc đột nhiên tăng lên một bậc, thậm chí còn tự thiết kế quần áo.
Yến Ương đương nhiên nhìn ra được sự dò xét trong mắt Hà Tuyết Tuệ, kỳ thực cô đại khái có thể đoán được đối phương đang nghĩ gì, hẳn là đang cảm thấy dung mạo, cách ăn mặc và khí chất của cô thay đổi.
Yến Ương biết rất rõ cô và nguyên thân có sự khác biệt lớn đến mức nào, có thể nói nguyên thân hoàn toàn trái ngược với cô, đặc biệt là về tính cách.
Nguyên thân thích tác oai tác quái ở nhà, ngày thường thì om sòm nhưng hễ đến trường hợp quan trọng là lại nhút nhát rụt rè, giống như người tàng hình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro