Quân Hôn Thập Niên 60, Tôi Dựa Huyền Học Hỗn Đến Hô Mưa Gọi Gió
Tô Tiêu Thất Ph...
Thị Không Hữu Nha
2024-08-20 17:11:31
Hai người một trước một sau đi về phía đại đội. Có người bước ra từ đại đội.
"Đây không phải là Tô Tiêu Thất sao? Buổi tối cô lên đây làm gì?"
"Tôi hẹn Tô Mai cùng Quý Hồng đi đọc sách, bọn họ còn chưa đến sao?"
Kế toán đại đội cầm đèn pin, nhìn Chiến Bắc Hành với ánh mắt thương hại.
"Sách gì? Không có sách."
Tô Tiêu Thất cau mày kỳ lạ, vẻ mặt khó hiểu.
"Chú, sao Tô Mai lại nói có sách? Vậy cháu đến nhà Quý Hồng xem thử."
Khi nói, Tô Tiểu Thất liếc Chiến Bắc Hành một cái, mặt mày tươi cười : "Anh Bắc Hành, trời tối quá, phiền anh đi cùng em.”
Chiến Bắc Hành có chút do dự.
Kế toán đại đội mím môi, khoát tay nói: "Là đàn ông thì cũng đừng không biết thương hương tiếc ngọc. Dù sao cậu cũng ở nhà họ Tô, đi cùng đi.”
"Con gái sợ bóng tối cũng là điều bình thường."
Trong mắt Chiến Bắc Hành hiện lên ý cười, khóe miệng cong lên. “Tôi sẽ đi cùng đồng chí Tô tới đó.”
Anh cất bước đi theo sau Tô Tiêu Thất.
Qúy Hồng dẫn Triệu Viễn, con trai của đại đội trưởng, Tô Kiến Quốc cùng trở về nhà.
"Tô Mai và Tô Tiêu Thất bảo chúng ta đợi một chút, họ sẽ đến ngay.”
Tô Kiến Quốc nghe nói Triệu Viễn là con trai của xưởng phó giám đốc nhà máy thép. Anh ta đi theo Triệu Viễn, lúc đó vào nhà máy thép không phải chỉ là vấn đề lời nói thôi sao?
Triệu Viễn cau mày, chắc chắn lại là Tô Tiêu Thất giở trò quỷ.
Hẹn đi đọc sách thôi mà, sao nhất định phải hẹn ở chỗ này.
Triệu Viễn sốt ruột nhìn trăng trên bầu trời.
"Không tới thì chúng ta đi.” Triệu Viễn nào có thể đợi người khác, trong lòng anh ta khó chịu, bước ra ngoài.
Quý Hồng thầm nghĩ không ổn, ngăn anh ta rồi cười: "Đợi thêm vài phút nữa."
Vừa dứt lời, cô ta liền lắng tai, nghi ngờ nói:
"Này. Trong phòng tôi có tiếng gì thế? Tô Tiêu Thất đã tới đây..."
Qúy Hồng vừa nói, vừa đi về phía phòng cô ta.
Triệu Viễn và Tô Kiến Quốc nhìn nhau, âm thanh trong phòng có gì đó không ổn.
Giống như đàn ông và phụ nữ không kìm được...
Trong phòng Quý Hồng? Ai mà thiếu kiên nhẫn thế?
Hai người không nhịn được đi theo bước chân của Quý Hồng, đầu năm có dưa ăn thì ai cũng vui vẻ.
Qúy Hồng bước tới và mở cửa, chưa cả nhìn rõ, đã bắt đầu kêu la: "Tô Tiêu Thất, sao cô có thể quan hệ trong nhà tôi?"
"Cô và Lý Thiết Trụ đã xảy ra chuyện gì? Hai ngươi thật không biết xấu hổ, đây là chuyện mà một cô gái có thể xem à.”
Giọng nói bên trong truyền tới rõ ràng.
"Đây không phải là Tô Tiêu Thất sao? Buổi tối cô lên đây làm gì?"
"Tôi hẹn Tô Mai cùng Quý Hồng đi đọc sách, bọn họ còn chưa đến sao?"
Kế toán đại đội cầm đèn pin, nhìn Chiến Bắc Hành với ánh mắt thương hại.
"Sách gì? Không có sách."
Tô Tiêu Thất cau mày kỳ lạ, vẻ mặt khó hiểu.
"Chú, sao Tô Mai lại nói có sách? Vậy cháu đến nhà Quý Hồng xem thử."
Khi nói, Tô Tiểu Thất liếc Chiến Bắc Hành một cái, mặt mày tươi cười : "Anh Bắc Hành, trời tối quá, phiền anh đi cùng em.”
Chiến Bắc Hành có chút do dự.
Kế toán đại đội mím môi, khoát tay nói: "Là đàn ông thì cũng đừng không biết thương hương tiếc ngọc. Dù sao cậu cũng ở nhà họ Tô, đi cùng đi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Con gái sợ bóng tối cũng là điều bình thường."
Trong mắt Chiến Bắc Hành hiện lên ý cười, khóe miệng cong lên. “Tôi sẽ đi cùng đồng chí Tô tới đó.”
Anh cất bước đi theo sau Tô Tiêu Thất.
Qúy Hồng dẫn Triệu Viễn, con trai của đại đội trưởng, Tô Kiến Quốc cùng trở về nhà.
"Tô Mai và Tô Tiêu Thất bảo chúng ta đợi một chút, họ sẽ đến ngay.”
Tô Kiến Quốc nghe nói Triệu Viễn là con trai của xưởng phó giám đốc nhà máy thép. Anh ta đi theo Triệu Viễn, lúc đó vào nhà máy thép không phải chỉ là vấn đề lời nói thôi sao?
Triệu Viễn cau mày, chắc chắn lại là Tô Tiêu Thất giở trò quỷ.
Hẹn đi đọc sách thôi mà, sao nhất định phải hẹn ở chỗ này.
Triệu Viễn sốt ruột nhìn trăng trên bầu trời.
"Không tới thì chúng ta đi.” Triệu Viễn nào có thể đợi người khác, trong lòng anh ta khó chịu, bước ra ngoài.
Quý Hồng thầm nghĩ không ổn, ngăn anh ta rồi cười: "Đợi thêm vài phút nữa."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa dứt lời, cô ta liền lắng tai, nghi ngờ nói:
"Này. Trong phòng tôi có tiếng gì thế? Tô Tiêu Thất đã tới đây..."
Qúy Hồng vừa nói, vừa đi về phía phòng cô ta.
Triệu Viễn và Tô Kiến Quốc nhìn nhau, âm thanh trong phòng có gì đó không ổn.
Giống như đàn ông và phụ nữ không kìm được...
Trong phòng Quý Hồng? Ai mà thiếu kiên nhẫn thế?
Hai người không nhịn được đi theo bước chân của Quý Hồng, đầu năm có dưa ăn thì ai cũng vui vẻ.
Qúy Hồng bước tới và mở cửa, chưa cả nhìn rõ, đã bắt đầu kêu la: "Tô Tiêu Thất, sao cô có thể quan hệ trong nhà tôi?"
"Cô và Lý Thiết Trụ đã xảy ra chuyện gì? Hai ngươi thật không biết xấu hổ, đây là chuyện mà một cô gái có thể xem à.”
Giọng nói bên trong truyền tới rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro