Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80
Đầu Óc Bị Úng N...
Khả Ái Tiểu Mang Quả
2024-11-21 16:49:25
Cha Tần nói: “Bây giờ tôi cũng không có mong ước gì, chỉ muốn được ôm cháu trai sớm một chút.”
Mẹ Tần cũng muốn như vậy, bà muốn ôm cháu trai đến mức nằm mơ cũng thấy.
“Hôm nay lão tam gọi điện thoại về nói tháng sau nó sẽ xin nghỉ phép trở về.”
“Lần này có thể ở lại bao lâu? Cũng đừng chưa ngồi nóng mông lại phải đi rồi!” Cha Tần giận dỗi nói.
“Ông chớ xấu mồm như thế!” Mẹ Tần liếc ông.
Nhưng bà cũng rầu rĩ, nếu việc này sớm hơn, nói không chừng hiện tại đã mang thai lần hai rồi.
Bây giờ suy nghĩ nhiều cũng không còn cách nào.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Y Y đã thức dậy làm đồ ăn sáng.
Cô vẫn dựa theo cách làm của nguyên chủ trước kia.
Để được đứng vững gót chân ở nhà họ Tần, nguyên chủ đã cố gắng hết sức đóng vai một cô con dâu thân thiết, nghe lời mẹ Tần.
Không những quán xuyến mọi việc trong nhà nhà mà còn cực kỳ ngọt ngào với mẹ Tần khiến bà vô cùng thỏa mãn.
Chính vì vậy mà khi biết nguyên chủ vẫn phụ cấp cho nhà mẹ đẻ nhưng mẹ Tần cũng không nói nhiều gì cả.
Bời vì điều kiện nhà họ Tần rất tốt.
Ví dụ như cha Tần là chủ nhiệm của nhà máy hóa chất, một tháng nhận năm mươi đồng tiền lương, mức lương thế này là cực kỳ cao.
Anh cả của Tần Liệt ở biên cương xa xôi cũng là một nhân viên kỹ thuật, chị dâu cả là giáo sư, tiền lương của hai vợ chồng đều không thấp.
Không chỉ có họ, còn có nhị hai của Tần Liệt, chị ấy công tác trong liên đoàn phụ nữ, không những tiền lương không thấp mà phúc lợi được hưởng cũng cực kỳ tốt, thỉnh thoảng còn được lĩnh một ít gạo và dầu đậu phộng, bình thường chị ấy đều xách những món này về nhà, thỉnh thoảng còn nhét chút tiền riêng cho mẹ Tần.
Về con gái út đang học đại học ở tỉnh thành, vì có trường học phụ cấp nên không hề tiêu tốn chút tiền trong nhà cho việc ăn mặc hàng ngày của cô ấy.
Người trong nhà đều không hề kém cỏi, còn gì để mẹ Tần quan tâm?
Bà thật sự không cần lo lắng gì nữa.
Chính bời vì điều kiện cuộc sống như thế mà mẹ Tần chưa từng hỏi thăm mỗi tháng Tần Liệt gửi bao nhiêu tiền trợ cấp trở về, mà cũng chưa từng hỏi Thẩm Y Y đã hiếu kính cho nhà mẹ đẻ mình bao nhiêu.
Thế nhưng Thẩm Y Y biết, mẹ Tần vẫn đoán rằng hàng tháng nguyên chủ sẽ chu cấp cho nhà mẹ đẻ mình mười mấy hai mươi đồng tiền.
Nhưng nếu để bà biết sự thật nguyên chủ đã cho nhà mẹ đẻ mình bao nhiêu, có lẽ sắc mặt bà sẽ không còn tốt nữa.
Đây chính là phản ứng người bình thường sẽ có.
Đừng nói là mẹ Tần, chính Thẩm Y Y cũng tức giận. Thế mà nguyên chủ lại giao hết toàn bộ số tiền chồng mình kiếm được cho nhà mẹ đẻ, đầu óc nguyên chủ úng nước đến mức nào rồi?
Mà ở phía sau của nguyên tác cũng đã xác nhận điều này.
Sở dĩ nhà họ Tần đuổi nguyên chủ ra khỏi nhà bởi vì hai lý do.
Một là vì bên ngoài có tin tức Tần Liệt làm nhiệm vụ bị thương nặng, rất có khả năng phải nằm liệt trên giường đến hết đời.
Nguyên chủ và mẹ Thẩm đều có suy nghĩ muốn vứt bỏ gánh nặng.
Mẹ Tần cũng muốn như vậy, bà muốn ôm cháu trai đến mức nằm mơ cũng thấy.
“Hôm nay lão tam gọi điện thoại về nói tháng sau nó sẽ xin nghỉ phép trở về.”
“Lần này có thể ở lại bao lâu? Cũng đừng chưa ngồi nóng mông lại phải đi rồi!” Cha Tần giận dỗi nói.
“Ông chớ xấu mồm như thế!” Mẹ Tần liếc ông.
Nhưng bà cũng rầu rĩ, nếu việc này sớm hơn, nói không chừng hiện tại đã mang thai lần hai rồi.
Bây giờ suy nghĩ nhiều cũng không còn cách nào.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Y Y đã thức dậy làm đồ ăn sáng.
Cô vẫn dựa theo cách làm của nguyên chủ trước kia.
Để được đứng vững gót chân ở nhà họ Tần, nguyên chủ đã cố gắng hết sức đóng vai một cô con dâu thân thiết, nghe lời mẹ Tần.
Không những quán xuyến mọi việc trong nhà nhà mà còn cực kỳ ngọt ngào với mẹ Tần khiến bà vô cùng thỏa mãn.
Chính vì vậy mà khi biết nguyên chủ vẫn phụ cấp cho nhà mẹ đẻ nhưng mẹ Tần cũng không nói nhiều gì cả.
Bời vì điều kiện nhà họ Tần rất tốt.
Ví dụ như cha Tần là chủ nhiệm của nhà máy hóa chất, một tháng nhận năm mươi đồng tiền lương, mức lương thế này là cực kỳ cao.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh cả của Tần Liệt ở biên cương xa xôi cũng là một nhân viên kỹ thuật, chị dâu cả là giáo sư, tiền lương của hai vợ chồng đều không thấp.
Không chỉ có họ, còn có nhị hai của Tần Liệt, chị ấy công tác trong liên đoàn phụ nữ, không những tiền lương không thấp mà phúc lợi được hưởng cũng cực kỳ tốt, thỉnh thoảng còn được lĩnh một ít gạo và dầu đậu phộng, bình thường chị ấy đều xách những món này về nhà, thỉnh thoảng còn nhét chút tiền riêng cho mẹ Tần.
Về con gái út đang học đại học ở tỉnh thành, vì có trường học phụ cấp nên không hề tiêu tốn chút tiền trong nhà cho việc ăn mặc hàng ngày của cô ấy.
Người trong nhà đều không hề kém cỏi, còn gì để mẹ Tần quan tâm?
Bà thật sự không cần lo lắng gì nữa.
Chính bời vì điều kiện cuộc sống như thế mà mẹ Tần chưa từng hỏi thăm mỗi tháng Tần Liệt gửi bao nhiêu tiền trợ cấp trở về, mà cũng chưa từng hỏi Thẩm Y Y đã hiếu kính cho nhà mẹ đẻ mình bao nhiêu.
Thế nhưng Thẩm Y Y biết, mẹ Tần vẫn đoán rằng hàng tháng nguyên chủ sẽ chu cấp cho nhà mẹ đẻ mình mười mấy hai mươi đồng tiền.
Nhưng nếu để bà biết sự thật nguyên chủ đã cho nhà mẹ đẻ mình bao nhiêu, có lẽ sắc mặt bà sẽ không còn tốt nữa.
Đây chính là phản ứng người bình thường sẽ có.
Đừng nói là mẹ Tần, chính Thẩm Y Y cũng tức giận. Thế mà nguyên chủ lại giao hết toàn bộ số tiền chồng mình kiếm được cho nhà mẹ đẻ, đầu óc nguyên chủ úng nước đến mức nào rồi?
Mà ở phía sau của nguyên tác cũng đã xác nhận điều này.
Sở dĩ nhà họ Tần đuổi nguyên chủ ra khỏi nhà bởi vì hai lý do.
Một là vì bên ngoài có tin tức Tần Liệt làm nhiệm vụ bị thương nặng, rất có khả năng phải nằm liệt trên giường đến hết đời.
Nguyên chủ và mẹ Thẩm đều có suy nghĩ muốn vứt bỏ gánh nặng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro