Quan Môn

Bảo nó đến đây

Thao Lang

2024-07-23 09:18:47

Hắc đạo đại gia tộc nội chiến!

Sau khi xác định tin tức này, sắc mặt của mọi người không thể nào đẹp mắt.

Nam Cung Thủ Chuyết phẫn nộ nhất, với tư cách Gia chủ, ông ta đầu tiên thì bị người bắt cóc, giờ bị thế lực trong gia tộc bức vua thoái vị, có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục?

Ngược lại biểu tình Nam Cung Kinh Hồng tương đối trấn định. Nơi này là địa bàn của ông ta, lão Gia chủ vẫn có một số chuẩn bị, bình thản nói với Đức thúc:

- Bọn họ muốn lập đỉnh núi khác thì cứ nói rõ ra, cần gì phải làm máu chảy đầu rơi, coi như có chút quá rồi.

- Lão gia tử, không nghĩ tới Nam Cung Lỗi tiểu tử kia rõ ràng lá gan lớn như vậy...... Đức thúc lắc đầu thở dài nói:

- Tuy hắn từ nhỏ cũng rất có tâm kế, thực sự không ngờ dám làm ra chuyện như vậy.

- Xem ra người đứng sau lưng Nam Cung Ly nhất định có Nam Cung Lỗi, bằng không mà nói, hắn làm sao dám bắt cóc cha cháu?

Nam Cung Vân không khỏi chen miệng nói.

Đối với chuyện Nam Cung Thủ Chuyết bị Nam Cung Ly bắt cóc ở Paris, Nam Cung Vân vẫn chưa bỏ qua. Lúc này trong nhà lại xảy ra chuyện như vậy, cô ta đương nhiên suy đoán một phen, sau đó đưa ra kết luận Nam Cung Ly cùng Nam Cung Lỗi là cá mè một lứa.

- Mở thiết bị giám sát nhìn xem tình huống.

Nam Cung Kinh Hồng lão gia tử vẫn rất bình thản, phân phó cho Đức thúc.

Đức thúc nhẹ gật đầu, cũng không biết nhấn ở đâu mấy cái chốt. Trên tường lập tức hiện ra mấy chục màn hình, chiếu đủ mọi góc độ chung quanh biệt thự.

Diệp Khai cũng chú ý nhìn sang, thấy bên ngoài biệt thự xuất hiện chừng hơn hai trăm người, chuẩn bị sung túc, vũ khí tốt, ngoại trừ không có sử dụng vũ khí hạng nặng nhưng có thể nói vũ trang đến tận răng.

Bên trong biệt thự cũng không phải ăn chay, tuy nhân số ít hơn nhiều, chỉ chừng khoảng 50~60 người, nhưng lại dựa vào địa hình có lợi tiến hành phản kích hữu lực, tuy nhiên vẫn khó khăn mới có thể ngăn được thế công mãnh liệt của đối phương.

Nhưng có thể khẳng định một điểm là đối phương chuẩn bị sung túc, còn khả năng có hậu chiêu, người trong biệt thự dự trữ có hạn, chưa hẳn là có thể kiên trì xuống, cuối cùng thắng bại có thể đoán trước.

Đám người Nam Cung Kinh Hồng quan sát chỗ trọng điểm có mấy nhân vật đầu lĩnh.

- Hắc, Tiểu Lỗi tử, Tiểu Hổ tử, Tiểu Lâm tử. Không nghĩ tới trong đời thứ ba lại có nhiều kẻ ăn cây táo, rào cây sung như vậy. Xem ra quyết định của ta quả nhiên là chính xác, sớm một chút ly khai cái chỗ này, Nam Cung thế gia mới có thể có thể bảo tồn. Nam Cung Kinh Hồng đếm những gương mặt quen thuộc, trong giọng nói tràn đầy hương vị lãnh huyết.

Diệp Khai nhíu mày, trong lòng tự nhủ Nam Cung thế gia chắc có vấn đề về giáo dục thế hệ trẻ, bằng không mà nói, sao xuất hiện tình huống phản loạn đời thứ ba quy mô lớn như vậy?

Hắn rất có chút nghi hoặc đối với chuyện này, không khỏi nhìn sang Nam Cung Vân.

- Đại khái là Âu hóa quá nghiêm trọng...... Nam Cung Vân biết rõ Diệp Khai muốn hỏi cái gì, nói ra một đáp án khá mơ hồ.

- A....

Diệp Khai nhẹ gật đầu, thế hệ trước cùng trẻ tuổi lý niệm bất đồng. Nhưng tuy trên tay song phương đều nắm được lực lượng cường đại đủ để hủy diệt đối phương, như vậy kết quả cuối cùng cũng chỉ có thể là gió đông thổi bạt gió tây, hoặc là gió tây áp đảo gió đông, không có khả năng chung sống hoà bình, cho nên như vậy thoạt nhìn trận đại xung đột này của Nam Cung thế gia hẳn là chuyện tất nhiên.

Đúng lúc này, bên ngoài tiếng súng đột nhiên ngừng lại.

Tiếp theo liền thấy có người giơ một lá cờ trắng đi về bên này.

- Cxem bọn hắn đang làm trò gì?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nam Cung Thủ Chuyết phân phó cho một thủ hạ bên cạnh.

Mặc dù nói Nam Cung Kinh Hồng tại đây, thế nhưng Nam Cung Thủ Chuyết dù sao cũng là Gia chủ, để ông ta ra mặt giải quyết vấn đề coi như lựa chọn phù hợp.

Hơn nữa, Nam Cung Kinh Hồng đã lớn tuổi, cũng không muốn đối mặt liên hệ với đám hậu sinh, nếu như làm vậy cũng quá cưỡng ép.

Thủ hạ đi ra ngoài rất nhanh đưa tên cầm cờ trắng vào. Tên này còn trẻ, cũng không có quan hệ gia tộc trực hệ, chỉ là một gã quản sự cấp bậc tương đối cao.

- Nam Cung tiên sinh, tôi nhận uỷ thác hướng các người phát ra tối hậu thư.

Lá gan người tuổi trẻ kia rất lớn, thấy bọn họ cũng không sợ hãi, cũng không để ý đến thân phận gia chủ của Nam Cung Thủ Chuyết, càng không có để ý Lão Gia chủ Nam Cung Kinh Hồng ngồi ở một bên.

Trên thực tế, bái kiến người ngoài thấy được lão Gia chủ Nam Cung Kinh Hồng cũng không tính nhiều, mặc dù là đám hậu bối trong nhà thì số lần thấy qua Nam Cung Kinh Hồng cũng cực kỳ có hạn. Qua nhiều năm, Nam Cung Kinh Hồng vẫn trong trạng thá ở ẩn.

- Khẩu khí thật lớn, là chuyện mà tiểu tử Nam Cung Lỗi làm ra sao?

Nam Cung Thủ Chuyết hừ một tiếng nói.

- Nam Cung Lỗi tiên sinh ngút trời kỳ tài, thông minh tuyệt đỉnh, thủ đoạn cao siêu, để hắn lãnh đạo toàn bộ Nam Cung gia tộc tất nhiên có thể làm cho Nam Cung gia tộc trở thành siêu cấp đại gia tộc nhất lưu thế giới.

Người trẻ tuổi cao giọng nói:

- Nếu như Nam Cung tiên sinh chịu tự động nhượng xuất vị trí gia chủ thì đãi ngộ vẫn có thể giữ lại một ít. Ít nhất sẽ cho ngài 2% cổ phần trong toàn bộ gia sản để dưỡng già.

Cổ phần của Nam Cung Thủ Chuyết trong gia tộc khoảng trên 10 tỷ Mĩ kim, để lại 2% dưỡng lão cũng không thể nói là ít. Chỉ là như Nam Cung Thủ Chuyết chính mình xem ra, đây nhất định là sỉ nhục lớn lao, tự nhiên không có khả năng đáp ứng điều kiện như vậy.

- Nằm mơ! Có bản lĩnh thì chính hắn tới bắt, ta một chút cũng không lưu!

Nam Cung Thủ Chuyết cả giận nói.

Nam Cung Kinh Hồng bên cạnh lại khoát tay nói:

- Tiểu Lỗi tử muốn làm gia chủ cũng không phải không thể, chỉ cần hắn dám tự mình đi đến nơi này, ta sẽ cho hắn cơ hội này!

Ông ta mới mở miệng như vậy, kể cả Nam Cung Thủ Chuyết cũng lặng ngắt.

Người trẻ tuổi cầm cờ trắng lúc này mới chú ý tới lão đầu tử tóc bạc mặt hồng hào ngồi ở chỗ kia, trong nội tâm nói thầm, có chút bán tín bán nghi hỏi:

- Chẳng lẽ là Lão Gia chủ Nam Cung Kinh Hồng tiên sinh?

Sau khi nhận được khẳng định, hắn tỏ vẻ:

- Đã như vậy, tôi có thể quay về.

Đợi đến lúc người trẻ tuổi rời đi, Nam Cung Thủ Chuyết cau mày hỏi:

- Cha, chẳng lẽ nói ngài thật sự có ý định như vậy ?

Đoán chừng không ai rõ ràng hơn về quyền thế của Nam Cung gia tộc hơn Nam Cung Thủ Chuyết. Vô luận là trên thương trường hay trong thế lực ngầm, bọn họ đều có được quyền lực cùng vốn liếng chí cao vô thượng. Nếu như nói chỉ là vì lúc này đây tình thế nguy hiểm lại đáp ứng cho Nam Cung Lỗi trở thành tân nhiệm Gia chủ vậy thì bọn chúng chắc sẽ không trừ lại cái gì.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tổn thất như vậy thật sự quá lớn.

Coi như là bản thân Nam Cung Kinh Hồng đã không quan tâm những vật ngoài thân này thế nhưng mà những người khác thì sao?

- Chuyện này, thật sự rất khó nói.

Nam Cung Kinh Hồng cười cười nói, tựa hồ không cho là đúng:

- Nếu như Tiểu Lỗi tử thực sự có lá gan này thì cũng chưa hẳn không phải là nhân tuyển cho vị trí Gia chủ kế nhiệm, muốn tiếp nhận nghiệp vụ hắc đạo của Nam Cung thế gia, không có một chút khí phách sát phạt quyết đoán nhất định là không được.

Diệp Khai nghe vậy lập tức có một chút đã minh bạch.

Nguyên lai Nam Cung Kinh Hồng thực sự không phải muốn đơn giản đem vị trí gia chủ tặng cho Nam Cung Lỗi phạm thượng làm loạn, mà là muốn đem nghiệp vụ gia tộc phân cách ra, hắc đúng là hắc, bạch đúng là bạch.

Bởi như vậy vừa có thể phù hợp yêu cầu của đại lục, lại có thể đủ thỏa mãn dã tâm bọn người Nam Cung Lỗi một lòng lưu lại phát triển, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện. Chỉ sợ đây là cách tối ưu giải quyết mâu thuẫn bên trong Nam Cung thế gia.

Nếu như không phát sinh chuyện hôm nay, đoán chừng Nam Cung Kinh Hồng còn phải đau đầu để ai chấp chưởng quyền hành, dù sao ai hắc ai bạch đều là ban tay hay mu bàn tay, thực không được dễ giải quyết.

Nhưng sau khi Nam Cung Lỗi quậy như vậy, tâm tư Lão đầu tử lập tức quyết định. Nếu như Nam Cung Lỗi ưa thích dùng thủ đoạn hắc đạo để làm công việc, như vậy để cho hắn lưu lại xử lý những nghiệp vụ không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Quả nhiên đều là thuộc lão hồ ly, người trăm tuổi nhưng bàn tính không hề hồ đồ, bàn tính lão gia hỏa này thật sự là khôn khéo.

Diệp Khai trong nội tâm nói thầm vài câu, chỉ thấy một nam tử hơn ba mươi tuổi, thân hình cường tráng, trên mặt râu ria xồm xàm, giống như một đồ tể.

- Người này là Nam Cung Lỗi?

Diệp Khai có chút kinh ngạc hỏi Nam Cung Vân.

- Đúng vậy.

Nam Cung Vân nhìn Nam Cung Lỗi, nhỏ giọng giải thích:

- Người bình thường rất dễ dàng bị bề ngoài của hắn mê hoặc, thậm chícho là hắn rất ngay thẳng không có tâm cơ. Trên thực tế trái lại, đoán chừng trong nhà không có ai có thể đủ chính thức thấu hiểu được hắn muốn làm gì.

- Thúc gia, thúc phụ, Đức thúc, cháu đã đến.

Thanh âm Nam Cung Lỗi nghe rất rõ ràng, cho người cảm giác chính là người này lòng dạ rất sâu, theo như Diệp Khai nghe ra thì ngạnh công phu của hắn khá vững chắc, trung khí mười phần ah.

Nam Cung Lỗi xem như cháu trai của Nam Cung Kinh Hồng, dù sao Nam Cung thế gia nhân khẩu đông, căn cơ thâm hậu, năm đó lúc Nam Cung Kinh Hồng làm đương gia thì con cháu chi thứ cũng đã rất nhiều. Về sau đến Châu Âu, trải qua phát triển rất lớn, hiện tại nhân khẩu gia tộc khả năng ở trên ngàn người, trong đó ưu tú thân cư địa vị cao cũng có hơn trăm người.

Mà Nam Cung Lỗi chính là kẻ nổi bật trong hơn trăm người, là nhân tuyển có khả năng rất lớn được chọn kế thừa vị trí gia chủ.

- Nam Cung Lỗi, ngươi phạm thượng làm loạn, đã phạm vào tối kỵ gia tộc, ngươi cũng biết sai rồi?

Đức thúc ở một bên chất vấn.

- Nguyên lai là Đức thúc?

Nam Cung Lỗi nhìn nhìn Đức thúc, vừa cười vừa nói:

- Thúc gia để cho cháu tới để bàn chuyện Gia chủ. Nếu còn nói những lời này thì chúng ta không cần phải gặp mặt, cùng lắm thì mọi người quyết tử, cuối cùng nhìn xem nắm đấm của ai cứng hơn, như vậy chẳng phải càng bớt việc?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0