Quân Hôn Kéo Dài Cố Thiếu Sủng Thê Vô Độ
Tài hoa hơn người, phụ nữ xứng đôi
Xán Miểu Ái Ngư
2024-07-24 18:08:08
"Tiểu Vũ, ngủ chưa?" Cố Cảo Đình nhắn rất đơn giản.
Hoắc Vi Vũ nhìn thời gian, lúc gửi là 3 giờ sáng.
Anh ta muốn gọi cho cô sao?
Chỉ là cô ngủ thiếp đi, cho nên anh không gọi.
Chắc giờ này anh đang ngủ, cô nhắn tin sớm quá sẽ làm phiền anh nghỉ ngơi.
Cô ném điện thoại di động lên giường, đánh răng, rửa mặt, chạy bộ ở khuôn viên quán rượu.
Chạy ba vòng.
Cô nhìn thấy Tắng Khải Kỳ cũng đi ra từ sau cửa quán rượu.
Anh cười với cô, nụ cười xa cách, chào hỏi:
"Sớm, không nghĩ tới cậu cũng chạy bộ sớm vậy."
Hoắc Vi Vũ suy nghĩ chút, mở miệng nói:
"Ừ, chạy cùng đi."
Tắng Khải Kỳ thụ sủng nhược kinh, chạy theo bên cạnh cô, nói chuyện phiếm:
"Lúc trước mình thấy tin tức trên mạng, nói cậu cứu được điện hạ, được chọn làm thái tử phi, thật hay giả vậy?"
"Cậu thấy thế nào? Nếu như là thật, cậu có thể nhìn thấy mình ở đây sao?" Hoắc Vi Vũ hời hợt nói.
"Nói cũng đúng, chẳng qua, nếu cậu làm thái tử phi, cũng rất xứng đôi." Tắng Khải Kỳ tán dương.
"Mình thấy hôm qua cậu cũng tham gia phòng thương nghiệp, bây giờ cậu làm IT, làm thế nào?" Hoắc Vi Vũ cố ý hỏi.
"Bình thường." Tắng Khải Kỳ nói.
Hoắc Vi Vũ cảm giác được anh phòng bị:
"Hiện tại, nghề IT tốt xấu lẫn lộn, người tiêu thụ phần lớn là trẻ con. Bọn họ khá mù quáng theo phong trào."
Tắng Khải Kỳ như tìm được tri âm:
"Đúng vậy, bọn họ không có hưởng qua tốt, đối với một số chất lượng không tốt, cũng không chọn."
Hoắc Vi Vũ mỉm cười:
"Cho nên, các nhà đầu tư có hiểu hay không hiểu, đều sẽ thò một chân vào, lúc đó càng không phân biệt được tốt xấu rồi."
"Nghề này, có chút giống Đại Lãng Đào Sa, cho dù là vàng, khả năng bị người khác phát hiện cũng rất thấp, hơn nữa, trò chơi là bữa ăn nhanh của những người làm nghề này, một trò chơi cho dù tốt, cũng sẽ bị đào thải, phải không ngừng sáng tạo ra những thứ khác bắt kịp xu thế của xã hội." Tắng Khải Kỳ nói tầm nhìn của mình.
"Quảng bá thương mại ý nghĩa rất lớn, chỉ có quảng bá lớn, dư luận tốt, mới có người chơi, cộng thêm cậu thường xuyên phát triển nghiên cứu trò chơi, khẳng định sẽ tích luỹ lại."
"Mình cảm thấy, cậu nên phối hợp với một công ty truyền hình điện ảnh, đẩy ra một hoặc nhiều trò chơi, trở thành ông lớn trong trò chơi, liền không ai có thể theo kịp." Hoắc Vi Vũ cố ý dẫn đạo nói.
"Trước mắt xác thực có mấy nhà truyền hình điện ảnh đang tìm mình hợp tác, mình đang do dự nên hợp tác với ai, dù sao mình cũng vừa về nước, tình hình trong nước hoàn toàn không hiểu rõ, câu có đề nghị gì tốt không?" Tắng Khải Kỳ hỏi.
Hoắc Vi Vũ thấy anh mắc câu, khóe miệng hơi hơi giương lên.
"Muốn xem cậu nghĩ thế nào?" Hoắc Vi Vũ nhìn như hời hợt hỏi.
Chỉ không vì lợi ích mà kết giao, đối phương mới không phòng bị, mới có thể nói chân thực.
"Mình đối với công ty của mình rất có lòng tin, trước mắt trên thị trường không có một trò chơi nào có thể vượt qua trò chơi của mình, hơn nữa, cái này lợi nhuận cũg không ít."
"Nhưng mà, thiếu vốn, nên chỉ có thể làm một chút. Mình muốn vay ngân hàng, quảng bá cho trò chơi, IP đạt đến trình độ nhất định, rất hữu dụng với công ty." Tắng Khải Kỳ như có điều suy nghĩ nói.
"Chờ cậu làm, nghề IT trong nước cũng không như bây giờ, kỹ thuật cũng không như bây giờ, cậu làm lớn, còn có người làm lớn hơn, mình cảm thấy tầm nhìn của cậu hơi hạn hẹp rồi." Hoắc Vi Vũ không khách khí nói.
Hoắc Vi Vũ nhìn thời gian, lúc gửi là 3 giờ sáng.
Anh ta muốn gọi cho cô sao?
Chỉ là cô ngủ thiếp đi, cho nên anh không gọi.
Chắc giờ này anh đang ngủ, cô nhắn tin sớm quá sẽ làm phiền anh nghỉ ngơi.
Cô ném điện thoại di động lên giường, đánh răng, rửa mặt, chạy bộ ở khuôn viên quán rượu.
Chạy ba vòng.
Cô nhìn thấy Tắng Khải Kỳ cũng đi ra từ sau cửa quán rượu.
Anh cười với cô, nụ cười xa cách, chào hỏi:
"Sớm, không nghĩ tới cậu cũng chạy bộ sớm vậy."
Hoắc Vi Vũ suy nghĩ chút, mở miệng nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ừ, chạy cùng đi."
Tắng Khải Kỳ thụ sủng nhược kinh, chạy theo bên cạnh cô, nói chuyện phiếm:
"Lúc trước mình thấy tin tức trên mạng, nói cậu cứu được điện hạ, được chọn làm thái tử phi, thật hay giả vậy?"
"Cậu thấy thế nào? Nếu như là thật, cậu có thể nhìn thấy mình ở đây sao?" Hoắc Vi Vũ hời hợt nói.
"Nói cũng đúng, chẳng qua, nếu cậu làm thái tử phi, cũng rất xứng đôi." Tắng Khải Kỳ tán dương.
"Mình thấy hôm qua cậu cũng tham gia phòng thương nghiệp, bây giờ cậu làm IT, làm thế nào?" Hoắc Vi Vũ cố ý hỏi.
"Bình thường." Tắng Khải Kỳ nói.
Hoắc Vi Vũ cảm giác được anh phòng bị:
"Hiện tại, nghề IT tốt xấu lẫn lộn, người tiêu thụ phần lớn là trẻ con. Bọn họ khá mù quáng theo phong trào."
Tắng Khải Kỳ như tìm được tri âm:
"Đúng vậy, bọn họ không có hưởng qua tốt, đối với một số chất lượng không tốt, cũng không chọn."
Hoắc Vi Vũ mỉm cười:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cho nên, các nhà đầu tư có hiểu hay không hiểu, đều sẽ thò một chân vào, lúc đó càng không phân biệt được tốt xấu rồi."
"Nghề này, có chút giống Đại Lãng Đào Sa, cho dù là vàng, khả năng bị người khác phát hiện cũng rất thấp, hơn nữa, trò chơi là bữa ăn nhanh của những người làm nghề này, một trò chơi cho dù tốt, cũng sẽ bị đào thải, phải không ngừng sáng tạo ra những thứ khác bắt kịp xu thế của xã hội." Tắng Khải Kỳ nói tầm nhìn của mình.
"Quảng bá thương mại ý nghĩa rất lớn, chỉ có quảng bá lớn, dư luận tốt, mới có người chơi, cộng thêm cậu thường xuyên phát triển nghiên cứu trò chơi, khẳng định sẽ tích luỹ lại."
"Mình cảm thấy, cậu nên phối hợp với một công ty truyền hình điện ảnh, đẩy ra một hoặc nhiều trò chơi, trở thành ông lớn trong trò chơi, liền không ai có thể theo kịp." Hoắc Vi Vũ cố ý dẫn đạo nói.
"Trước mắt xác thực có mấy nhà truyền hình điện ảnh đang tìm mình hợp tác, mình đang do dự nên hợp tác với ai, dù sao mình cũng vừa về nước, tình hình trong nước hoàn toàn không hiểu rõ, câu có đề nghị gì tốt không?" Tắng Khải Kỳ hỏi.
Hoắc Vi Vũ thấy anh mắc câu, khóe miệng hơi hơi giương lên.
"Muốn xem cậu nghĩ thế nào?" Hoắc Vi Vũ nhìn như hời hợt hỏi.
Chỉ không vì lợi ích mà kết giao, đối phương mới không phòng bị, mới có thể nói chân thực.
"Mình đối với công ty của mình rất có lòng tin, trước mắt trên thị trường không có một trò chơi nào có thể vượt qua trò chơi của mình, hơn nữa, cái này lợi nhuận cũg không ít."
"Nhưng mà, thiếu vốn, nên chỉ có thể làm một chút. Mình muốn vay ngân hàng, quảng bá cho trò chơi, IP đạt đến trình độ nhất định, rất hữu dụng với công ty." Tắng Khải Kỳ như có điều suy nghĩ nói.
"Chờ cậu làm, nghề IT trong nước cũng không như bây giờ, kỹ thuật cũng không như bây giờ, cậu làm lớn, còn có người làm lớn hơn, mình cảm thấy tầm nhìn của cậu hơi hạn hẹp rồi." Hoắc Vi Vũ không khách khí nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro