Quan Môn

Đám nghịch tử

Thao Lang

2024-07-23 09:18:47

- Diệp Khai đáng chết, Diệp Khai thối tha! Lần sau còn để cho tôi nhìn thấy anh, cắn chết anh!

Bùi Quân Thu chán nản ngồi trong phòng làm việc, cầm một bó hoa hồng chứng trên trăm đóa xé xuống từng cánh từng cánh một, sau đó ném vào trong một vạc thủy tinh.

Bên trong vạc thủy tinh chứa đầy tinh rượu, cánh hoa hồng rơi vào thật nhanh liền chìm xuống dưới.

Đây là một thói quen của Bùi Quân Thu, nàng ưa thích dùng cánh hoa hồng chế tác tinh dầu cho chính mình.

Bản thân là bà chủ của câu lạc bộ Đế Hào, hơn nữa còn là một nữ chủ nhân xinh đẹp, trên thực tế mỗi ngày Bùi Quân Thu nhận được không ít hoa hồng, muốn xử lý những bó hoa này cũng trở thành một vấn đề khó khăn, Bùi Quân Thu có thói quen đem hoa hồng xé xuống dùng tinh rượu ngâm hoa.

Tuy làm như vậy chưa hẳn chế tạo ra được tinh dầu tốt nhất, nhưng dù sao cũng xem như hoàn hảo, không cần lo lắng bên trong bỏ thêm chất hóa học gì, biến thành không còn vị tinh thuần.

Chuyện xảy ra đêm trước khiến trong lòng Bùi Quân Thu luôn cảm thấy thật bực bội.

Nhưng loại chuyện này lại không cách nào nói ra với người khác, vì vậy trong lòng Bùi Quân Thu đương nhiên là vô cùng tức giận.

- Bùi tổng, thư ký của Trần Kiến Hào ở bên ngoài xin gặp mặt.

Trợ lý Tiểu Mi của Bùi Quân Thu đi vào nói.

- Không gặp!

Bùi Quân Thu nghe được lập tức cau mày, nhìn nàng phân phó:

- Về sau người của Trần gia có đến hết thảy không cho vào!

- Như vậy…

Trợ lý Tiểu Mi nghe được lập tức cảm thấy có chút kinh ngạc:

- Làm như vậy hình như không thích hợp cho lắm đi?

- Thích hợp hay không do tôi định đoạt!

Bùi Quân Thu hừ lạnh một tiếng nói.

Chân mày Tiểu Mi nhíu lại, gật đầu.

Sau khi Tiểu Mi đi ra ngoài, nhìn viên thiếu tá thư ký đứng bên ngoài nói:

- Bùi tổng không có thời gian, không thể gặp anh.

- Tôi có chuyện quan trọng do Trần tướng quân phái tới, muốn nói chuyện với Bùi tổng một chút.

Thiếu tá thư ký cau mày nói.

Là thư ký của Trần Kiến Hào, hắn có quan hệ tương đối gần với Trần gia, giao tiếp với Bùi Quân Thu thường xuyên, như thế nào ngày hôm nay Bùi Quân Thu lại khó chịu như vậy, nói không gặp thì không gặp đây? Hắn nghĩ mãi vẫn không hiểu nguyên nhân bên trong.

Nhưng sự tình của Trần Học Văn cùng Trần Học Vũ nhất định phải hỏi Bùi Quân Thu cho rõ ràng, bởi vì thương thế của hai người này lại tái phát, hiện tại đã đưa vào phòng phẫu thuật, kết quả sau khi nhóm chuyên gia hội chẩn vẫn phải cắt bỏ “cây thương” kia đi.

Vì nguyên nhân này mà Trần Kiến Hào nổi trận lôi đình, làm như vậy không phải muốn Trần gia tuyệt hậu sao?

Cho nên Trần Kiến Hào bất chấp hết thảy gọi thư ký tới hỏi thăm Bùi Quân Thu lúc đó đã xảy ra chuyện gì, vì sao hai anh em lại bị đánh thành thảm trạng như vậy? Thù này kết được thật lớn, không báo thù không được!

Chân mày trợ lý Tiểu Mi thoáng do dự, sau đó nói:

- Vậy tôi giúp anh hỏi lại một tiếng thế nào.

Nàng lại đi trở vào, đứng trước mặt Bùi Quân Thu nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Bùi tổng, hắn không chịu đi, nhất định đòi gặp được cô, nói là thay mặt Trần tướng quân hỏi chút việc…

- Lời nói của tôi cô xem như gió thoảng bên tai phải không?

Bùi Quân Thu lạnh lùng liếc nhìn nàng:

- Đế Hào họ Bùi, không phải họ Trần! Cô có thể đi ra ngoài rồi, đến phòng tài vụ thanh toán tiền lương tháng này đi.

- A?

Trợ lý Tiểu Mi đứng sững sờ tại chỗ, không nghĩ tới sự tình hôm nay diễn biến thành như vậy, ngay cả chính mình đột nhiên cũng bị vạ lây.

- Đi ra ngoài!

Bùi Quân Thu thấp giọng quát.

Trợ lý Tiểu Mi chán nản đi ra ngoài, trong lòng Bùi Quân Thu cũng không được thoải mái, vừa nghĩ tới hai tên hỗn đản của Trần gia liền tức giận không nói nên lời.

Tuy Bùi gia không phải hào môn đỉnh cấp trong giới chính trị, thế nhưng trong lịch sử từng có không ít quan chức lãnh đạo cao cấp, còn là danh gia vọng tộc, gia đình Bùi Quân Thu cũng thuộc trực hệ tự nhiên luôn xem mình rất cao.

Năm đó hôn nhân giữa con trai trưởng Trần gia Trần Học Thắng cùng Bùi Quân Thu tuy có quan hệ thông gia gia tộc, nhưng bởi vì một ít tình huống đặc biệt lúc ấy hai người còn chưa chính thức động phòng, về sau Trần Học Thắng hi sinh trong nhiệm vụ, Bùi Quân Thu vốn đã không còn tầng quan hệ gắn bó kia với Trần gia, đã sớm có thể tự mình làm chủ lấy mình.

Chỉ là Bùi Quân Thu biết rõ nếu tin tức nàng đã sớm khôi phục thân tự do được truyền ra, khó tránh khỏi sẽ có thật nhiều ruồi muỗi đến nhìn chằm chằm mình, như vậy còn không bằng nàng cứ treo danh nghĩa con dâu của Trần gia để ngày tháng của mình được trôi qua bình yên hơn một chút.

Ai biết hai tên hỗn đản Trần Học Văn cùng Trần Học Vũ bị tinh trùng lên não, ngay cả chị dâu cũng không buông tha, chuyện này làm Bùi Quân Thu vô cùng căm tức, nếu không phải nhờ có Diệp Khai đúng dịp quấy rối, Bùi Quân Thu còn không bị cưỡng gian đến mức xấu hổ mà tự sát sao!

Nhưng trợ lý Tiểu Mi còn không có ánh mắt, ở thời điểm này còn muốn nói chuyện giúp cho Trần gia, bảo Bùi Quân Thu không nổi giận mới là quái lạ.

Bùi Quân Thu nghĩ nghĩ, trong lòng bực bội đi ra khỏi văn phòng, lái xe rời khỏi câu lạc bộ.

Trợ lý Tiểu Mi bị Bùi Quân Thu đuổi ra ngoài, trong lòng cũng tức tối, bao nhiêu ngày làm việc tại Đế Hào nàng cũng tận tâm tận lực, không có công lao cũng có khổ lao, Bùi tổng không ngờ lại không nghĩ chút tình cảm, chỉ như vậy đã đuổi việc nàng?

- Thế nào, Bùi tổng đáp ứng gặp tôi sao?

Thiếu tá thư ký hỏi.

- Bùi tổng nói sau này sẽ không gặp bất cứ người nào của Trần gia! Hơn nữa vì giúp anh nói chuyện, tôi đã bị Bùi tổng khai trừ.

Trợ lý Tiểu Mi cười khổ đáp:

- Ai, về sau tôi phải làm sao bây giờ, hiện tại tôi cũng không biết nữa.

- Tại sao lại như vậy?

Thiếu tá thư ký càng cảm thấy chuyện đêm đó có chút kỳ quặc, chỉ là hắn nhận mệnh lệnh của Trần Kiến Hào không khả năng đơn giản bỏ qua chuyện này, vì vậy hỏi trợ lý Tiểu Mi:

- Công tác của cô thì dễ thôi, Trần gia an bài một công việc còn không chỉ là một lời nói sao? Chỉ là tôi muốn biết rõ đêm đó rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Trong lòng thiếu tá rất rõ ràng, Trần Kiến Hào không chịu hỏi thẳng Bùi Quân Thu, mà Bùi Quân Thu cũng cự tuyệt tiếp đãi người của Trần gia, sự việc rõ ràng là không nhỏ, nhưng hắn nhất định phải tìm hiểu rõ tinh tường chân tướng chuyện này, nếu không hắn không biết làm sao trở về báo cáo với Trần Kiến Hào.

Chuyện nhỏ như vậy còn làm không được, lãnh đạo dựa vào cái gì cho rằng anh có tư cách đảm nhiệm thư ký của hắn đây?

Cũng may Bùi Quân Thu không phải là không có sơ hở, phụ tá Tiểu Mi của nàng bởi vì việc này mà bị đuổi việc, ngược lại xem như giúp được hắn đại ân, chỉ cần ở trong miệng nàng hỏi ra chân tướng chuyện đêm đó không phải là được rồi sao?

Quả nhiên nghe điều kiện của thiếu tá thư ký nói ra, Tiểu Mi có chút động tâm.

- Vào đêm đó Bùi tiểu thư mời Diệp nhị thiếu đến dùng cơm…

Tuy trợ lý Tiểu Mi không hiểu rõ chân tướng sự việc, cũng không biết chuyện Trần Học Văn cùng Trần Học Vũ bỏ thuốc muốn cưỡng gian Bùi Quân Thu, nhưng nàng biết rõ chuyện này có quan hệ tới Diệp Khai, đoán chừng hai đứa cháu của Trần gia bị Diệp Khai đánh tổn thương.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thiếu tá thư ký nghe xong lời kể của Tiểu Mi, trong lòng đã có suy đoán đại khái sự việc.

Đối với tính tình của Trần Học Văn cùng Trần Học Vũ, hắn đã sớm biết thật rõ ràng, hai người này cũng không phải thứ đàng hoàng, đoán chừng là nảy sinh ý đồ làm loạn với Bùi Quân Thu, kết quả bị Diệp Khai đánh vỡ, lại sinh ra loạn chiến, đáng tiếc sức chiến đấu của Trần Học Văn cùng Trần Học Vũ quá tệ, rốt cục xui xẻo bị Diệp Khai đánh tàn.

- Chẳng lẽ…Bùi Quân Thu ở góa tịch mịch không chịu nổi, nên muốn trộn lẫn với Diệp Khai sao?

Trong lòng thiếu tá thư ký cũng cảm thấy kinh ngạc, lại nghĩ khả năng này cũng không lớn lắm.

Nhưng bất kể nói như thế nào rốt cục chuyện này điều tra ra chút manh mối, có thể trở về báo cáo với Trần Kiến Hào.

Sự tình liên quan tới chuyện xấu trong gia tộc, thiếu tá thư ký cũng không lo lắng Trần Kiến Hào sẽ tiếp tục truy rõ nguồn gốc, loại sự tình này chỉ tìm hiểu một chút là được rồi, nếu Trần Kiến Hào còn muốn soi xét sâu hơn rõ ràng là khó giải quyết.

Quả nhiên thiếu tá thư ký trở về đem việc này báo cáo cho Trần Kiến Hào, Trần Kiến Hào im lặng thật lâu không lên tiếng.

Đối với hai đứa con trai Trần Học Văn cùng Trần Học Vũ, Trần Kiến Hào cũng vô cùng đau đầu, văn không thành võ không được, học hành cũng không xong, nếu không phải ỷ lại vào biển chữ vàng của Trần gia đoán chừng ngay cả bằng tốt nghiệp cũng không có, còn có thể trông cậy vào bọn hắn làm được chuyện gì nên thân?

Chính bởi vì hai đứa con quá mức kém cỏi, thậm chí Trần Kiến Hào cũng không dám đem hai người phóng tới trong quân đội, tuy trong quân đội có không ít con cháu hào môn lựa chọn đi con đường tòng quân này.

Nếu thả bọn hắn đi vào, đó không phải tự tìm chuyện rắc rối cho chính mình hay sao?

Trần Kiến Hào suy nghĩ, thay vì để cho hai đứa con trai vào quân đội gây loạn thêm cho mình, còn không bằng bỏ ở bên ngoài ăn no chờ chết, dù sao cũng không cần lo lắng sẽ làm bọn hắn bị chết đói, ít nhất làm như vậy cũng giảm bớt nguy hại đối với Trần gia.

Thế nhưng thật sự không ngờ hai tên ngỗ nghịch kia lại dám có ý đồ cưỡng gian chị dâu của mình!

- Nghịch tử! Nghịch tử!

Trần Kiến Hào hất văng mấy chén trà, trong lòng giận dữ không cách nào bình tĩnh.

Cả đời Trần Kiến Hào hối tiếc nhất là con trai trưởng Trần Học Thắng đã chết quá sớm, nếu không phải cá tính hắn kiên cường muốn bằng vào năng lực chính mình gầy dựng một phen sự nghiệp, cũng sẽ không gặp thảm họa hi sinh vì nhiệm vụ, cho tới bây giờ làm cho Trần gia không tìm được một người nối nghiệp bình thường nào, lại suy nghĩ tới chuyện đấu tranh bên trong trung ương, địa vị của hai vị hạch tâm gia tộc đang lung lay, Trần Kiến Hào càng thêm giận dữ.

- Chẳng lẽ trời muốn tuyệt Trần gia sao?

Trần Kiến Hào nghĩ tới việc này, không khỏi sinh ra cảm giác tuyệt vọng.

Thiếu tá thư ký lại đi tới gần nói với Trần Kiến Hào:

- Thủ trưởng, người tôi phái đi theo dõi vừa hồi báo, sau khi Bùi tiểu thư đi ra ngoài đã đến chỗ của Diệp Khai.

Vẻ mặt hắn do dự bất định, tựa hồ còn có lời gì chưa nói ra.

- Có lời cứ nói, ấp a ấp úng giống như một quân nhân sao?

Trần Kiến Hào cau chặt mày hỏi.

- Nghe nói…quan hệ giữa Bùi tiểu thư cùng Diệp Khai tựa hồ không tệ lắm…

Thiếu tá thư ký nói ra.

Hắn nói như vậy cũng là có lòng riêng, tuy kết quả điều tra của hắn đối với chuyện này trên cơ bản không khác với ý nghĩ của Trần Kiến Hào bao nhiêu, nhưng tình huống cụ thể như thế nào hắn cũng không biết được chuẩn xác, lúc này nếu như có thể thêm mắm thêm muối khiến cho Trần Kiến Hào bốc lên lửa giận, tiến tới việc động thủ đối với Diệp Khai, chuyện này xem như là nháo lớn.

Một khi Trần gia cùng Diệp gia bởi vì chuyện này toàn diện khai chiến, như vậy cho dù nguyên nhân là gì, chân tướng rốt cục như thế nào còn trọng yếu hay sao?

Nói như vậy tiểu thư ký như hắn cũng không cần gánh chịu trách nhiệm gì rồi.

Quả nhiên, Trần Kiến Hào nghe xong lời này vẻ mặt tràn đầy giận dữ, nhưng cũng không nói lời gì, chỉ là quen thuộc với tính tình của Trần Kiến Hào trong lòng thiếu tá thư ký đã có dự đoán, thủ trưởng rõ ràng đang vô cùng tức giận!

Khi hắn đi ra cửa, thiếu tá thư ký chỉ thấy thủ trưởng nhấc lên ổ điện thoại đỏ trên bàn, trầm giọng nói:

- Tổng đài, nối điện thoại cho tôi gặp bộ trưởng Trần Kiến Chương bên ngành tình báo Bộ tổng tham mưu!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0