Quan Môn

Điệu hổ ly sơn.

Thao Lang

2024-07-23 09:18:47

Bởi vì bị ảnh hưởng bởi trận tuyết cùng dòng khí lạnh, bên trong cảnh nội Vân Châu cũng gặp phải trận tuyết lớn, tuyết đọng trên vùng núi dày hơn một thước, bên dưới còn kết một tầng băng dày 3cm, nhiệt độ thậm chí đã hạ xuống dưới âm 15 độ.

Bởi vì trận tuyết lớn xuất hiện khá đột ngột, làm cho nhiệt độ chợt hạ, trên mặt đường tuyết đọng kết thành băng, khiến thầy trò ở trường học địa phương đều bị nhốt trên núi, chính phủ địa phương đã phát động cảnh lực trong đêm đó mới có thể đem học trò cùng thầy cô giáo cứu trở về.

Sáng sớm hôm nay, Ủy ban tỉnh đã bắt đầu khẩn cấp đốc xúc nhân viên sửa cầu đường xúc tuyết trừ băng, vận dụng cảnh lực đến duy trì đoạn đường giao thông gặp phải băng tuyết.

- Tình huống thật không lạc quan ah…

Bên trong hội nghị liên tịch giữa Tỉnh ủy cùng Ủy ban tỉnh, bí thư Nhạc Sơn tỏ vẻ phi thường sầu lo, nói:

- Phía bắc cùng phía đông tỉnh Hà Đông có thật nhiều con đường bị lâm vào trong bão tuyết, giao thông cơ hồ tắc nghẽn, hiện tại tuy Tỉnh ủy cùng Ủy ban tỉnh đã vận dụng thật nhiều nhân lực vật lực đến giải quyết hậu quả bão tuyết, nhưng vẫn phải chăm chú xử lý vấn đề này, không thể để hàng năm đều lâm vào tình trạng như vậy.

Bí thư Ban kỷ luật thanh tra tỉnh Tần Phương Trần nghe xong, cũng tỏ vẻ:

- Vấn đề thời tiết là nguyên nhân khách quan, nhưng việc kiến thiết đường lộ trong tỉnh luôn chỉ dừng lại ở trạng thái tu tu bổ bổ, hiển nhiên là việc không ổn, muốn quốc phú trước sửa đường, một con đường cao tốc chất lượng cao đối với chúng ta mà nói thật sự quá trọng yếu, chẳng những có thể dùng đánh thông con đường hướng đông vào thủ đô cùng ra biển, cũng có thể giảm bớt được lực vận chuyển giao thông trước mắt.

Mọi người xì xào bàn tán, ánh mắt đều nhìn qua phó chủ tịch tỉnh Vu Cấm Thanh được phân công quản lý giao thông.

Vu Cấm Thanh lập tức cảm thấy được áp lực thật lớn, sự tình tu sửa đường cao tốc tự nhiên không phải chỉ do một phó chủ tịch tỉnh như hắn đủ sức khởi động, lúc trước bí thư Tỉnh ủy Nhạc Sơn nói ra ý tưởng, bên trong tỉnh có ủng hộ, cũng có phản đối, nhưng hiện tại bí thư Nhạc Sơn ngoài việc là bí thư Tỉnh ủy còn kiêm luôn chức chủ tịch tỉnh, cho nên ý kiến biến thành rất mạnh.

Thế nhưng trong loại trường hợp này, loại tình huống này, Vu Cấm Thanh cũng không thể không nói lời nào.

- Sửa đường tự nhiên là công việc tốt, tôi phi thường ủng hộ quyết định tu sửa đường cao tốc, trên thực tế gần đây cũng đang liên hệ với bên Cục tài chính, cố gắng mau chóng giải quyết vấn đề này.

Vu Cấm Thanh nói:

- Nhưng vấn đề tài chính vẫn luôn là cửa ải của chúng ta, thu nhập tài chính của tỉnh mỗi năm chỉ là sáu tỷ, mà sáu tỷ này còn phải làm rất nhiều chuyện, giật gấu vá vai, nghèo rớt mồng tơi ah, bỗng nhiên phải xuất ra tới ba tỷ đồng để tu sửa đường cao tốc, nhất định là không được rồi. Không có tiền thì không tu sửa được đường, phiền toái như vậy không cách nào lách qua được.

- Đường lộ khẳng định phải tu sửa, vấn đề tài chính tuy là chướng ngại nhưng chỉ cần chúng ta có tư tưởng này, hướng theo phương hướng này đi phấn đấu, luôn sẽ có thể giải quyết được vấn đề.

Bí thư Nhạc Sơn nói:

- Ý của tôi trước tiên đem tổ kiến thiết hạng mục đường cao tốc xây dựng lên, rắn không đầu không được, nếu đã có tổ chức minh xác lãnh đạo, sự tình thiết lập tới cũng thuận tay nhiều hơn.

Nhóm ủy viên Tỉnh ủy cùng phó chủ tịch đều lần lượt lên tiếng, nói ra ý nghĩ của chính mình.

Trên cơ bản mọi người đối với việc sửa đường vẫn ủng hộ, chỗ tồn tại khác nhau đơn giản là con đường này tu sửa làm sao, ngay cả phó bí thư Cố Thành vốn có thái độ không tích cực cũng đã tỏ vẻ phải hết sức ủng hộ hạng mục này, nói thí dụ như phát động cán bộ đảng viên dẫn đầu đi quyên tiền, cùng Tỉnh ủy đưa ra lời hiệu triệu.

- Bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố Long Thành đồng chí Diệp Khai, tuy đồng chí còn trẻ tuổi nhưng đã có kinh nghiệm tu sửa đường lộ tại Giang Trung, hơn nữa cậu ấy đối với việc đầu tư bỏ vốn rất có biện pháp, ý của tôi là để cậu ấy nhậm chức phó tổ trưởng hạng mục, thuận tiện làm việc!

Bí thư Nhạc Sơn nói ra.

Đối với lời đề nghị này mọi người ngược lại không hề có lời dị nghị.

Dù sao đầu tư bỏ vốn là một vấn đề khó khăn thật lớn, hiện tại ai cũng không biết số tiền này cần đi tìm ngân hàng nào để xin cho vay, cũng không biết phải làm sao mới có thể thuyết phục được ngân hàng, muốn vay vài tỷ đồng, hơn nữa món nợ này ngày sau làm sao mà trả mới được?

Những vấn đề này nếu như không thể thích đáng giải quyết, có trời mới biết có thể tìm được số tài chính lớn tới như vậy hay không?

- Đồng chí Diệp Khai chưa hẳn đã có thời gian đi?

Bí thư Ban kỷ luật thanh tra tỉnh Tần Phương Trần lên tiếng hỏi.

Vốn đối với lời đề nghị này Cố Thành không quá đồng ý, nhưng vừa nghe câu hỏi của Tần Phương Trần thì trong nội tâm hắn đột nhiên cả kinh.

Suýt chút nữa hắn đã muốn quăng phiếu chống với lời đề nghị kia, dù sao nhìn xem Diệp Khai thượng vị, tuy chỉ là một chức vụ tạm thời nhưng cũng sẽ làm trong lòng hắn không được thoải mái, nhưng lời của Tần Phương Trần đã nhắc nhở hắn, nếu như công tác trong tay Diệp Khai quá bận rộn, như vậy thời gian làm việc trong Ban kỷ luật thanh tra tại thành phố Long Thành cũng sẽ bị ít hơn nhiều.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nếu là như vậy mâu thuẫn giữa mình và Diệp Khai cũng sẽ giảm bớt thật nhiều, ít nhất trong đoạn thời gian gần đây Cố Thành thật sự không hề muốn trêu chọc tới Diệp Khai, như thế nào cũng phải đem chuyện của nhà máy thép thành phố hỗn cho qua rồi tính sau, sự tình của Cố Binh cũng có yếu điểm nắm trong tay Diệp Khai, tuyệt đối không thể làm cho hắn nổi giận thực sự, nếu như vậy đối với Cố Thành mà nói là sự tình cực kỳ bất lợi.

- Lời này của đồng chí Phương Trần thật không ổn rồi.

Cố Thành lập tức tỏ vẻ:

- Tuy đều là công tác, nhưng còn phải chú ý tới công tác mạnh yếu thế nào. Công việc trong Ban kỷ luật thanh tra đương nhiên là rất trọng yếu, trọng trách trên vai đồng chí Diệp Khai cũng rất nặng, việc này là chính xác, nhưng chúng ta cũng phải nhìn tới một điểm, hiện tại đường lộ cao tốc đối với tỉnh Hà Đông chúng ta mà nói là nhiệm vụ thiết yếu, không xây dựng tốt con đường này kinh tế trong tỉnh sẽ phát triển rất chậm, dân chúng phải khổ cực thêm vài năm, đây là chuyện đại sự đó thôi.

Phó chủ tịch tỉnh Vu Cấm Thanh nghe xong liền nói ra:

- Cố bí thư nói rất đúng, bí thư Phương Trần nếu đã có tinh binh cường tướng như thế, cũng không thể che giấu đi, nên để cho đồng chí Diệp Khai giúp nền kinh tế tỉnh Hà Đông phát huy thêm lực lượng mới tốt. Tôi cảm thấy ý kiến của Nhạc bí thư rất tốt, chúng ta phân công nhân tài cũng không nên quá câu nệ trong tình thế, bí thư Ban kỷ luật thanh tra cũng có thể nắm lấy việc kiến thiết kinh tế thôi.

Bí thư Nhạc Sơn gật đầu nói:

- Tần bí thư, anh bàn với đồng chí Diệp Khai một chút, để cho cậu ấy đem công việc trong tay xử lý, qua một thời gian hạng mục cần thành lập, gánh nặng của cậu ấy không nhẹ, phải có chuẩn bị tâm lý.

- Được.

Tuy Tần Phương Trần cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, nhưng nếu như bí thư Nhạc Sơn đã nói như vậy mà những người khác đều đã ủng hộ, hắn tự nhiên cũng không nên nói thêm lời gì không đồng ý.

Dù sao có một điểm mà bí thư Nhạc Sơn đã nói rất chính xác, chính là con đường cao tốc đối với tỉnh Hà Đông mà nói xác thực là phi thường trọng yếu, một khi tạo thành lực ảnh hưởng đối với toàn bộ kinh tế tỉnh Hà Đông cũng rất lớn.

Nhất là tai nạn bão tuyết lần này càng làm cho mọi người hiểu được tầm quan trọng trong giao thông, vì cứu viện một ít vùng núi, trong tỉnh đã tổ chức cứu tế thật nhiều vật tư, thế nhưng bởi vấn đề giao thông không tiện lợi nên rất nhiều vật tư thậm chí không thể chuyển đi, điều này thật làm cho người cảm thấy phi thường đau lòng.

- Nếu như tất cả mọi người đã không có ý kiến gì, thì chuyện này cứ quyết định như vậy đi.

Bí thư Nhạc Sơn nói ra:

- Kế tiếp chúng ta nghiên cứu một chút sự tình mở lớp huấn luyện cán bộ cấp huyện sảnh, năm nay…

Tới buổi trưa Diệp Khai nhận được điện thoại của bí thư Ban kỷ luật thanh tra tỉnh Tần Phương Trần, gọi hắn đến văn phòng.

- Như thế nào cả ông ấy cũng biết mình trở về Long Thành rồi đây?

Diệp Khai cảm thấy chuyện này mình làm thật sự là không được tốt lắm.

Tựa hồ tin tức hắn quay về Long Thành chỉ giữ bí mật được một buổi tối, theo buổi sáng ngày hôm sau bắt đầu đã bị truyền khắp toàn bộ Long Thành, thành phố cùng trong tỉnh đều biết được tung tích của hắn, chỉ là thật kỳ quái, cả hai bên đều không ai hối thúc hắn đi làm.

Nhưng hiện tại bí thư Tần Phương Trần gọi tới cũng xem như kết thúc ngày nghỉ của Diệp Khai, hắn phải tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó thành thành thật thật quay về làm bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố của hắn rồi.

Điều này cũng mang theo ý nghĩa sự việc của Cố Thành cùng Cố Binh đã không cho phép hắn tiếp tục trốn tránh, việc này làm Diệp Khai cảm thấy có chút không vui, kế hoạch đã chuẩn bị tốt của hắn có khả năng phải làm một ít thay đổi.

Nhưng khi đi tới Ban kỷ luật thanh tra tỉnh, nghe xong Tần Phương Trần kể lại sự tình trong buổi hội nghị liên tịch, Diệp Khai mới hiểu được thì ra còn có sự việc như vậy.

- Bí thư Nhạc Sơn thật sự là…tìm thêm chuyện phiền toái cho tôi thôi…

Diệp Khai gãi gãi đầu nói.

Tuy Tần Phương Trần không rõ ràng giữa Nhạc Sơn cùng Diệp Khai lại có hiệp nghị gì, nhưng nhìn bộ dạng của Diệp Khai tựa hồ cũng không có biểu tình như ngoài ý muốn, trong nội tâm lại suy đoán, hai người kia đoán chừng có vấn đề gì bên trong, nếu không bộ dạng của Diệp Khai không phải là như thế.

- Hiện tại vấn đề chính là tình hình công tác trong tay của cậu chỉ sợ phải bỏ xuống rồi.

Tần Phương Trần có chút tiếc nuối mà tỏ vẻ:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ai cũng không biết hạng mục này cần phải kéo dài bao lâu, nếu như cậu kiêm nhiệm phó tổ trưởng, công việc bên Ban kỷ luật thanh tra thành phố khẳng định phải chịu ảnh hưởng, công trình đường cao tốc lớn như vậy không có khả năng chỉ làm nửa năm hay một năm là xong việc.

- Điều đó không có khả năng!

Diệp Khai lập tức lắc đầu nói:

- Tôi ở lại Hà Đông sẽ không bao lâu nữa, công tác bên Ban kỷ luật thanh tra thành phố phải nhanh chóng kết thúc, tôi sẽ phải rời đi, tôi không có khả năng luôn ở lại đây. Sự việc bên tổ hạng mục trong lòng tôi hiểu rõ, chỉ là bí thư Nhạc Sơn thúc giục quá chặt, tốt xấu cũng phải cho tôi thêm mười ngày nửa tháng, giải quyết xong mấy vụ án trong tay xem như có báo cáo.

- Bí thư Nhạc Sơn tựa hồ có ý định cho cậu nắm lấy công tác đầu tư bỏ vốn, đây không phải là một chuyện nhỏ.

Tần Phương Trần nhắc nhở:

- Nếu như cậu kéo dài công việc bên này, đoán chừng sẽ lập tức có người miệng mồm nói cậu không có cái nhìn đại cục!

- Ha ha, ai có thể nói tôi như vậy đây?

Diệp Khai lập tức nở nụ cười:

- Tần bí thư cũng không cần quá lo lắng, loại tràng diện này tôi vẫn còn ứng phó được.

Tần Phương Trần nhìn Diệp Khai, luôn cảm thấy tiểu tử này còn có át chủ bài gì đó chưa ném ra, nếu không cũng không có vẻ lưu loát như vậy.

Bất quá như vậy cũng tốt, công tác của Ban kỷ luật thanh tra Long Thành chỉ vừa mới có khởi sắc, Tần Phương Trần cũng không hi vọng trợ thủ đắc lực của mình bị người điều đi sang một bên để đó không dùng, đây chính là tổn thất lớn của hắn.

Diệp Khai ở lại văn phòng làm việc của Tần Phương Trần gần nửa giờ, thuận tiện bàn chuyện thử nghiệm liêm chính bộ máy chính trị lần này.

- Không ngờ lại có được thành quả như vậy?

Tần Phương Trần nghe xong báo cáo sơ lược của Diệp Khai, trong nội tâm vô cùng kinh ngạc, phải biết rằng phạm vi quản hạt của Ban kỷ luật thanh tra thành phố Long Thành rất có hạn, chủ yếu chỉ nhắm vào cán bộ dưới phó sảnh cấp, phó phòng cấp mà thôi.

Nhưng thật không nghĩ đến chỉ qua một cái Tết âm lịch mà trong tài khoản liêm chính bộ máy chính trị có thêm hơn sáu triệu đồng tiền biếu cùng quà tặng, đây quả thật làm cho hắn cảm thấy có chút giật mình, thật không nghĩ tới hiện tại tình hình lôi kéo thu mua hối lộ cán bộ đã sâu tới tình trạng này.

- Cân nhắc đủ mặt phương diện ảnh hưởng nên tôi tạm thời đem chuyện này đè ép xuống.

Diệp Khai nói:

- Hiện tại chúng tôi đang hoàn thiện điều lệ chế độ, tranh thủ đưa ra một tiêu chuẩn hữu hiệu có thể áp dụng trong đại bộ phận những thành thị trọng yếu trong cả nước, đến khi nào hoàn thành sẽ đưa lên.

- Ý nghĩ này của cậu rất tốt, tôi hoàn toàn đồng ý.

Tần Phương Trần có chút cảm khái nói:

- Lập quốc đã nhiều năm như vậy, lúc trước thái tổ lão nhân gia vào thành từng nói qua, vấn đề viên đạn bọc đường thật sự vô cùng nghiêm trọng, lúc ấy ông có lòng tin giải quyết vấn đề này, nhưng bây giờ nhìn lại việc mà chúng ta cần làm thật sự còn rất nhiều.

Vấn đề liêm chính bộ máy chính trị xác thực đã mang tới trùng kích thật lớn cho Tần Phương Trần, hiện tại hắn còn đang cân nhắc một vấn đề, chỉ qua một cái Tết mà đã nhiều tới như vậy rồi, vậy thì trước kia thì bao nhiêu nữa?

Nghĩ tới vấn đề này, trong lòng Tần Phương Trần càng giật mình, có chút không rét mà run.

Quả nhiên vấn đề liêm chính bộ máy chính trị nếu như giải quyết không tốt, chuyện phiền toái vẫn còn quá nhiều.

Mà đồng thời hắn cũng đang cân nhắc tới một chuyện khác, một khi kinh nghiệm của Ban kỷ luật thanh tra Long Thành được đẩy mạnh ra, sẽ gây ra bao nhiêu phản ứng trong cả nước? Đến lúc đó chỉ sợ người phản đối càng nhiều hơn người ủng hộ.

Cho dù là đặt vào bên trong Ban kỷ luật thanh tra trung ương, cũng chưa chắc tất cả mọi người đều đồng ý, dù sao có người cấp tiến đương nhiên sẽ có người bảo thủ. Có người bảo thủ thì có người mưu cầu phá cục, cuối cùng làm ra kết quả khẳng định sẽ không đạt được mục tiêu ban đầu mà Diệp Khai đã đặt ra, khả năng lớn nhất chỉ là kết quả thỏa hiệp.

- Tôi lo lắng nhất chính là khi thực hiện sẽ gây ra kết quả chẳng ra gì.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0