Quân Hôn Mật Sủng Năm 70, Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán
Chương 24
2024-09-24 18:19:46
Nghĩ đến những chuyện đã xảy ra ở kiếp trước, có những chuyện Khương Vân Uyển không dám chắc chắn, nhưng cô cũng đã có manh mối, cô cắn chặt môi.
“Không cần quan tâm đến bà ta, cứ tố cáo đi.”
Ông Tô Cửu không biết chuyện gì đã xảy ra, ông ấy cũng không hỏi: “Được.”
Khương Vân Uyển che tay bên điện thoại, nói nhỏ: “Ông Cửu, ông giúp con điều tra thêm, xem nhà bác cả có từng tiếp xúc với những người có tà thuật gì không, điều tra từ bốn, năm năm trước, chuyện này rất quan trọng với con, ông nhất định phải cẩn thận.”
Cô phải giành lại số mệnh của mình!
Ông Tô Cửu: “Được.”
Khương Vân Uyển hít mũi: “Ông Cửu, ông đừng lo lắng cho con quá, con sống rất tốt, con đã tìm được một người đàn ông tốt với con, chúng con sắp kết hôn rồi.”
Giọng nói của ông Tô Cửu có chút run rẩy: “Cái gì?”
“Ông đừng kích động, anh ấy là người rất tốt, sau này có dịp con sẽ dẫn ông đến gặp anh ấy.”
Giọng nói của Khương Vân Uyển không giấu nổi niềm vui.
Ông Tô Cửu cầm điện thoại, chỉ hận không thể chui tọt vào điện thoại đến bên Khương Vân Uyển: “Con ơi, con không biết đàn ông phức tạp lắm hay sao… Gia cảnh nhà cậu ta thế nào?”
Khương Vân Uyển sợ ông Cửu lo lắng, bèn an ủi ông ấy: “Rất tốt ạ. Ông Cửu, con lén nói với ông điều này, người bình thường con không nói với họ đâu, mười năm nữa, chồng của con sẽ trở thành người khiến đám nhà giàu ở Tứ Cửu Thành phải ngước nhìn.”
Ông Tô Cửu nghe vậy suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Vân Uyển, ông thấy con bị lừa rồi!”
Khương Vân Uyển cười khổ: “Không bị lừa đâu ạ, anh ấy rất cầu tiến.”
Chủ đề này không thể tiếp tục được nữa: “Đúng rồi, ông Cửu, cuốn sổ tay giám định bảo vật gia truyền của nhà chúng ta, ba con có gửi ông Cửu giữ hộ không ạ?”
Nói đến chuyện này, ông Tô Cửu càng thêm đau lòng: “Ba con đưa cho mẹ con, để mẹ con giữ cho em trai con… Nhưng mà, mấy hôm trước ta nghe nói mẹ con đưa cuốn sổ cho Khương Liên rồi.”
Khương Vân Uyển im lặng một lát, như có lưỡi dao cứa vào tim.
“Không sao, dụ Khương Liên đến đây, con sẽ nghĩ cách lấy lại cuốn sổ tay.”
“Không cần quan tâm đến bà ta, cứ tố cáo đi.”
Ông Tô Cửu không biết chuyện gì đã xảy ra, ông ấy cũng không hỏi: “Được.”
Khương Vân Uyển che tay bên điện thoại, nói nhỏ: “Ông Cửu, ông giúp con điều tra thêm, xem nhà bác cả có từng tiếp xúc với những người có tà thuật gì không, điều tra từ bốn, năm năm trước, chuyện này rất quan trọng với con, ông nhất định phải cẩn thận.”
Cô phải giành lại số mệnh của mình!
Ông Tô Cửu: “Được.”
Khương Vân Uyển hít mũi: “Ông Cửu, ông đừng lo lắng cho con quá, con sống rất tốt, con đã tìm được một người đàn ông tốt với con, chúng con sắp kết hôn rồi.”
Giọng nói của ông Tô Cửu có chút run rẩy: “Cái gì?”
“Ông đừng kích động, anh ấy là người rất tốt, sau này có dịp con sẽ dẫn ông đến gặp anh ấy.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giọng nói của Khương Vân Uyển không giấu nổi niềm vui.
Ông Tô Cửu cầm điện thoại, chỉ hận không thể chui tọt vào điện thoại đến bên Khương Vân Uyển: “Con ơi, con không biết đàn ông phức tạp lắm hay sao… Gia cảnh nhà cậu ta thế nào?”
Khương Vân Uyển sợ ông Cửu lo lắng, bèn an ủi ông ấy: “Rất tốt ạ. Ông Cửu, con lén nói với ông điều này, người bình thường con không nói với họ đâu, mười năm nữa, chồng của con sẽ trở thành người khiến đám nhà giàu ở Tứ Cửu Thành phải ngước nhìn.”
Ông Tô Cửu nghe vậy suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Vân Uyển, ông thấy con bị lừa rồi!”
Khương Vân Uyển cười khổ: “Không bị lừa đâu ạ, anh ấy rất cầu tiến.”
Chủ đề này không thể tiếp tục được nữa: “Đúng rồi, ông Cửu, cuốn sổ tay giám định bảo vật gia truyền của nhà chúng ta, ba con có gửi ông Cửu giữ hộ không ạ?”
Nói đến chuyện này, ông Tô Cửu càng thêm đau lòng: “Ba con đưa cho mẹ con, để mẹ con giữ cho em trai con… Nhưng mà, mấy hôm trước ta nghe nói mẹ con đưa cuốn sổ cho Khương Liên rồi.”
Khương Vân Uyển im lặng một lát, như có lưỡi dao cứa vào tim.
“Không sao, dụ Khương Liên đến đây, con sẽ nghĩ cách lấy lại cuốn sổ tay.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro