Quân Hôn Ba Năm Không Gặp, Lúc Ly Hôn Đỏ Cả Mắt

Lâm Cô Nương Tu...

2024-09-20 03:07:21

Vừa nhắc đến cô gái nông thôn kia đã làm lỡ dở cả đời Lục ca nhà mình, Lăng Đông liền tức giận.

"Xí, cái gì mà vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, hai từ này hoàn toàn không dính dáng gì đến cô ta."

Anh ta uất ức lên án.

"Người đàn ông ưu tú như Lục ca nhà tôi, phải xứng với tiên nữ mới đúng."

"Người phụ nữ kia, xấu xí thì thôi, nhân phẩm lại còn chẳng ra gì, ở bên cạnh cô ta, đúng là sỉ nhục Lục ca nhà tôi!"

Lăng Đông nhanh mồm nhanh miệng, nghĩ gì nói đó.

Nhưng người nói vô tình người nghe hữu ý, Đường Tâm Nhã ngồi bên cạnh nghe thấy vậy, ánh mắt lập tức sáng lên.

Xem ra, tình cảm giữa Lục Diễn Xuyên và vợ anh ta chắc không được tốt đẹp gì.

Hôn nhân của Lục Diễn Xuyên đã xuất hiện vết rạn nứt, chẳng phải là cơ hội cho người ngoài chen chân vào sao?

Ánh mắt Đường Tâm Nhã nhìn Lăng Đông bỗng trở nên thiện cảm.

Cô muốn tạo dựng mối quan hệ tốt với anh ta, nhân cơ hội tiếp cận người trong mộng.

Nào ngờ một giây sau, một câu nói của Lăng Đông đã như xuyên qua tim cô.

"Nói đi cũng phải nói lại, tôi thấy có một người rất hợp với Lục ca nhà mình."

Nhớ lại chuyện xảy ra hai ngày trước, Lăng Đông lập tức trở nên phấn khích.

Anh ta thao thao bất tuyệt với Thẩm Văn Nhụy và Mạnh Thải Linh.

"Lần này tôi đi làm nhiệm vụ cùng Lục ca, bắt giữ một nhóm buôn bán ma túy trà trộn trong nhân dân."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Vất vả lắm mới tìm được manh mối, mặc thường phục bám theo bọn chúng, đám khốn nạn ấy, lại còn cài bom trên tàu hỏa, suýt chút nữa gây ra bao nhiêu thương vong!"

Lăng Đông nói đến mức nước bọt văng tung tóe, lúc quá khích, còn tiện tay vỗ vào chiếc vali đang xách.

"May mà có Lâm cô nương đã lập công trên tàu hỏa, dũng cảm đứng ra cứu rất nhiều người."

"Trên đời này sao có thể có người con gái hoàn mỹ như vậy chứ, không chỉ xinh đẹp như tiên nữ, mà thân thủ cũng rất giỏi, y thuật lại càng cao minh, đúng là trời sinh một cặp với Lục ca nhà tôi!"

Vẻ mặt hớn hở phấn khởi kia, không biết còn tưởng Lăng Đông có họ hàng gì với Lâm cô nương này.

Lâm Sơ Hòa được khen ngợi, anh ta cũng được thơm lây.

"Lưu tham mưu trưởng của chúng ta nghiêm khắc cỡ nào, mọi người cũng biết rồi đấy? Hiện tại ông ấy đang ngày đêm mong ngóng, chỉ chờ chiêu mộ Lâm cô nương về đội thôi!"

"Nếu có thể trở thành chiến hữu của Lâm cô nương, tôi đây thật sự vô cùng vinh hạnh."

Lăng Đông cứ thế tuôn ra một tràng ca ngợi, đồng thời, vẫn không quên dìm hàng vợ Lục Diễn Xuyên ở quê một chút.

"Nàng dâu Lục ca hiện tại, thật sự một trời một vực với Lâm cô nương."

"Ngày thường Lục ca nhà tôi đối xử với cô ta rất tốt, tuy không có tình cảm, nhưng danh phận và tiền bạc cái gì cũng không thiếu, lại còn rất hào phóng."

"Vậy mà người phụ nữ ấy lại không biết điều, không biết đủ lại còn dám phụ lòng Lục ca nhà tôi!"

Con gái con đứa da mặt mỏng manh, bình thường Lăng Đông tuyệt đối sẽ không ăn nói thế này.

Chỉ là anh ta thấy quá uất ức thay Lục ca, cho nên mới ăn nói không suy nghĩ như vậy.

Nói xong về Lâm cô nương mình sùng bái nhất, Lăng Đông ngồi xổm xuống bên cạnh thở dài.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Còn Đường Tâm Nhã ngồi bên cạnh thì tức đến mức mặt mày đen như nhọm than, hận không thể cầm dao giết chết anh ta.

Vừa nãy cô còn nghĩ Lăng Đông là người có thể lợi dụng, muốn lân la kết thân với anh ta.

Không ngờ anh ta lại vô tâm vô phế như vậy!

Lại còn dám tùy tiện gán ghép cho Lục Diễn Xuyên!

Có miệng thì nói cho sướng mồm, không nói không ai bảo anh ta câm!

Thẩm Văn Nhụy và Mạnh Thải Linh không có việc làm, ngày thường ở trong khu tập thể quân đội buồn chán muốn chết, thú vui duy nhất là buôn chuyện.

Huống chi, người Lăng Đông vừa nói đến chính là Lâm cô nương hot nhất quân đội hiện nay, hai người bọn họ càng thêm phần hứng thú.

"Đúng đấy, lần này mọi người vừa đi làm nhiệm vụ về, thì câu chuyện về Lâm cô nương đã lan truyền khắp quân đội rồi."

"Mọi người đều ca ngợi y thuật của Lâm cô nương rất cao siêu, lại vô cùng dũng cảm, so với quân y trong quân đội cũng không hề kém cạnh."

"Ôi chao, tin tức của cậu đã cũ rồi, để tôi kể cho mà nghe."

Mạnh Thải Linh đẩy Thẩm Văn Nhụy sang một bên, hăng hái nói.

"Nghe nói sáng nay có người dân tìm đến quân đội, tưởng Lâm cô nương là quân y của chúng ta, nên cố ý đến để cảm ơn."

"Vì không gặp được Lâm cô nương, lúc mọi người rời đi còn rất tiếc nuối."

Dù không biết thân phận cụ thể của Lâm cô nương, nhưng hiện tại cô ấy chính là nhân vật hot nhất quân đội.

Thẩm Văn Nhụy và Mạnh Thải Linh buôn chuyện hồi lâu, ngược lại càng khiến bản thân thêm phần mong đợi.

"Không ngờ, Lâm cô nương không chỉ giỏi giang, mà còn xinh đẹp như tiên nữ, tôi càng mong được gặp cô ấy hơn, không biết bao giờ mới được diện kiến dung nhan đây."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Hôn Ba Năm Không Gặp, Lúc Ly Hôn Đỏ Cả Mắt

Số ký tự: 0