Có chút gì đó to lớn trong lòng
Thao Lang
2024-07-23 09:18:47
- Muốn cải cách hệ thống điện lực là một quá trình tư hữu hóa, liên quan đến lợi ích của nhiều người.
Diệp Khai hiểu rõ vấn đề này cho nên nói ra cũng dễ hiểu.
- Nhưng cũng không thể làm lợi cho riêng bản thân mình mà lừa dối dân chúng cả nước, làm như vậy chắc chắn không thỏa đáng đặc biệt là việc cung cấp điện liên quan đến tất cả mọi người, nhà họ Diệp chúng ta không thể không lên tiếng, hy vọng rằng sẽ có nhiều người ủng hộ việc này.
- Chuyện này có thể bàn bạc kỹ hơn nhưng trạm phát điện bằng năng lượng gió, mặt trời và thủy triều thì ta có thể tưởng tượng được, và cũng cho rằng mọi người có thể thực hiện được, nhưng điện hạt nhân thì mọi người có thể làm không?
Diệp Tử Bình đưa ra sự nghi ngờ của minh, hiển nhiên là ông không tin rằng Diệp Khai có khả năng làm được điều này.
- Đương nhiên là khả năng nghiên cứu phát triển không có, nhưng hiện tại chưa có không có nghĩa là sau này không có, hơn nữa con có thể làm được lò phải ứng sẵn có.
Diệp Khai lập tức cười nói.
- Hả?
Diệp Tử Bình nghe xong lập tức cảm thấy ngạc nhiên.
Trạm điện hạt nhân khá khó thực hiện, tuy rằng đất nước đã sớm có tàu ngầm hạt nhân nhưng về phương diện trạm điện hạt nhân vẫn phải hợp tác với nước ngoài để xây dựng, việc tự mình nghiên cứu phát triển tuy cũng đang được thực hiện nhưng tiến triển vô cùng chậm, mà lò điện hạt nhân của nước ngoài chủ yếu là mua kỹ thuật từ người Pháp.
Nói ra thì kỹ thuật lò phản ứng của người Pháp không hẳn đã là tốt nhất đặc biệt là kỹ thuật mà họ bán cho các nước cộng hòa chắc chắn không phải là kỹ thuật hàng đầu, cho nên việc này vẫn luôn khiến người ta cảm thấy khó xử.
Vấn để ở đây là người dân trong nước khá là ưa chuộng đồ ngoại, đối với những kỹ thuật loại hai loại ba của người Pháp thì cũng đạt tiêu chuẩn và họ còn cảm thấy tốt vô cùng, chi một khoản tiền lớn mua hàng thứ phẩm về dùng cho nên các trạm điện hạt nhân đầu tiên sẽ không tốt lắm, đây cũng là nguyên nhân dẫn đến việc lãnh đạo không mấy chú trọng vào các dự án xây dựng trạm điện hạt nhân.
Nếu không 70% nguồn cung cấp điện của Pháp đều xuất phát từ trạm điện hạt nhân đều không khả thi sao?
- Con thực sự có thể làm được lò phản ứng có sẵn?
Diệp Tử Bình hỏi.
- Cho dù có thể làm được cũng không thể vận chuyển về được.
- Ai nói là không thể chuyển về được? Con đã chuyển về rồi!
Diệp Khai tự tin nói.
- Cái gì?
Mọi người nghe xong đều vô cùng kinh ngạc.
- Cái gì? Mọi người nghe xong, kinh ngạc thốt lên
Diệp Tử Bình rất rõ rằng đất nước đang khởi công xây dựng nhà máy nguyên tử lò phản ứng hạt nhân, việc này cần đầu tư lớn cho nên không thể tin lời của Diệp Khai về một lò phản ứng có sẵn hay bất cứ cái gì.
- Lò phản ứng có sẵn, vậy nó to cỡ nào? Làm thế nào có thể chở về một cách dễ dàng chút?
- Chẳng phải con đã mang về mấy chiếc tàu ngầm hạt nhân rồi đó sao, trong đó có mấy chiếc sắp ngừng hoạt động, nhưng trong đó có thể trực tiếp lợi dùng lò phản ứng ngược lại, trở thành nhà máy điện quy mô nhỏ để dùng cũng rất hợp lí, nếu có năm chiếc phản ứng cùng hoạt động, có thể sản xuất hai mươi vạn kW điện, cung cấp điện toàn bộ vùng Thánh Vương cũng không thành vấn đề.
Diệp Khai nói ra dự định của mình,
- Nếu tăng nguồn điện gió, cháo điện tích cũng như nguồn điện năng lượng mặt trời, như vậy sử dụng kết hợp vài nguồn năng lượng, nhất định có nguồn điện dư phát từ thành phố Minh Châu đi.
Ý tưởng của Diệp Khai thật lớn lao, mọi người nghe xong há hốc mồm.
Thật lâu sau đó, Diệp Tử Bình mới lên tiếng,
- Con dám không?
Trong này nghe có vẻ có đạo lí, nhưng thực tế thì dường như có chút vấn đề, đầu tiên, nhiên liệu trong lò phản ứng hạt nhân rất lớn, không thể là sử dụng vô hạn được.
Kỳ thực bây giờ tàu ngầm phản ứng hạt nhân cơ bản là độ tổng hợp tương đối cao của thiết bị mô đun
Có tin đưa, nước Mỹ đã đừng lấy máy bay ném bom b- 36h làm cơ sở, làm thử nghiệm máy bay ném bom động lực hạch nhân x- 6, loại ngày được gọi là máy thử nghiệm lò phản ứng nb36, lò phản ứng trọng lượng 15.900 kg, tháng 9 năm 1995 bắt đầu lên không khí thử nghiệm
Nó được lắp đặt một đài thông dụng điện khí hạt nhân p- 1, khi sinh ra nhiệt kéo theo động cơ phản lực tua- Bin đài thông dụng điện khí j47 chuyển động, kế hoạch đang muốn đi vào giai đoạn thực tế, cuối cùng nước Mỹ cũng phát hiện đây chẳng qua là đặt một đầu đạn lên đầu, tính an toàn không được đảm bảo, cũng không có đầy đủ không gian làm phòng trang bị vũ khí hạt nhân bảo hộ nhân viên, hơn nữa có sự cố ngoài ý muốn sẽ gây rò rỉ hạt nhân vậy nên cuối cùng kế hoạch đã bị hủy bỏ.
Nhìn từ điểm này có thể thấy, phản ứng hạt nhân thực ra là hạng mục kỹ thuật đã được hoàn thành từ lâu.
Mấu chốt là ở chỗ, mặc dù thể tích nhiên liệu hạt nhân không quá nhiều, nhưng thể tích thiết bị động lực hạt nhân lớn cho nên tàu hỏa, máy bay hiện nay không có cách nào dùng lò phản ứng hạt nhân.
Nguyên nhân thể tích thiết bị động lực hạt nhân lớn là nhiên liệu hạt nhân phát ra nhiệt lượng phải do làm lạnh trước, hệ thống nguyên liệu ngâm nước này rất lớn, ước chừng khoảng hai tòa nhà cao tầng, hơn một trăm mét vuông, chỉ có hàng mẫu, hạm tuần dương, đội thuyền tàu ngầm hạt nhân lớn như vậy mới có thể sắp xếp.
Mặt khác, cho dù có thể tạo ra siêu tàu hỏa và máy bay, vẫn còn vấn đề về kỹ thuật, cứ cho là không có nguồn làm lạnh, đội thuyền có thể lợi dụng nước biển, nhà máy năng lượng nguyên tử có thể lợi dùng dòng chảy của sông của biển, tàu hỏa, máy bay là phương tiện giao thông tốc độ nhanh, không cách nào có thể tiếp nhận nguồn nước từ bên ngoài.
Đương nhiên, tàu hỏa và máy bay có thể dùng không khí làm lạnh, đáng tiếc kỹ thuật làm lạnh không khí ngày nay không khả quan, mà vấn đề nhỏ hóa lò phản ứng về căn bản cũng không giải quyết được.
Bởi vậy, tính cấy ghép lò phản ứng hạt nhân tương đối kém.
Nhưng đúng như những gì Diệp Khai tưởng tượng, tập trung năm cái tàu phản ứng hạt nhân lại để phát điện, đúng như mong muốn, một giờ đồng hồ phát được hai mươi vạn độ điện, đối với sự phát triển của vùng mới Thánh Vương này như vậy thực sự là đủ dùng rồi.
Hơn nữa, việc này khi bắt đầu cũng dễ dàng một chút, bởi lẽ mấy chiếc tàu ngầm hạt nhân vỏ ngoài đều là hợp kim ti- tan, khả năng chống gỉ lớn, việc xử lí các vấn đề phát xạ rất tốt, trong tình hình không có chút gì gọi là áp lực, đặt một cái tám trăm mười năm cũng không xảy ra vấn đề gì.
Trực tiếp đặt năm chiếc tàu ngầm hạt nhân cùng một chỗ để phát điện dùng, đây cũng được coi là một loại tiên phong rồi, chỉ là về sau người khác biết rất rõ, nhất định sẽ mắng Diệp Khai là phá sản rồi, đầu tư vào một chiếc tàu ngầm hạt nhân là bao nhiêu tiền, có thể kiếm được bao tiền khi có nhà máy điện? Đây chắc chắn là hành động dễ phá sản nhất trong lịch sử.
- Em cũng chưa bao giờ được nhìn tàu ngầm hạt nhân.
Sau khi nghe xong, Ninh Sương cũng thấy có chút hứng thú và nói.
- Kỳ thực tàu ngầm hạt nhân cũng không có gì cả, nếu có thời gian, ta dẫn ngươi đi xem là được.
Về việc này Diệp Khai thất bại là chắc chắn rồi, dù sao hắn cũng từng làm tàu ngầm hạt nhân, còn từng làm hàng mẫu, mấy thứ này đối với hắn cũng gọi là quen rồi.
Nhiên liệu hạt nhân sử dụng của tàu ngầm hạt nhân là nhiều, cơ bản giống với nhà máy năng lượng nguyên tử, thông thường là 30% độ tinh khiết của Uranium bổng, tàu ngầm hạt nhân ra khỏi lò thông thường khoảng trên dưới năm tháng, phần lớn thời gian là đi thuyền dưới nước hoặc bỏ neo, không thấy mặt trời, tàu ngầm gặp nạn không thể phân rõ ngày trắng đêm đen, do vậy dùng ánh sáng hai ngọn hồng lam để phân chia ngày đêm, đồng hồ bên trong tàu ngầm cũng là 24 tiếng đồng hồ một vòng, quan binh sau 12 giờ đồng hồ là đổi ca, những người không trực có thể nghỉ ngơi và giải trí”. Diệp Khai miêu tả một chút về tình hình bên trong tàu ngầm hạt nhân cho Ninh Sương.
Thể tích tàu ngầm hạt nhân lớn, không gian bên trong cũng cần nhiều, do đó, điều kiện ăn ở cũng cần rất nhiều, rất nhiều quan binh tàu ngầm cần không gian và chỗ nằm chuyên dụng, còn có phòng tập thể thao và phòng tắm, lúc không có việc gì mọi người cùng tập trung ở nhà ăn bởi ở đây phòng ăn cũng khá lớn nên không có việc gì mọi người tập trung đánh bài, xem TV giết thời gian, cũng có người thích nằm ở phòng ngủ đọc sách.
Trên tàu ngầm, không cho phép sử dụng khí than và các chất gây lửa, vậy nên nấu nướng đều sử dụng nhiệt điện, nhưng có thể dùng lò nướng. Trên tàu ngầm cũng có kho lạnh, ngoài đồ hộp thông thường còn có số lượng nhất định các loại rau củ tươi, cụ thể còn tùy thuộc vào tàu gì và thời gian làm nhiệm vụ.
- Nếu thời gian làm nhiệm vụ tương đối dài, có khi lối đi nhỏ trong nhà ăn chất đầy đồ hộp và thực phẩm
Do tàu ngầm hạt nhân có năng lượng dồi dào nên không khí và nước ngọt cũng dồi dào, do hệ thống lọc khí hoàn thiện, không khí tươi mát, và cũng không oi bức, cái này so với hương vị tàu ngầm thông thường tốt hơn nhiều.
- Đại bộ phận thời hạn nghĩa vụ cabin trung gian tàu ngầm hạt nhân đều bị tên lửa đạn đạo chiếm đóng, khoang hạt nhân bị ép hai đầu, vậy nên không gian chiếm không nhiều, cũng không có khả năng quá lớn, dù sao không gian cũng có hạn.
Vì nhiệm vụ và điều kiện các khoang thuyền là không giống nhau, ví dụ như vị trí ngư lôi thông thường ở hai khoang đầu, nhằm bảo đảm an toàn của vũ khí, không trang bị hệ thống điều hòa vậy nên rất lạnh, tua- Bin kho nóng vô cùng, tiếng ồn của tàu cũ rất to, do sử dụng tàu mới tự bơm, tạp âm có thể khiến người ta không chú ý, mà lò phản ứng sẽ có người bảo vệ, ngoài thuyền trưởng và các thuyền viên làm nhiệm vụ, không ai có thể nhập đội.
Diệp Khai giới thiệu một lượt tình hình trên tàu ngầm cho Ninh Sương, sau đó mới lên tiếng, “à, là những thứ này à, những thứ khác có chút liên quan đến bí mật Đạo luật, cũng không tiện để ta giới thiệu với ngươi, nhưng ta nhất định sẽ cho ngươi xem, không riêng gì tàu hạt nhân, còn có chiếc tàu mẫu này, đều có thể mở mang một chút.
Kỳ thực Diệp Tử Bình cũng chưa được nhìn tàu ngầm hạt nhân, nghe con trai giới thiệu như vậy, ông cũng lấy làm rất vui.
Thực ra theo cấp bậc, muốn đi xem cho mở mang một chút tình hình bên trong tàu ngầm hạt nhân cũng không thành vấn đề.
Mấu chốt vấn đề ở chỗ, trong nước có mấy chiếc tàu ngầm hạt nhân, nhưng lại đang trong số tàu có nhiệm vụ trực chiến đấu, hành trình luôn luôn là bí mật vậy nên cơ hội thăm dò là rất hiếm, Diệp Tử Bình cũng không thể vì cá nhân mà bắt ngưởi ta mở tàu ngầm hạt nhân để ông xem.
Nếu mọi người làm như vậy, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến an toàn của quốc gia.
- Đưa những tàu ngầm hạt nhân bị tháo dỡ vào sử dụng như máy phát điện, cũng coi như lợi dụng phế thải.
Diệp Khai tỏ vẻ nói.
- Có điều con đã từng cân nhắc về tình hình nhiên liệu hạt nhân cùng với tình hình nhiên liệu phế thải chưa?
Diệp Tử Bình ngay lập tức đặt ra câu hỏi.
- Hội con đã nghĩ cách, bên trong sa mạc Gobi rộng lớn, đào một cái giếng sâu là một lựa chọn không tồi, bên kia không gian rộng, cơ bản là hoang tàn vắng vẻ, có rừng rậm thảm thực vật và ngước ngầm hay không, cũng chẳng sợ ô nhiễm hay gì, lại càng không phải u sầu.
Diệp Khai ngay lập tức trả lời.
- Xem ra con thực sự muốn làm như vậy.
Như vậy Diệp Tử Bình cũng biết được quyết tâm của Diệp Khai, bằng không hắn sẽ không cân nhắc chu toàn đến vậy.
Thực ra, nghĩ thì như vậy còn thực tế có thể thi hành được hay không còn chờ chuyên gia tư vấn, nếu không đạt chuẩn bảo vệ môi trường, ảnh hưởng của tia bức xạ của hạt nhân, ta cũng không dám loạn đến” Diệp Khai cười phá.
Theo lý luận mà nói, việc này có tính khả thi nhưng nhìn vào đầu tư kinh tế và hiệu quả thực tế, cuối cùng sẽ đi đến đâu, không ai dám chắc, vậy nên hiện tại Diệp Khai đang đắn đo mà thôi.
Nhưng liên quan đến tình hình thiếu hụt điện lực, thực tế đã ảnh hưởng lớn đến sự chú ý của Diệp Khai, bên khu mới Thánh Vương ngày nay tuy thiếu hụt điện lực tương đối nghiêm trọng nhưng Diệp Khai thường xuyên cắt điện, điều này đối với sự phát triển tiên phong của khu mới Thánh Vương chẳng phải là hiện tượng xấu sao.
Nhất là nhà máy mới của Chung Ly Dư, vẫn còn hạng mục nhà xưởng vdc bão táp đầu tư của Sở Tĩnh Huyên, còn có việc đầu tư nhà máy sản xuất vật liệu xây dựng nhôm của Bùi Quân Thu, còn có các doanh nghiệp công nghệ cao khác tiến vào cùng sự phát triển của khu vực, về cơ bản cần có sự bảo đảm đủ điện mới có thể tiếp tục phát triển, vậy nên Diệp Khai không thể không cân nhắc đến tính khả thi của việc đi thiên môn .
Bất luận là làm thế nào cũng phải đảm bảo việc doanh nghiệp phát triển dùng điện trong khu vực quản lí của mình mới được, bằng không, lấy đâu ra sự đảm bảo cho sự phát triển của khu mới Thánh Vương?
Ngươi muốn cân nhắc chỉ là một khu mới Thánh Vương, đương nhiên có thể suy nghĩ khác người nhưng ta muốn tính đến là cả thành phố Minh Châu mà ông nội ngươi cân nhắc đến, là toàn bộ quốc gia.” Diệp Tử Bình có chút bùi ngùi nói “ cố gắng nỗ lực, chiến lược của tương lai vẫn còn nhiều phương diện phải đối mặt.
Diệp Khai nghe xong, gật gật đầu, hắn rất rõ điểm này, bản thân ở các vị trí khác nhau, phương pháp suy xét vấn đề cũng khác nhau, đợi sau khi bản thân ở vị trí cao, xem chừng sẽ không thanh thản nhẹ nhàng như bây giờ, rất nhiều chuyện liên quan mà phải chính bản thân vận động chứ không dễ dàng đưa ra quyết định như vậy.
- Bất luận như thế nào, mọi người ăn cơm đã.
Diệp Khai bỗng nhiên nói.
Thức ăn đầy bàn ăn, lúc này mới động được mấy đũa mà thôi đã mất điện cho náo nhiệt.
Đồ ăn của khách sạn Minh Châu cũng rất ngo.
So với lúc đầu, Diệp Khai cảm thấy đồ ăn bên này tuy không rất hợp khẩu vị của hắn nhưng tay nghề của các đầu bếp làm hắn khâm phục, từ một cây củ cải trắng có thể chế biến thành những món màu sắc rực rỡ, quả thực những khách sạn nhỏ không thể so sánh.
Diệp Khai hiểu rõ vấn đề này cho nên nói ra cũng dễ hiểu.
- Nhưng cũng không thể làm lợi cho riêng bản thân mình mà lừa dối dân chúng cả nước, làm như vậy chắc chắn không thỏa đáng đặc biệt là việc cung cấp điện liên quan đến tất cả mọi người, nhà họ Diệp chúng ta không thể không lên tiếng, hy vọng rằng sẽ có nhiều người ủng hộ việc này.
- Chuyện này có thể bàn bạc kỹ hơn nhưng trạm phát điện bằng năng lượng gió, mặt trời và thủy triều thì ta có thể tưởng tượng được, và cũng cho rằng mọi người có thể thực hiện được, nhưng điện hạt nhân thì mọi người có thể làm không?
Diệp Tử Bình đưa ra sự nghi ngờ của minh, hiển nhiên là ông không tin rằng Diệp Khai có khả năng làm được điều này.
- Đương nhiên là khả năng nghiên cứu phát triển không có, nhưng hiện tại chưa có không có nghĩa là sau này không có, hơn nữa con có thể làm được lò phải ứng sẵn có.
Diệp Khai lập tức cười nói.
- Hả?
Diệp Tử Bình nghe xong lập tức cảm thấy ngạc nhiên.
Trạm điện hạt nhân khá khó thực hiện, tuy rằng đất nước đã sớm có tàu ngầm hạt nhân nhưng về phương diện trạm điện hạt nhân vẫn phải hợp tác với nước ngoài để xây dựng, việc tự mình nghiên cứu phát triển tuy cũng đang được thực hiện nhưng tiến triển vô cùng chậm, mà lò điện hạt nhân của nước ngoài chủ yếu là mua kỹ thuật từ người Pháp.
Nói ra thì kỹ thuật lò phản ứng của người Pháp không hẳn đã là tốt nhất đặc biệt là kỹ thuật mà họ bán cho các nước cộng hòa chắc chắn không phải là kỹ thuật hàng đầu, cho nên việc này vẫn luôn khiến người ta cảm thấy khó xử.
Vấn để ở đây là người dân trong nước khá là ưa chuộng đồ ngoại, đối với những kỹ thuật loại hai loại ba của người Pháp thì cũng đạt tiêu chuẩn và họ còn cảm thấy tốt vô cùng, chi một khoản tiền lớn mua hàng thứ phẩm về dùng cho nên các trạm điện hạt nhân đầu tiên sẽ không tốt lắm, đây cũng là nguyên nhân dẫn đến việc lãnh đạo không mấy chú trọng vào các dự án xây dựng trạm điện hạt nhân.
Nếu không 70% nguồn cung cấp điện của Pháp đều xuất phát từ trạm điện hạt nhân đều không khả thi sao?
- Con thực sự có thể làm được lò phản ứng có sẵn?
Diệp Tử Bình hỏi.
- Cho dù có thể làm được cũng không thể vận chuyển về được.
- Ai nói là không thể chuyển về được? Con đã chuyển về rồi!
Diệp Khai tự tin nói.
- Cái gì?
Mọi người nghe xong đều vô cùng kinh ngạc.
- Cái gì? Mọi người nghe xong, kinh ngạc thốt lên
Diệp Tử Bình rất rõ rằng đất nước đang khởi công xây dựng nhà máy nguyên tử lò phản ứng hạt nhân, việc này cần đầu tư lớn cho nên không thể tin lời của Diệp Khai về một lò phản ứng có sẵn hay bất cứ cái gì.
- Lò phản ứng có sẵn, vậy nó to cỡ nào? Làm thế nào có thể chở về một cách dễ dàng chút?
- Chẳng phải con đã mang về mấy chiếc tàu ngầm hạt nhân rồi đó sao, trong đó có mấy chiếc sắp ngừng hoạt động, nhưng trong đó có thể trực tiếp lợi dùng lò phản ứng ngược lại, trở thành nhà máy điện quy mô nhỏ để dùng cũng rất hợp lí, nếu có năm chiếc phản ứng cùng hoạt động, có thể sản xuất hai mươi vạn kW điện, cung cấp điện toàn bộ vùng Thánh Vương cũng không thành vấn đề.
Diệp Khai nói ra dự định của mình,
- Nếu tăng nguồn điện gió, cháo điện tích cũng như nguồn điện năng lượng mặt trời, như vậy sử dụng kết hợp vài nguồn năng lượng, nhất định có nguồn điện dư phát từ thành phố Minh Châu đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ý tưởng của Diệp Khai thật lớn lao, mọi người nghe xong há hốc mồm.
Thật lâu sau đó, Diệp Tử Bình mới lên tiếng,
- Con dám không?
Trong này nghe có vẻ có đạo lí, nhưng thực tế thì dường như có chút vấn đề, đầu tiên, nhiên liệu trong lò phản ứng hạt nhân rất lớn, không thể là sử dụng vô hạn được.
Kỳ thực bây giờ tàu ngầm phản ứng hạt nhân cơ bản là độ tổng hợp tương đối cao của thiết bị mô đun
Có tin đưa, nước Mỹ đã đừng lấy máy bay ném bom b- 36h làm cơ sở, làm thử nghiệm máy bay ném bom động lực hạch nhân x- 6, loại ngày được gọi là máy thử nghiệm lò phản ứng nb36, lò phản ứng trọng lượng 15.900 kg, tháng 9 năm 1995 bắt đầu lên không khí thử nghiệm
Nó được lắp đặt một đài thông dụng điện khí hạt nhân p- 1, khi sinh ra nhiệt kéo theo động cơ phản lực tua- Bin đài thông dụng điện khí j47 chuyển động, kế hoạch đang muốn đi vào giai đoạn thực tế, cuối cùng nước Mỹ cũng phát hiện đây chẳng qua là đặt một đầu đạn lên đầu, tính an toàn không được đảm bảo, cũng không có đầy đủ không gian làm phòng trang bị vũ khí hạt nhân bảo hộ nhân viên, hơn nữa có sự cố ngoài ý muốn sẽ gây rò rỉ hạt nhân vậy nên cuối cùng kế hoạch đã bị hủy bỏ.
Nhìn từ điểm này có thể thấy, phản ứng hạt nhân thực ra là hạng mục kỹ thuật đã được hoàn thành từ lâu.
Mấu chốt là ở chỗ, mặc dù thể tích nhiên liệu hạt nhân không quá nhiều, nhưng thể tích thiết bị động lực hạt nhân lớn cho nên tàu hỏa, máy bay hiện nay không có cách nào dùng lò phản ứng hạt nhân.
Nguyên nhân thể tích thiết bị động lực hạt nhân lớn là nhiên liệu hạt nhân phát ra nhiệt lượng phải do làm lạnh trước, hệ thống nguyên liệu ngâm nước này rất lớn, ước chừng khoảng hai tòa nhà cao tầng, hơn một trăm mét vuông, chỉ có hàng mẫu, hạm tuần dương, đội thuyền tàu ngầm hạt nhân lớn như vậy mới có thể sắp xếp.
Mặt khác, cho dù có thể tạo ra siêu tàu hỏa và máy bay, vẫn còn vấn đề về kỹ thuật, cứ cho là không có nguồn làm lạnh, đội thuyền có thể lợi dụng nước biển, nhà máy năng lượng nguyên tử có thể lợi dùng dòng chảy của sông của biển, tàu hỏa, máy bay là phương tiện giao thông tốc độ nhanh, không cách nào có thể tiếp nhận nguồn nước từ bên ngoài.
Đương nhiên, tàu hỏa và máy bay có thể dùng không khí làm lạnh, đáng tiếc kỹ thuật làm lạnh không khí ngày nay không khả quan, mà vấn đề nhỏ hóa lò phản ứng về căn bản cũng không giải quyết được.
Bởi vậy, tính cấy ghép lò phản ứng hạt nhân tương đối kém.
Nhưng đúng như những gì Diệp Khai tưởng tượng, tập trung năm cái tàu phản ứng hạt nhân lại để phát điện, đúng như mong muốn, một giờ đồng hồ phát được hai mươi vạn độ điện, đối với sự phát triển của vùng mới Thánh Vương này như vậy thực sự là đủ dùng rồi.
Hơn nữa, việc này khi bắt đầu cũng dễ dàng một chút, bởi lẽ mấy chiếc tàu ngầm hạt nhân vỏ ngoài đều là hợp kim ti- tan, khả năng chống gỉ lớn, việc xử lí các vấn đề phát xạ rất tốt, trong tình hình không có chút gì gọi là áp lực, đặt một cái tám trăm mười năm cũng không xảy ra vấn đề gì.
Trực tiếp đặt năm chiếc tàu ngầm hạt nhân cùng một chỗ để phát điện dùng, đây cũng được coi là một loại tiên phong rồi, chỉ là về sau người khác biết rất rõ, nhất định sẽ mắng Diệp Khai là phá sản rồi, đầu tư vào một chiếc tàu ngầm hạt nhân là bao nhiêu tiền, có thể kiếm được bao tiền khi có nhà máy điện? Đây chắc chắn là hành động dễ phá sản nhất trong lịch sử.
- Em cũng chưa bao giờ được nhìn tàu ngầm hạt nhân.
Sau khi nghe xong, Ninh Sương cũng thấy có chút hứng thú và nói.
- Kỳ thực tàu ngầm hạt nhân cũng không có gì cả, nếu có thời gian, ta dẫn ngươi đi xem là được.
Về việc này Diệp Khai thất bại là chắc chắn rồi, dù sao hắn cũng từng làm tàu ngầm hạt nhân, còn từng làm hàng mẫu, mấy thứ này đối với hắn cũng gọi là quen rồi.
Nhiên liệu hạt nhân sử dụng của tàu ngầm hạt nhân là nhiều, cơ bản giống với nhà máy năng lượng nguyên tử, thông thường là 30% độ tinh khiết của Uranium bổng, tàu ngầm hạt nhân ra khỏi lò thông thường khoảng trên dưới năm tháng, phần lớn thời gian là đi thuyền dưới nước hoặc bỏ neo, không thấy mặt trời, tàu ngầm gặp nạn không thể phân rõ ngày trắng đêm đen, do vậy dùng ánh sáng hai ngọn hồng lam để phân chia ngày đêm, đồng hồ bên trong tàu ngầm cũng là 24 tiếng đồng hồ một vòng, quan binh sau 12 giờ đồng hồ là đổi ca, những người không trực có thể nghỉ ngơi và giải trí”. Diệp Khai miêu tả một chút về tình hình bên trong tàu ngầm hạt nhân cho Ninh Sương.
Thể tích tàu ngầm hạt nhân lớn, không gian bên trong cũng cần nhiều, do đó, điều kiện ăn ở cũng cần rất nhiều, rất nhiều quan binh tàu ngầm cần không gian và chỗ nằm chuyên dụng, còn có phòng tập thể thao và phòng tắm, lúc không có việc gì mọi người cùng tập trung ở nhà ăn bởi ở đây phòng ăn cũng khá lớn nên không có việc gì mọi người tập trung đánh bài, xem TV giết thời gian, cũng có người thích nằm ở phòng ngủ đọc sách.
Trên tàu ngầm, không cho phép sử dụng khí than và các chất gây lửa, vậy nên nấu nướng đều sử dụng nhiệt điện, nhưng có thể dùng lò nướng. Trên tàu ngầm cũng có kho lạnh, ngoài đồ hộp thông thường còn có số lượng nhất định các loại rau củ tươi, cụ thể còn tùy thuộc vào tàu gì và thời gian làm nhiệm vụ.
- Nếu thời gian làm nhiệm vụ tương đối dài, có khi lối đi nhỏ trong nhà ăn chất đầy đồ hộp và thực phẩm
Do tàu ngầm hạt nhân có năng lượng dồi dào nên không khí và nước ngọt cũng dồi dào, do hệ thống lọc khí hoàn thiện, không khí tươi mát, và cũng không oi bức, cái này so với hương vị tàu ngầm thông thường tốt hơn nhiều.
- Đại bộ phận thời hạn nghĩa vụ cabin trung gian tàu ngầm hạt nhân đều bị tên lửa đạn đạo chiếm đóng, khoang hạt nhân bị ép hai đầu, vậy nên không gian chiếm không nhiều, cũng không có khả năng quá lớn, dù sao không gian cũng có hạn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì nhiệm vụ và điều kiện các khoang thuyền là không giống nhau, ví dụ như vị trí ngư lôi thông thường ở hai khoang đầu, nhằm bảo đảm an toàn của vũ khí, không trang bị hệ thống điều hòa vậy nên rất lạnh, tua- Bin kho nóng vô cùng, tiếng ồn của tàu cũ rất to, do sử dụng tàu mới tự bơm, tạp âm có thể khiến người ta không chú ý, mà lò phản ứng sẽ có người bảo vệ, ngoài thuyền trưởng và các thuyền viên làm nhiệm vụ, không ai có thể nhập đội.
Diệp Khai giới thiệu một lượt tình hình trên tàu ngầm cho Ninh Sương, sau đó mới lên tiếng, “à, là những thứ này à, những thứ khác có chút liên quan đến bí mật Đạo luật, cũng không tiện để ta giới thiệu với ngươi, nhưng ta nhất định sẽ cho ngươi xem, không riêng gì tàu hạt nhân, còn có chiếc tàu mẫu này, đều có thể mở mang một chút.
Kỳ thực Diệp Tử Bình cũng chưa được nhìn tàu ngầm hạt nhân, nghe con trai giới thiệu như vậy, ông cũng lấy làm rất vui.
Thực ra theo cấp bậc, muốn đi xem cho mở mang một chút tình hình bên trong tàu ngầm hạt nhân cũng không thành vấn đề.
Mấu chốt vấn đề ở chỗ, trong nước có mấy chiếc tàu ngầm hạt nhân, nhưng lại đang trong số tàu có nhiệm vụ trực chiến đấu, hành trình luôn luôn là bí mật vậy nên cơ hội thăm dò là rất hiếm, Diệp Tử Bình cũng không thể vì cá nhân mà bắt ngưởi ta mở tàu ngầm hạt nhân để ông xem.
Nếu mọi người làm như vậy, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến an toàn của quốc gia.
- Đưa những tàu ngầm hạt nhân bị tháo dỡ vào sử dụng như máy phát điện, cũng coi như lợi dụng phế thải.
Diệp Khai tỏ vẻ nói.
- Có điều con đã từng cân nhắc về tình hình nhiên liệu hạt nhân cùng với tình hình nhiên liệu phế thải chưa?
Diệp Tử Bình ngay lập tức đặt ra câu hỏi.
- Hội con đã nghĩ cách, bên trong sa mạc Gobi rộng lớn, đào một cái giếng sâu là một lựa chọn không tồi, bên kia không gian rộng, cơ bản là hoang tàn vắng vẻ, có rừng rậm thảm thực vật và ngước ngầm hay không, cũng chẳng sợ ô nhiễm hay gì, lại càng không phải u sầu.
Diệp Khai ngay lập tức trả lời.
- Xem ra con thực sự muốn làm như vậy.
Như vậy Diệp Tử Bình cũng biết được quyết tâm của Diệp Khai, bằng không hắn sẽ không cân nhắc chu toàn đến vậy.
Thực ra, nghĩ thì như vậy còn thực tế có thể thi hành được hay không còn chờ chuyên gia tư vấn, nếu không đạt chuẩn bảo vệ môi trường, ảnh hưởng của tia bức xạ của hạt nhân, ta cũng không dám loạn đến” Diệp Khai cười phá.
Theo lý luận mà nói, việc này có tính khả thi nhưng nhìn vào đầu tư kinh tế và hiệu quả thực tế, cuối cùng sẽ đi đến đâu, không ai dám chắc, vậy nên hiện tại Diệp Khai đang đắn đo mà thôi.
Nhưng liên quan đến tình hình thiếu hụt điện lực, thực tế đã ảnh hưởng lớn đến sự chú ý của Diệp Khai, bên khu mới Thánh Vương ngày nay tuy thiếu hụt điện lực tương đối nghiêm trọng nhưng Diệp Khai thường xuyên cắt điện, điều này đối với sự phát triển tiên phong của khu mới Thánh Vương chẳng phải là hiện tượng xấu sao.
Nhất là nhà máy mới của Chung Ly Dư, vẫn còn hạng mục nhà xưởng vdc bão táp đầu tư của Sở Tĩnh Huyên, còn có việc đầu tư nhà máy sản xuất vật liệu xây dựng nhôm của Bùi Quân Thu, còn có các doanh nghiệp công nghệ cao khác tiến vào cùng sự phát triển của khu vực, về cơ bản cần có sự bảo đảm đủ điện mới có thể tiếp tục phát triển, vậy nên Diệp Khai không thể không cân nhắc đến tính khả thi của việc đi thiên môn .
Bất luận là làm thế nào cũng phải đảm bảo việc doanh nghiệp phát triển dùng điện trong khu vực quản lí của mình mới được, bằng không, lấy đâu ra sự đảm bảo cho sự phát triển của khu mới Thánh Vương?
Ngươi muốn cân nhắc chỉ là một khu mới Thánh Vương, đương nhiên có thể suy nghĩ khác người nhưng ta muốn tính đến là cả thành phố Minh Châu mà ông nội ngươi cân nhắc đến, là toàn bộ quốc gia.” Diệp Tử Bình có chút bùi ngùi nói “ cố gắng nỗ lực, chiến lược của tương lai vẫn còn nhiều phương diện phải đối mặt.
Diệp Khai nghe xong, gật gật đầu, hắn rất rõ điểm này, bản thân ở các vị trí khác nhau, phương pháp suy xét vấn đề cũng khác nhau, đợi sau khi bản thân ở vị trí cao, xem chừng sẽ không thanh thản nhẹ nhàng như bây giờ, rất nhiều chuyện liên quan mà phải chính bản thân vận động chứ không dễ dàng đưa ra quyết định như vậy.
- Bất luận như thế nào, mọi người ăn cơm đã.
Diệp Khai bỗng nhiên nói.
Thức ăn đầy bàn ăn, lúc này mới động được mấy đũa mà thôi đã mất điện cho náo nhiệt.
Đồ ăn của khách sạn Minh Châu cũng rất ngo.
So với lúc đầu, Diệp Khai cảm thấy đồ ăn bên này tuy không rất hợp khẩu vị của hắn nhưng tay nghề của các đầu bếp làm hắn khâm phục, từ một cây củ cải trắng có thể chế biến thành những món màu sắc rực rỡ, quả thực những khách sạn nhỏ không thể so sánh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro