Quân Hôn Mật Sủng Năm 70, Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán
Chương 18
2024-09-24 18:19:46
Ngày thanh niên trí thức xuống có rất nhiều người đi xem, nhưng ông bà nội Thẩm đều đã già nên không tham gia náo nhiệt được, chỉ thỉnh thoảng nghe người trong nhà nói về những thanh niên trí thức, nào là ăn không quen, ngủ không quen, có nữ thanh niên còn chê nhà vệ sinh bẩn mà khóc cả buổi chiều… Mọi người cũng chỉ nghe cho vui, chứ ai mà muốn cưới thanh niên trí thức về nhà.
Nhất là một cô gái xinh đẹp như vậy!
Hai mươi năm trước, mẹ của Hành Dương đã nhẫn tâm bỏ đi, biến nhà họ Thẩm thành trò cười cho thiên hạ.
Hai mươi năm sau lại xuất hiện một cô gái còn xinh đẹp hơn.
Cô gái này không chỉ xinh đẹp mà còn ăn mặc rất thời thượng, nhìn bộ đồ cô mặc kìa, váy làm bằng len, mũi kim đều tăm tắp, màu sắc rực rỡ, một chiếc váy chắc bằng mấy tháng chi tiêu của mười mấy người nhà bọn họ.
Nhưng mà…
Tuy trong lòng có muôn vàn lời không muốn nói, nhưng nghĩ đến những gì cháu trai đã nói tối qua, bà cụ Thẩm nắm chặt cây gậy gỗ trong tay, ủ rũ đáp: “Ừ.”
Trong ba người, người vui vẻ nhất chính là ba của Thẩm Hành Dương - Thẩm Nghiệp Quân.
“Sau này sống hạnh phúc với Hành Dương nhé.”
Sau màn chào hỏi, Trương Hồng Nhất chỉ vào số đồ trên bàn nói: “Đây là lễ vật nhà họ Thẩm tặng cho cô, một cân kẹo mừng, một cân bánh ngọt, hai đồng tiền lễ.”
“Đồng chí Khương thấy còn thiếu gì không?”
Khương Vân Uyển nhìn số đồ trên bàn, đáy mắt hơi nóng lên.
Kiếp trước, cô và Thẩm Hành Dương bị đám người Lâm Hữu Song bắt gặp, danh dự bị hủy hoại, lúc kết hôn ông bà nội Thẩm không cho cô cái gì cả, nghĩ đến những điều này, lòng hận thù của cô đối với Khương Liên lại trào dâng, cô không nhịn được nắm chặt tay.
Dáng vẻ này của cô khiến người ta lầm tưởng rằng cô bất mãn với số đồ trên bàn.
Thẩm Hành Dương có chút bối rối: “Em muốn gì cứ nói với anh, bây giờ anh không có nhưng cho anh chút thời gian, anh nhất định sẽ chuẩn bị đầy đủ.”
Nghe thấy thế, Khương Vân Uyển bừng tỉnh, vội vàng giải thích khi thấy anh hiểu lầm: “Em rất hài lòng rồi, anh không cần phải thêm gì nữa.” Nhà họ Thẩm đông người, cũng chẳng dư dả gì, có thể lo được từng này đã là rất có thành ý.
Nhất là một cô gái xinh đẹp như vậy!
Hai mươi năm trước, mẹ của Hành Dương đã nhẫn tâm bỏ đi, biến nhà họ Thẩm thành trò cười cho thiên hạ.
Hai mươi năm sau lại xuất hiện một cô gái còn xinh đẹp hơn.
Cô gái này không chỉ xinh đẹp mà còn ăn mặc rất thời thượng, nhìn bộ đồ cô mặc kìa, váy làm bằng len, mũi kim đều tăm tắp, màu sắc rực rỡ, một chiếc váy chắc bằng mấy tháng chi tiêu của mười mấy người nhà bọn họ.
Nhưng mà…
Tuy trong lòng có muôn vàn lời không muốn nói, nhưng nghĩ đến những gì cháu trai đã nói tối qua, bà cụ Thẩm nắm chặt cây gậy gỗ trong tay, ủ rũ đáp: “Ừ.”
Trong ba người, người vui vẻ nhất chính là ba của Thẩm Hành Dương - Thẩm Nghiệp Quân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Sau này sống hạnh phúc với Hành Dương nhé.”
Sau màn chào hỏi, Trương Hồng Nhất chỉ vào số đồ trên bàn nói: “Đây là lễ vật nhà họ Thẩm tặng cho cô, một cân kẹo mừng, một cân bánh ngọt, hai đồng tiền lễ.”
“Đồng chí Khương thấy còn thiếu gì không?”
Khương Vân Uyển nhìn số đồ trên bàn, đáy mắt hơi nóng lên.
Kiếp trước, cô và Thẩm Hành Dương bị đám người Lâm Hữu Song bắt gặp, danh dự bị hủy hoại, lúc kết hôn ông bà nội Thẩm không cho cô cái gì cả, nghĩ đến những điều này, lòng hận thù của cô đối với Khương Liên lại trào dâng, cô không nhịn được nắm chặt tay.
Dáng vẻ này của cô khiến người ta lầm tưởng rằng cô bất mãn với số đồ trên bàn.
Thẩm Hành Dương có chút bối rối: “Em muốn gì cứ nói với anh, bây giờ anh không có nhưng cho anh chút thời gian, anh nhất định sẽ chuẩn bị đầy đủ.”
Nghe thấy thế, Khương Vân Uyển bừng tỉnh, vội vàng giải thích khi thấy anh hiểu lầm: “Em rất hài lòng rồi, anh không cần phải thêm gì nữa.” Nhà họ Thẩm đông người, cũng chẳng dư dả gì, có thể lo được từng này đã là rất có thành ý.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro