Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70
Tranh Cãi
Cuồng Dã La Bặc
2024-10-11 18:59:58
Động tác vũ đạo của cô vừa mềm mại vừa lưu loát, vừa nhìn đã biết cô là hạt giống vũ đạo tốt.
Cô giáo kia lại nói: “Nhưng động tác vũ đạo của cô ấy quá buồn cười!”
Có giám khảo khác chậm rãi nói: “Nhưng động tác này có độ khó rất cao, cũng đã thể hiện ra được kiến thức cơ bản của cô ấy.”
Động tác dạng chân, lực eo cùng với độ mềm dẻo của tay chân kia… Tuy trông hơi buồn cười một chút, nhưng có thể nhìn ra bình thường cô gái có chăm chỉ luyện tập.
Hơn nữa hai ngày trước bọn họ mới đổi sang thi điệu nhảy dân tộc, với một người bình thường không tập các điệu nhảy dân tộc, trong thời gian ngắn như vậy, chỉ tập được một điệu nhảy không đúng tiêu chuẩn cũng rất bình thường.
Cấp trên cũng nói rồi, quan trọng là kiến thức căn bản với tố chất cá nhân. Khương Thanh Nhu có kiến thức căn bản tốt, lại còn xinh đẹp.
Nữ giám khảo phía trước nhất chưa từng rời mắt khỏi Khương Thanh Nhu: “Hơn nữa cô ấy thật sự rất xinh đẹp, chúng ta tuyển người chẳng phải vẫn luôn lấy diện mạo làm ưu thế sao?”
Nữ giáo viên sửng sốt, vô thức sờ mặt, sau đó cười lạnh:
“Như vậy nào có công bằng? Một thí sinh tự bịa vũ đạo, chỉ vì bản thân xinh đẹp mà có thể đánh bại các cô gái đã khổ cực luyện tập suốt bao nhiêu năm sao?”
Nói xong, nữ giáo viên cho điểm càng thấp hơn.
Vũ Tư Minh nhìn mà trong lòng không nhịn được thở dài. Xem ra Khương Thanh Nhu không có duyên với đoàn văn công rồi.
Chẳng qua hắn cũng không quá tiếc nuối. Dù sao thì từ chỗ Khương Phi, hắn cũng biết Khương Thanh Nhu không tính là vũ đạo sinh xuất sắc.
Nhưng mà hắn chấm điểm như vậy cũng không thấy thẹn với vũ đạo. Lần thi này trọng điểm không nằm ở động tác mà nằm ở kiến thức cơ bản, điệu nhảy dân tộc chỉ là một loại múa có thể thể hiện kiến thức cơ bản mà thôi.
Quan trọng vẫn là căn bản.
Cho nên Vũ Tư Minh cho điểm không thấp.
Bộ hạ đang ngồi phía sau, nhìn phía trước tranh chấp qua lại, anh ta không nhịn được nói:
“Trung đoàn trưởng, ngài không định chấm điểm thật ư? Nếu loại bỏ cô gái này thì thật đáng tiếc.”
Sầm Thời không nói chuyện, ngón tay thon dài đặt trên bảng ghi điểm cũng không nhúc nhích chút nào.
Rất nhanh điểm đã được tổng kết ra. Nhân viên ghi điểm nhìn thấy số điểm thấp hơn rõ ràng kia, thở dài một hơi.
Xem ra cô gái xinh đẹp này không có duyên với đoàn văn công rồi.
Khương Thanh Nhu đang ở trên sân khấu cũng nhanh chóng ý thức được điểm này. Cô cầm mic qua, tỉnh táo nói:
“Các vị giám khảo, tôi biết bài múa của tôi không quá phù hợp với yêu cầu của cuộc thi lần này, nhưng vũ đạo tôi am hiểu nhất vốn không phải là điệu múa dân tộc, cho nên có lẽ tôi không thể phát huy tốt khả năng của mình.”
“Xin hỏi các vị giám khảo có thể cho tôi nhảy thêm một đoạn múa sở trường của tôi không?”
Cô lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, tuy không nghe rõ nhưng sao cô có thể không nhìn ra người phía dưới đang thảo luận chuyện gì?
Cô giáo kia lại nói: “Nhưng động tác vũ đạo của cô ấy quá buồn cười!”
Có giám khảo khác chậm rãi nói: “Nhưng động tác này có độ khó rất cao, cũng đã thể hiện ra được kiến thức cơ bản của cô ấy.”
Động tác dạng chân, lực eo cùng với độ mềm dẻo của tay chân kia… Tuy trông hơi buồn cười một chút, nhưng có thể nhìn ra bình thường cô gái có chăm chỉ luyện tập.
Hơn nữa hai ngày trước bọn họ mới đổi sang thi điệu nhảy dân tộc, với một người bình thường không tập các điệu nhảy dân tộc, trong thời gian ngắn như vậy, chỉ tập được một điệu nhảy không đúng tiêu chuẩn cũng rất bình thường.
Cấp trên cũng nói rồi, quan trọng là kiến thức căn bản với tố chất cá nhân. Khương Thanh Nhu có kiến thức căn bản tốt, lại còn xinh đẹp.
Nữ giám khảo phía trước nhất chưa từng rời mắt khỏi Khương Thanh Nhu: “Hơn nữa cô ấy thật sự rất xinh đẹp, chúng ta tuyển người chẳng phải vẫn luôn lấy diện mạo làm ưu thế sao?”
Nữ giáo viên sửng sốt, vô thức sờ mặt, sau đó cười lạnh:
“Như vậy nào có công bằng? Một thí sinh tự bịa vũ đạo, chỉ vì bản thân xinh đẹp mà có thể đánh bại các cô gái đã khổ cực luyện tập suốt bao nhiêu năm sao?”
Nói xong, nữ giáo viên cho điểm càng thấp hơn.
Vũ Tư Minh nhìn mà trong lòng không nhịn được thở dài. Xem ra Khương Thanh Nhu không có duyên với đoàn văn công rồi.
Chẳng qua hắn cũng không quá tiếc nuối. Dù sao thì từ chỗ Khương Phi, hắn cũng biết Khương Thanh Nhu không tính là vũ đạo sinh xuất sắc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng mà hắn chấm điểm như vậy cũng không thấy thẹn với vũ đạo. Lần thi này trọng điểm không nằm ở động tác mà nằm ở kiến thức cơ bản, điệu nhảy dân tộc chỉ là một loại múa có thể thể hiện kiến thức cơ bản mà thôi.
Quan trọng vẫn là căn bản.
Cho nên Vũ Tư Minh cho điểm không thấp.
Bộ hạ đang ngồi phía sau, nhìn phía trước tranh chấp qua lại, anh ta không nhịn được nói:
“Trung đoàn trưởng, ngài không định chấm điểm thật ư? Nếu loại bỏ cô gái này thì thật đáng tiếc.”
Sầm Thời không nói chuyện, ngón tay thon dài đặt trên bảng ghi điểm cũng không nhúc nhích chút nào.
Rất nhanh điểm đã được tổng kết ra. Nhân viên ghi điểm nhìn thấy số điểm thấp hơn rõ ràng kia, thở dài một hơi.
Xem ra cô gái xinh đẹp này không có duyên với đoàn văn công rồi.
Khương Thanh Nhu đang ở trên sân khấu cũng nhanh chóng ý thức được điểm này. Cô cầm mic qua, tỉnh táo nói:
“Các vị giám khảo, tôi biết bài múa của tôi không quá phù hợp với yêu cầu của cuộc thi lần này, nhưng vũ đạo tôi am hiểu nhất vốn không phải là điệu múa dân tộc, cho nên có lẽ tôi không thể phát huy tốt khả năng của mình.”
“Xin hỏi các vị giám khảo có thể cho tôi nhảy thêm một đoạn múa sở trường của tôi không?”
Cô lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, tuy không nghe rõ nhưng sao cô có thể không nhìn ra người phía dưới đang thảo luận chuyện gì?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro