Quân Hôn 80: Xuyên Thành Chị Dâu Xấu Xa Của Nam Chính
Tiệc Trung Thu
2024-11-14 09:04:46
Đối mặt với lời chào hỏi của Trình Oánh, Yến Ương hờ hững đáp lại.
Đồng thời cô ngỏ ý với Hạ Tuyết Tuệ có chuyện muốn nói riêng, vì vậy hai người rất tự nhiên rời khỏi hội trường để nói chuyện.
Lần này Yến Ương nói chuyện của Hạ Thạch Anh, hiển nhiên là Hạ Tuyết Tuệ rất hứng thú.
"Đàn ông trẻ tuổi? Thật thú vị, đúng là không che giấu chút nào." Hạ Tuyết Duệ gật đầu cười nói, "Cảm ơn cô nhé Yến Ương, tôi cảm thấy chúng ta rất hợp nhau, sau này có chuyện gì cần giúp đỡ cứ nói với tôi."
Yến Ương cười đáp lại, kỳ thực cô biết Hạ Tuyết Duệ chỉ là khách sáo thôi, cô cũng rất rõ ràng đây là tình bạn trong thương trường, có ích lợi mới có liên hệ, nhưng dù sao có một người bạn làm ăn như Hạ Tuyết Duệ thì cô cũng không thiệt.
Hiệu quả của việc tham gia buổi tụ họp lần này rất nhanh đã xuất hiện, lượng đơn đặt hàng dòng cao cấp của cửa hàng quần áo tăng vọt, doanh thu một ngày của cửa hàng cao nhất có thể đạt tới một trăm đồng.
Tháng tám, tất cả mọi người đều rất bận rộn. Yến Ương sớm đi tối về, Bùi Canh Lễ bận rộn bàn giao công việc.
Nhưng đến tháng chín, trong nhà lại một lần nữa yên tĩnh trở lại.
Bùi Thiến thi đại học rất tốt, đỗ vào trường đại học C, tuy rằng không bằng trường đại học A danh giá của Bùi Tích nhưng cô ta đã vượt qua chính mình, tháng chín nhập học xong liền ở ký túc xá chuyên tâm học hành.
Ngày 23 tháng 9, tết Trung thu.
Hàng năm cứ đến tết Trung thu, quân khu đều tổ chức đêm hội Trung thu, tất cả người nhà đều tích cực tham gia, Yến Ương tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Chức vụ của Bùi Canh Lễ trong quân đội không thấp, là tham mưu trưởng, ở độ tuổi này mà có chức vụ cao như vậy có thể thấy được anh xuất sắc cỡ nào.
Là vợ trên danh nghĩa của anh, Yến Ương không thể kéo chân sau, ít nhất là bề ngoài phải đoan trang, tao nhã.
Yến Ương mặc một bộ vest trắng cắt may tinh tế và chân váy đen bước ra khỏi phòng, bởi vì phong cách ăn mặc thường ngày của cô đều hướng đến sự thoải mái nên việc cô ăn mặc trang trọng như vậy là rất hiếm thấy.
Lần đầu tiên nhìn thấy cách ăn mặc của Yến Ương, trong mắt Bùi Thiến tràn đầy kinh ngạc.
Cô ta đương nhiên biết bản thân Yến Ương rất xinh đẹp, nhưng bây giờ ăn mặc như vậy cô ta suýt chút nữa thì không nhận ra.
Lúc này, Yến Ương đứng đó, dáng người thanh thoát, cử chỉ đoan trang, dung mạo xinh đẹp, khí chất thân thiện tao nhã.
Bùi Thiến cảm thấy khí chất của mình và Yến Ương chênh lệch quá lớn, rõ ràng Yến Ương chỉ hơn cô ta hai tuổi, tại sao người ta lại chững chạc như vậy, còn cô ta thì lại trẻ con lóc chóc?
Nhà họ Bùi cách trụ sở quân khu khoảng năm cây số, lái xe mười lăm phút là đến nơi.
Trước đây con đường dẫn đến trụ sở quân khu này cơ bản không có ai đi, hôm nay lại toàn là người, mọi người đều đang đổ về một địa điểm.
Ngồi trên xe của cha Bùi, cả nhà một đường thông suốt không trở ngại đi tới nhà hát bên trong khu quân khu.
Lúc này Bùi Canh Lễ mặc một thân quân trang đã sớm đứng chờ ở cửa, khi anh nhìn thấy bóng dáng màu trắng xuống xe, trong mắt lóe lên một tia sáng.
Sau khi xuống xe, mọi người nhà họ Bùi nhanh chóng tản ra, Bùi Cảnh Long đi gặp gỡ bạn chiến đấu cũ, Khổng Vân đi tìm bạn tốt trò chuyện, Bùi Tích và Bùi Thiến thì đi đến hậu trường nhà hát tìm Hạ Văn Phi để cổ vũ cho cô ta.
Yến Ương ở đây đất khách quê người, tự nhiên chỉ có thể đi theo Bùi Canh Lễ.
Yến Ương cả đời chưa từng cảm nhận được hormone nam tính mãnh liệt như vậy, ngay cả thanh niên mặc quân trang cũng chưa từng gặp qua mấy người. Lần này vào quân doanh thật sự khiến cô được mở mang tầm mắt, mọi thứ và con người ở đây đối với cô đều rất mới lạ.
Đồng thời cô ngỏ ý với Hạ Tuyết Tuệ có chuyện muốn nói riêng, vì vậy hai người rất tự nhiên rời khỏi hội trường để nói chuyện.
Lần này Yến Ương nói chuyện của Hạ Thạch Anh, hiển nhiên là Hạ Tuyết Tuệ rất hứng thú.
"Đàn ông trẻ tuổi? Thật thú vị, đúng là không che giấu chút nào." Hạ Tuyết Duệ gật đầu cười nói, "Cảm ơn cô nhé Yến Ương, tôi cảm thấy chúng ta rất hợp nhau, sau này có chuyện gì cần giúp đỡ cứ nói với tôi."
Yến Ương cười đáp lại, kỳ thực cô biết Hạ Tuyết Duệ chỉ là khách sáo thôi, cô cũng rất rõ ràng đây là tình bạn trong thương trường, có ích lợi mới có liên hệ, nhưng dù sao có một người bạn làm ăn như Hạ Tuyết Duệ thì cô cũng không thiệt.
Hiệu quả của việc tham gia buổi tụ họp lần này rất nhanh đã xuất hiện, lượng đơn đặt hàng dòng cao cấp của cửa hàng quần áo tăng vọt, doanh thu một ngày của cửa hàng cao nhất có thể đạt tới một trăm đồng.
Tháng tám, tất cả mọi người đều rất bận rộn. Yến Ương sớm đi tối về, Bùi Canh Lễ bận rộn bàn giao công việc.
Nhưng đến tháng chín, trong nhà lại một lần nữa yên tĩnh trở lại.
Bùi Thiến thi đại học rất tốt, đỗ vào trường đại học C, tuy rằng không bằng trường đại học A danh giá của Bùi Tích nhưng cô ta đã vượt qua chính mình, tháng chín nhập học xong liền ở ký túc xá chuyên tâm học hành.
Ngày 23 tháng 9, tết Trung thu.
Hàng năm cứ đến tết Trung thu, quân khu đều tổ chức đêm hội Trung thu, tất cả người nhà đều tích cực tham gia, Yến Ương tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Chức vụ của Bùi Canh Lễ trong quân đội không thấp, là tham mưu trưởng, ở độ tuổi này mà có chức vụ cao như vậy có thể thấy được anh xuất sắc cỡ nào.
Là vợ trên danh nghĩa của anh, Yến Ương không thể kéo chân sau, ít nhất là bề ngoài phải đoan trang, tao nhã.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Yến Ương mặc một bộ vest trắng cắt may tinh tế và chân váy đen bước ra khỏi phòng, bởi vì phong cách ăn mặc thường ngày của cô đều hướng đến sự thoải mái nên việc cô ăn mặc trang trọng như vậy là rất hiếm thấy.
Lần đầu tiên nhìn thấy cách ăn mặc của Yến Ương, trong mắt Bùi Thiến tràn đầy kinh ngạc.
Cô ta đương nhiên biết bản thân Yến Ương rất xinh đẹp, nhưng bây giờ ăn mặc như vậy cô ta suýt chút nữa thì không nhận ra.
Lúc này, Yến Ương đứng đó, dáng người thanh thoát, cử chỉ đoan trang, dung mạo xinh đẹp, khí chất thân thiện tao nhã.
Bùi Thiến cảm thấy khí chất của mình và Yến Ương chênh lệch quá lớn, rõ ràng Yến Ương chỉ hơn cô ta hai tuổi, tại sao người ta lại chững chạc như vậy, còn cô ta thì lại trẻ con lóc chóc?
Nhà họ Bùi cách trụ sở quân khu khoảng năm cây số, lái xe mười lăm phút là đến nơi.
Trước đây con đường dẫn đến trụ sở quân khu này cơ bản không có ai đi, hôm nay lại toàn là người, mọi người đều đang đổ về một địa điểm.
Ngồi trên xe của cha Bùi, cả nhà một đường thông suốt không trở ngại đi tới nhà hát bên trong khu quân khu.
Lúc này Bùi Canh Lễ mặc một thân quân trang đã sớm đứng chờ ở cửa, khi anh nhìn thấy bóng dáng màu trắng xuống xe, trong mắt lóe lên một tia sáng.
Sau khi xuống xe, mọi người nhà họ Bùi nhanh chóng tản ra, Bùi Cảnh Long đi gặp gỡ bạn chiến đấu cũ, Khổng Vân đi tìm bạn tốt trò chuyện, Bùi Tích và Bùi Thiến thì đi đến hậu trường nhà hát tìm Hạ Văn Phi để cổ vũ cho cô ta.
Yến Ương ở đây đất khách quê người, tự nhiên chỉ có thể đi theo Bùi Canh Lễ.
Yến Ương cả đời chưa từng cảm nhận được hormone nam tính mãnh liệt như vậy, ngay cả thanh niên mặc quân trang cũng chưa từng gặp qua mấy người. Lần này vào quân doanh thật sự khiến cô được mở mang tầm mắt, mọi thứ và con người ở đây đối với cô đều rất mới lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro