Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70
Có Người Quen L...
Cuồng Dã La Bặc
2024-10-11 18:59:58
Vệ thủ trưởng nói: “Nói cái gì? Cậu còn từng nói chuyện với cô gái ấy?”
Hạ Vĩ vội vàng xua tay: “Sao có thể được? Là thế này…”
Cậu ta bắt đầu lải nhải kể lại chuyện hôm qua cho Vệ thủ trưởng.
Vệ thủ trưởng vốn còn đang bực dọc vì Hạ Vĩ dong dài, nhưng sau khi nghe xong, trên mặt ông không khỏi lộ ra vẻ khen ngợi:
“Đúng là một cô gái tốt.”
Sau đó ông mở hồ sơ ra, bắt đầu xem kỹ.
Càng xem ông càng cảm thấy thỏa mãn hơn.
Tuy Vệ thủ trưởng từng cảm thấy, chỉ cần Sầm Thời có thể để ý, không cần quan tâm gia thế của đằng gái là như thế nào.
Nhưng từ sâu trong thâm tâm ông chắc chắn sẽ có quan tâm.
Một phần nguyên nhân là vì gia thế có ảnh hưởng khá lớn tới hoàn cảnh sống của cô gái, cũng sẽ ảnh hưởng tới tư tưởng, phẩm cách của cô gái.
Hạ Vĩ nhìn nụ cười trên mặt Vệ thủ trưởng, trong lòng không nhịn được đau khổ:
Người ta có gia thế tốt như vậy, lỡ ánh mắt quá cao, chưa chắc người ta đã coi trọng trung đoàn trưởng đâu.
Cũng không phải vấn đề thân phận, mà cô gái kia thật sự quá xinh đẹp.
Cuối cùng Vệ thủ trưởng mới nhìn tới ảnh Khương Thanh Nhu, ánh mắt ông sáng ngời:
“Cô gái này với Sầm Thời đúng là cặp đôi do trời đất tác thành!”
Hạ Vĩ nói theo ngay: “Đúng là rất xinh đẹp, hơn nữa thủ trưởng chưa nhìn thấy người thật, ngoài đời cô ấy còn hấp dẫn hơn nhiều đây!”
Hạ Vĩ cũng đã xem qua bức ảnh kia rồi, ảnh chụp trông cứng nhắc hơn người thật nhiều, cũng không có vẻ tự tin như lúc Khương Thanh Nhu lên sân khấu.
Phải nhìn thấy người thật mới biết cô ấy xinh đẹp tới mức nào.
Vệ thủ trưởng nghe xong càng hài lòng gật đầu, sau đó rút một tờ tư liệu khác ra: “Anh trai của cô ấy là Khương Thanh Chỉ?”
Vừa rồi chỉ liếc qua tư liệu, không để ý kỹ, nhưng hiện tại ông nhìn kỹ mới phát hiện, thì ra anh trai cô bé này lại là người quen!
Có người quen, chẳng phải là càng dễ xuống tay hơn sao?
…
Khi Khương Thanh Chỉ về nhà, cảm xúc tệ vô cùng.
Thấy cả nhà đang loay hoay dọn dẹp đồ Khương Thanh Nhượng với Khương Thanh Nhu mua được hôm nay, cảm xúc của anh ta lại càng tệ hơn.
Khương Thanh Nhu thấy anh cả trở về, đôi mắt sáng rực lên, vẫy gọi: “Anh cả mau tới đây! Nhìn xem bọn em mua được cái gì này!”
Khương Thanh Chỉ đi tới, nhìn thấy trên bàn có một đống vải rách, anh ta hít sâu một hơi hỏi: “Đây là cái gì?"
Khương Thanh Nhu hưng phấn nói: “Anh, cái vải rách này giá rẻ vô cùng, còn không cần phiếu ải, em định dùng nó để may đồ đó. May kiểu vải ghép sẽ rất đẹp!”
Khương Thanh Chỉ nhìn dáng vẻ đơn thuần thiện lương của em gái, lại nghĩ tới nhiệm vụ mình nhận được hôm nay, trái tim tê rần.
Anh ta rút ví tiền của mình ra: “Em mua mấy thứ này làm gì? Không có tiền hay không có phiếu thì cứ lấy chỗ anh, muốn may quần áo cứ đi mua vải bình tường, may một bộ đồ thật xinh đẹp.”
Hạ Vĩ vội vàng xua tay: “Sao có thể được? Là thế này…”
Cậu ta bắt đầu lải nhải kể lại chuyện hôm qua cho Vệ thủ trưởng.
Vệ thủ trưởng vốn còn đang bực dọc vì Hạ Vĩ dong dài, nhưng sau khi nghe xong, trên mặt ông không khỏi lộ ra vẻ khen ngợi:
“Đúng là một cô gái tốt.”
Sau đó ông mở hồ sơ ra, bắt đầu xem kỹ.
Càng xem ông càng cảm thấy thỏa mãn hơn.
Tuy Vệ thủ trưởng từng cảm thấy, chỉ cần Sầm Thời có thể để ý, không cần quan tâm gia thế của đằng gái là như thế nào.
Nhưng từ sâu trong thâm tâm ông chắc chắn sẽ có quan tâm.
Một phần nguyên nhân là vì gia thế có ảnh hưởng khá lớn tới hoàn cảnh sống của cô gái, cũng sẽ ảnh hưởng tới tư tưởng, phẩm cách của cô gái.
Hạ Vĩ nhìn nụ cười trên mặt Vệ thủ trưởng, trong lòng không nhịn được đau khổ:
Người ta có gia thế tốt như vậy, lỡ ánh mắt quá cao, chưa chắc người ta đã coi trọng trung đoàn trưởng đâu.
Cũng không phải vấn đề thân phận, mà cô gái kia thật sự quá xinh đẹp.
Cuối cùng Vệ thủ trưởng mới nhìn tới ảnh Khương Thanh Nhu, ánh mắt ông sáng ngời:
“Cô gái này với Sầm Thời đúng là cặp đôi do trời đất tác thành!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Vĩ nói theo ngay: “Đúng là rất xinh đẹp, hơn nữa thủ trưởng chưa nhìn thấy người thật, ngoài đời cô ấy còn hấp dẫn hơn nhiều đây!”
Hạ Vĩ cũng đã xem qua bức ảnh kia rồi, ảnh chụp trông cứng nhắc hơn người thật nhiều, cũng không có vẻ tự tin như lúc Khương Thanh Nhu lên sân khấu.
Phải nhìn thấy người thật mới biết cô ấy xinh đẹp tới mức nào.
Vệ thủ trưởng nghe xong càng hài lòng gật đầu, sau đó rút một tờ tư liệu khác ra: “Anh trai của cô ấy là Khương Thanh Chỉ?”
Vừa rồi chỉ liếc qua tư liệu, không để ý kỹ, nhưng hiện tại ông nhìn kỹ mới phát hiện, thì ra anh trai cô bé này lại là người quen!
Có người quen, chẳng phải là càng dễ xuống tay hơn sao?
…
Khi Khương Thanh Chỉ về nhà, cảm xúc tệ vô cùng.
Thấy cả nhà đang loay hoay dọn dẹp đồ Khương Thanh Nhượng với Khương Thanh Nhu mua được hôm nay, cảm xúc của anh ta lại càng tệ hơn.
Khương Thanh Nhu thấy anh cả trở về, đôi mắt sáng rực lên, vẫy gọi: “Anh cả mau tới đây! Nhìn xem bọn em mua được cái gì này!”
Khương Thanh Chỉ đi tới, nhìn thấy trên bàn có một đống vải rách, anh ta hít sâu một hơi hỏi: “Đây là cái gì?"
Khương Thanh Nhu hưng phấn nói: “Anh, cái vải rách này giá rẻ vô cùng, còn không cần phiếu ải, em định dùng nó để may đồ đó. May kiểu vải ghép sẽ rất đẹp!”
Khương Thanh Chỉ nhìn dáng vẻ đơn thuần thiện lương của em gái, lại nghĩ tới nhiệm vụ mình nhận được hôm nay, trái tim tê rần.
Anh ta rút ví tiền của mình ra: “Em mua mấy thứ này làm gì? Không có tiền hay không có phiếu thì cứ lấy chỗ anh, muốn may quần áo cứ đi mua vải bình tường, may một bộ đồ thật xinh đẹp.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro