Quân Hôn Thập Niên 80: Bắt Đầu Từ Việc Giành Lại Gia Sản.
Chương 171
2024-08-29 07:50:22
Diệp Chu không đến căng tin ăn tối mà trực tiếp về căn hộ dành cho giảng viên.
Mấy ngày trước, Diệp Chu đã tranh thủ thời gian đi thăm dò thị trường quần áo ở cửa hàng bách hóa và bất ngờ phát hiện ra rằng thời đại này cũng có mì ăn liền. Cô liền mua một ít mang về.
Trong thế giới trước đây của Diệp Chu, cô có thói quen thèm mì ăn liền theo chu kỳ.
Kể từ khi đến thế giới này, cô chưa có cơ hội ăn mì ăn liền.
Và việc mua mì ăn liền cũng không cần tem phiếu, Diệp Chu đã mua một lượng lớn và để ở căn hộ của trường.
Trong bếp còn có trứng gà mà Chu Lang đã mua trước đó.
Nếu có cà chua thì tốt quá, cô có thể cắt cà chua thành hạt lựu, đun sôi trong nước, rồi cho mì vào, đập một quả trứng… tuyệt cú mèo.
Nhưng khi mở cửa bước vào, Diệp Chu lại nghe thấy tiếng động trong bếp.
Cô thò đầu vào bếp.
Người trong bếp cũng nghe thấy tiếng động và cũng thò đầu ra như cô.
Đó là Chu Lang.
Anh không mặc quân phục mà mặc quần đen và áo sơ mi trắng do cô thiết kế.
Đuôi áo sơ mi được nhét gọn vào thắt lưng, tay áo được xắn lên quá khuỷu tay.
Đôi chân dài từ eo trở xuống thật thẳng tắp và nổi bật.
Còn khuôn mặt thanh tú, đẹp trai với nụ cười ấy… đúng là… đích thực là một yêu tinh nam.
Nam · Chu Đắc Kỷ.
Nhưng cô là người có nguyên tắc.
Diệp Chu thay giày rồi đi vào, hếch cằm lên, lướt qua Chu Lang như không nhìn thấy anh.
Chu Lang lập tức đi theo: "Anh nấu mì rồi, theo cách em nói lần trước, cắt một ít cà chua vào, đập hai quả trứng, còn mang thêm một ít đồ ăn sẵn về."
Diệp Chu đã ngửi thấy mùi chua ngọt của canh cà chua, cơn đói bụng càng tăng thêm.
Cô chỉ tay ngăn cơ thể Chu Lang đang tiến đến gần: "Doanh trưởng Chu, điều gì khiến anh phải bận rộn đến nỗi phải đến tận đây lấy lòng?"
Tại sao Chu Lang lại có mặt ở đây?
Thực ra, chiều nay Chu Lang cùng với lãnh đạo sư đoàn đến quân khu họp.
Từ tuần trước, khóa học liên kết giữa Đại học Liễu Thành và sư đoàn của họ đã khai giảng.
Khi lãnh đạo quân đội nghe nói về sự việc này, họ nghĩ rằng phạm vi có thể mở rộng, cho phép các sĩ quan cấp cơ sở của các đơn vị thuộc quyền được tham gia khóa học.
Vì vậy, quân khu đã chỉ thị cho Sư trưởng Thẩm đến họp và xem xét cách triển khai công việc sau đó.
Sư trưởng Thẩm liền mang theo Chu Lang, đưa anh đến gặp lãnh đạo: "Tôi không biết phải triển khai công việc thế nào. Việc đơn vị chúng tôi có thể tham gia khóa học là nhờ vào sự hỗ trợ từ phía gia đình. Còn về sau, tôi không biết liệu Chu Lang có tiếp tục nhận được sự ủng hộ từ phía vợ không."
Lãnh đạo: …...
Chu Lang: …...
Trước khi rời khỏi, Chu Lang nhận được cuộc gọi từ Phó Hiệu trưởng Hoàng.
Phó Hiệu trưởng nói với anh: "Tiểu Chu à, vì cậu rất ủng hộ công việc của cô Diệp, tôi mới báo trước cho cậu biết. Hôm nay, ông của cậu đã đến trường với mục đích muốn gây áp lực lên lãnh đạo để ảnh hưởng đến cô Diệp. Tất nhiên, cô Diệp thông minh nên ông cụ không thành công. Tuy nhiên, tôi nhận thấy cô Diệp có vẻ không thoải mái vì cậu giấu cô ấy một số chuyện. Theo tôi biết, cô ấy là người có thù sẽ trả. Tiểu Chu à, cậu hãy tự lo liệu đi."
Sau khi họp xong ở quân khu, Chu Lang không về cùng Sư trưởng mà trực tiếp đến trường.
Dựa trên sự hiểu biết của anh về vợ mình, Chu Lang đoán rằng tối nay vợ anh có thể sẽ bắt anh ngủ một mình.
Ngay khi vội vã đến căn hộ của vợ và mở cửa thành công, nỗi lo lắng suốt buổi chiều của Chu Lang mới tạm lắng xuống.
Ít nhất, anh chưa đến mức bị đuổi ra khỏi nhà.
Sau khi vào trong, Chu Lang lập tức thay áo khoác.
Mấy ngày trước, Diệp Chu đã tranh thủ thời gian đi thăm dò thị trường quần áo ở cửa hàng bách hóa và bất ngờ phát hiện ra rằng thời đại này cũng có mì ăn liền. Cô liền mua một ít mang về.
Trong thế giới trước đây của Diệp Chu, cô có thói quen thèm mì ăn liền theo chu kỳ.
Kể từ khi đến thế giới này, cô chưa có cơ hội ăn mì ăn liền.
Và việc mua mì ăn liền cũng không cần tem phiếu, Diệp Chu đã mua một lượng lớn và để ở căn hộ của trường.
Trong bếp còn có trứng gà mà Chu Lang đã mua trước đó.
Nếu có cà chua thì tốt quá, cô có thể cắt cà chua thành hạt lựu, đun sôi trong nước, rồi cho mì vào, đập một quả trứng… tuyệt cú mèo.
Nhưng khi mở cửa bước vào, Diệp Chu lại nghe thấy tiếng động trong bếp.
Cô thò đầu vào bếp.
Người trong bếp cũng nghe thấy tiếng động và cũng thò đầu ra như cô.
Đó là Chu Lang.
Anh không mặc quân phục mà mặc quần đen và áo sơ mi trắng do cô thiết kế.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đuôi áo sơ mi được nhét gọn vào thắt lưng, tay áo được xắn lên quá khuỷu tay.
Đôi chân dài từ eo trở xuống thật thẳng tắp và nổi bật.
Còn khuôn mặt thanh tú, đẹp trai với nụ cười ấy… đúng là… đích thực là một yêu tinh nam.
Nam · Chu Đắc Kỷ.
Nhưng cô là người có nguyên tắc.
Diệp Chu thay giày rồi đi vào, hếch cằm lên, lướt qua Chu Lang như không nhìn thấy anh.
Chu Lang lập tức đi theo: "Anh nấu mì rồi, theo cách em nói lần trước, cắt một ít cà chua vào, đập hai quả trứng, còn mang thêm một ít đồ ăn sẵn về."
Diệp Chu đã ngửi thấy mùi chua ngọt của canh cà chua, cơn đói bụng càng tăng thêm.
Cô chỉ tay ngăn cơ thể Chu Lang đang tiến đến gần: "Doanh trưởng Chu, điều gì khiến anh phải bận rộn đến nỗi phải đến tận đây lấy lòng?"
Tại sao Chu Lang lại có mặt ở đây?
Thực ra, chiều nay Chu Lang cùng với lãnh đạo sư đoàn đến quân khu họp.
Từ tuần trước, khóa học liên kết giữa Đại học Liễu Thành và sư đoàn của họ đã khai giảng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi lãnh đạo quân đội nghe nói về sự việc này, họ nghĩ rằng phạm vi có thể mở rộng, cho phép các sĩ quan cấp cơ sở của các đơn vị thuộc quyền được tham gia khóa học.
Vì vậy, quân khu đã chỉ thị cho Sư trưởng Thẩm đến họp và xem xét cách triển khai công việc sau đó.
Sư trưởng Thẩm liền mang theo Chu Lang, đưa anh đến gặp lãnh đạo: "Tôi không biết phải triển khai công việc thế nào. Việc đơn vị chúng tôi có thể tham gia khóa học là nhờ vào sự hỗ trợ từ phía gia đình. Còn về sau, tôi không biết liệu Chu Lang có tiếp tục nhận được sự ủng hộ từ phía vợ không."
Lãnh đạo: …...
Chu Lang: …...
Trước khi rời khỏi, Chu Lang nhận được cuộc gọi từ Phó Hiệu trưởng Hoàng.
Phó Hiệu trưởng nói với anh: "Tiểu Chu à, vì cậu rất ủng hộ công việc của cô Diệp, tôi mới báo trước cho cậu biết. Hôm nay, ông của cậu đã đến trường với mục đích muốn gây áp lực lên lãnh đạo để ảnh hưởng đến cô Diệp. Tất nhiên, cô Diệp thông minh nên ông cụ không thành công. Tuy nhiên, tôi nhận thấy cô Diệp có vẻ không thoải mái vì cậu giấu cô ấy một số chuyện. Theo tôi biết, cô ấy là người có thù sẽ trả. Tiểu Chu à, cậu hãy tự lo liệu đi."
Sau khi họp xong ở quân khu, Chu Lang không về cùng Sư trưởng mà trực tiếp đến trường.
Dựa trên sự hiểu biết của anh về vợ mình, Chu Lang đoán rằng tối nay vợ anh có thể sẽ bắt anh ngủ một mình.
Ngay khi vội vã đến căn hộ của vợ và mở cửa thành công, nỗi lo lắng suốt buổi chiều của Chu Lang mới tạm lắng xuống.
Ít nhất, anh chưa đến mức bị đuổi ra khỏi nhà.
Sau khi vào trong, Chu Lang lập tức thay áo khoác.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro