Quan Môn

Mây gió sắp tới.

Thao Lang

2024-07-23 09:18:47

Cố Thành tỏ ý:

- Nhưng nếu dưới cơ sở có phản ứng khá lớn đối với chuyện này, có lẽ sẽ làm lãnh đạo có chỗ kiêng kỵ, đem chuyện này xử lý cho nhạt đi.

Mã phó chủ tịch nghe xong liền ngầm hiểu.

Ý tứ của phó bí thư tỉnh ủy Cố Thành đã rất rõ ràng, đây chính là cưỡng ép dân ý, nếu như công nhân viên chức của nhà máy gây nháo lên, đối với hành động bắt giữ đám người Tả Thế Xương tỏ vẻ bất mãn, hơn nữa còn nháo ra chuyện đình công, như vậy áp lực của Ban kỷ luật thanh tra thành phố sẽ rất lớn.

Chỉ cần có sự kiện ẩu đả quần thể xảy ra, kế tiếp Cố Thành cũng sẽ có lý do ra tay, hơn nữa lý do này phi thường chính diện.

Thân là một trong những lãnh đạo chủ yếu của tỉnh ủy, tự nhiên không thể bỏ qua tiếng hô của quần chúng.

- Diệp bí thư, bên nhà máy thép xảy ra tình huống!

Chủ nhiệm văn phòng Ban kỷ luật thanh tra thành phố Khổng Hữu Đức mang theo thần sắc khẩn trương chạy vào, hướng Diệp Khai báo cáo.

- Ah, đừng có gấp, ngồi xuống từ từ nói.

Diệp Khai ngồi sau bàn làm việc, đang lật xem tư liệu, nghe được lời nói của Khổng Hữu Đức thì ngẩng đầu lên, ý bảo hắn ngồi xuống nói chuyện.

Trên trán Khổng Hữu Đức tràn đầy mồ hôi, hiển nhiên là một đường chạy tới, hắn đặt mông ngồi lên sô pha sau đó nói với Diệp Khai:

- Lão Kỷ bên công hội nhà máy khá quen thuộc với tôi, hắn vừa gọi điện cho tôi nói hiện tại có người ở bên trong nhà máy đang xúi giục công nhân gây nháo loạn, Diệp bí thư, vạn nhất bên kia thật sự gây loạn thì bên này chúng ta thật khó xử lý rồi.

Đám người Tả Thế Xương làm việc trong nhà máy thép Long Thành đã nhiều năm, uy tín khá cao, mặc dù vấn đề của nhà máy thật nghiêm trọng nhưng đối với những xí nghiệp nhà nước khác mà nói năng lực tạo lợi nhuận vẫn tốt hơn nhiều, hơn nữa ngành sản xuất sắt thép là ngành do nhà nước lũng đoạn, cho nên sinh hoạt của công nhân nhà máy vẫn xem như còn ổn định.

Hôm nay Ban kỷ luật thanh tra thành phố chỉ chớp mắt đã bắt hơn hai mươi mấy nhân viên quản lý cao cấp của nhà máy, xác thực tạo thành nỗi hoang mang khá lớn cho công nhân, họ cảm thấy khả năng kinh doanh của xí nghiệp đã xảy ra vấn đề, một khi hoạt động đình trệ thì cuộc sống của mấy chục ngàn công nhân cùng thật nhiều gia đình người nhà sẽ biến thành đại sự.

Chính bởi nguyên nhân này, cho nên Khổng Hữu Đức vừa nghe được tin tức thì lập tức chạy tới văn phòng Diệp Khai, hắn lo lắng sẽ xảy ra chuyện, dù sao công nhân nhà máy được tiếp xúc với tin tức quá ít, nếu như bị người có ý chí xúi giục rất dễ dàng làm vấn đề biến thành phức tạp, gây thành phiền toái lớn cho Ban kỷ luật thanh tra thành phố.

- Tin tức mà lão Khổng báo cáo thật trọng yếu ah!

Diệp Khai đối với hành vi của Khổng Hữu Đức biểu thị tán thưởng.

Đối với Khổng Hữu Đức, Diệp Khai từng quan sát thật lâu, xác định sau khi hắn đã đảo về hướng mình thì mới bắt đầu trọng dụng, với tư cách là chủ nhiệm văn phòng, kỳ thật xem như là người chạy việc, lãnh đạo chỉ đâu thì đi đó, chủ nhiệm văn phòng đều theo hướng gió, gần đây Diệp Khai xử lý quá nhiều việc đều có Khổng Hữu Đức thay hắn đi chấp hành.

Năng lực của Khổng Hữu Đức không tệ, làm người có chút khéo đưa đẩy, nhưng Diệp Khai từng âm thầm điều tra về hắn liền phát hiện, người này tuy thích dính chút món lợi nhỏ, nhưng trong việc lớn không làm sai lầm, lập trường xem như khá ổn định.

Người như vậy vẫn có thể phân công tác không sai.

- Diệp bí thư, tôi cảm thấy được chuyện này phải nhanh chóng một đao chém đứt đay rối mới được.

Thần sắc Khổng Hữu Đức lo lắng nói:

- Nhà máy thép có tới mấy chục ngàn công nhân viên chức, là xí nghiệp lớn, mặt khác dựa vào nhà máy sinh tồn còn có rất nhiều nhân viên tạm thời cùng người nhà gia đình họ, nếu như chuyện này không lập tức khống chế tôi lo lắng sẽ xảy ra nhiễu loạn.

- Người bạn làm trong công hội nhà máy của anh có lực ảnh hưởng trong nhà máy lớn hay không?

Diệp Khai hỏi.

Khổng Hữu Đức nghe hỏi tự nhiên hiểu được Diệp Khai muốn mượn lực lượng của lão Kỷ trong nhà máy, điều này đương nhiên là chuyện tốt, nhưng vì muốn cho Diệp Khai có nhận thức được rõ ràng thanh tỉnh hắn vẫn nói rõ tình huống của lão Kỷ cho Diệp Khai hiểu được.

- Diệp bí thư cũng đừng ôm hi vọng quá lớn đối với hắn, hiện tại công hội trên cơ bản chỉ xử lý những chuyện vặt mà thôi, việc lớn thì không khả năng xen vào được rồi, lực ảnh hưởng trong nhà máy không lớn, đơn giản chỉ là công việc thanh nhàn.

Ở thời điểm trước kia công hội vẫn tương đối lợi hại, có thể nói là lực ảnh hưởng cùng lực tổ chức đều rất xuất sắc, xếp hạng thứ ba sau đảng, đoàn. Thế nhưng cho tới bây giờ công hội đã sớm không còn chức năng gì thực tế, đảng ủy nắm tư tưởng, hành chính nắm sản xuất kinh tế, công hội chỉ bận rộn một ít công việc vặt vãnh như hôn nhân đám tang gì gì mà thôi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hiện tại trên cơ bản lăn lộn công hội chỉ là một ít người hiền lành, nhân duyên khá tốt, nếu bàn về lực ảnh hưởng đối với xí nghiệp, thật sự là kém nhiều hơn.

- Ah, là vậy sao…

Diệp Khai gật nhẹ đầu:

- Thoạt nhìn dựa vào chính bọn họ đi xử lý việc này là có chút độ khó, không thể nói trước, như vậy phải do chính chúng ta tự động thủ, cũng không thể trơ mắt nhìn các công nhân loạn thành một đoàn, ảnh hưởng tới việc sản xuất.

- Đúng vậy, đánh đòn phủ đầu, nếu chậm trễ sẽ bị người giành trước ưu thế.

Khổng Hữu Đức là nhân viên lão thành trong Ban kỷ luật thanh tra, đối với điều này đương nhiên là hiểu rất rõ ràng.



Hồ Văn Tuyển là một tiểu tổ trưởng cấp phó phòng bên trong nhà máy thép thành phố, năm nay hơn ba mươi tuổi, là tuổi tráng niên.

Nhà máy thép thành phố thuộc biên chế cấp phó sảnh, nhưng biên chế xí nghiệp đối với chính phủ mà nói kỳ thật yếu thế nhiều hơn.

Ở thời điểm trước kia, nhà máy thép cấp phó sảnh vẫn thật sự lợi hại, năm đó công nông binh học tập kinh thương, công nhân là lão đại ca, công nhân bên trong xí nghiệp đều là hưởng bát cơm sắt, tự nhiên nổi tiếng, hiện tại kinh tế đang chuyển hình, trước kia những đạo lý luôn được canh phòng nghiêm ngặt thí dụ như chủ nghĩa gì gì đấy, hiện tại đã xoay người thành chủ lực rồi, cho nên giá trị của những cán bộ ngày trước cũng từ từ ngã xuống.

Nhưng mọi thứ xưa nay đều có thuyết tương đối, nếu như thật sự có con đường thông thiên, xí nghiệp cấp phó sảnh cũng chưa chắc không thể chuyển hóa thành chính phủ cấp phó sảnh, nhưng trong này còn cần có năng lượng, có thể xoay sở, cho dù là mấy vị quan viên tỉnh ủy cũng chưa chắc có thể định đoạt, bình thường sẽ được thảo luận trong hội nghị, lại thông qua con đường khá uyển chuyển mà vận tác một chút, nhưng khả năng thật không lớn.

Đương nhiên, sự tình luôn sẽ có ngoại lệ, nếu như là quan viên trung ương lên tiếng thì chuyện này thật sự không có độ khó gì.

Nói tóm lại việc chuyển hóa này không phải không được, mà phải xem người nói chuyện giá trị có đủ độ cao hay không.

Nhưng đối với một cán bộ cấp phó phòng mà nói, độ khó xử lý cũng nhỏ đi nhiều, chỉ cần là do một vị cán bộ cấp phó tỉnh muốn thao tác một chút, thậm chí cũng không thể xem là việc gì khó.

Hiện tại Hồ Văn Tuyển gặp phải vấn đề này, có người cho hắn lời hứa hẹn, hôm nay nếu chuyện này hắn có thể làm tốt, tiểu phó phòng trong xí nghiệp như hắn chỉ cần hoạt động một chút chuyển qua bên trong chính phủ, đến lúc đó muốn hỗn vài năm tư lịch, nâng lên một cấp, lại buông ra cho chủ chính một phương xem như là huyện thái gia rồi.

Có cơ hội như vậy Hồ Văn Tuyển tự nhiên là sẽ không buông tha, đây là cơ hội tốt cho hắn phát đạt thịnh vượng.

- Tả tổng có làm sai chuyện gì sao? Không phải là do công trạng của nhà máy thật tốt, làm người ngoài bị đỏ mắt sao?

Hồ Văn Tuyển đứng giữa một nhóm cán bộ châm ngòi thổi gió, có vẻ căm phẫn nói:

- Hiện tại các xí nghiệp không làm ra hiệu quả lợi ích gì tốt, nhà máy chúng ta xem như một cành siêu quần xuất chúng, Tả tổng bọn họ đều là có công đấy! Nếu đuổi đi Tả tổng bọn họ, lại thay đổi một đám cán bộ không hiểu biết gì tới quản lý nhà máy, đến lúc đó đều làm nghiệp vụ biến thành lộn xộn, còn trông cậy được nhà máy sẽ có phát triển sao? Tôi xem muốn duy trì cũng là quá sức!

- Đúng vậy đó, tôi cũng cảm thấy chuyện này có vấn đề.

Một cán bộ có quan hệ không tệ với Hồ Văn Tuyển cũng chen miệng nói:

- Lãnh đạo nhà máy cần xài nhiều hơn một chút, kỳ thật cũng không xem là đại sự gì đi, bây giờ người ta ra ngoài chạy nghiệp vụ, không xài tiền có thể làm được việc sao? Vì sao xí nghiệp khác không được, mà chúng ta còn gắng gượng được, không phải là bởi vì mấy vị lãnh đạo trong nhà máy làm việc linh hoạt, hiểu được cách tùy cơ ứng biến sao. Nếu như tất cả mọi người đều chỉ biết thành thật, công tác làm sao mà làm? Ban kỷ luật thanh tra thành phố không nên đem chút ít sự việc làm lý do, tôi xem là bọn hắn có ý đồ khác thôi.

- Nghe nói bên thành phố muốn xếp vào một nhóm người mới, trước tiên bắt giữ nhóm người Tả tổng để trống vị trí mà thôi.

- Ai, nếu còn giày vò như vậy, tôi xem năm nay nhà máy chúng ta sẽ bị đại thương nguyên khí rồi, còn không biết tới cuối năm còn có lợi nhuận hay không, nghe nói ở tỉnh ngoài đã có thật nhiều xí nghiệp sắt thép bị lỗ lã, hi vọng chúng ta đừng phải lưu lạc tới loại tình trạng như vậy đi.

- Không thể như vậy, nhà của tôi có tới bốn miệng ăn, trông cậy vào tiền lương của tôi sống qua ngày đâu.

Mọi người nhao nhao nghị luận, đối với chuyện này vô cùng lo lắng.

Đám người Hồ Văn Tuyển rải ra lời đồn đãi, làm dẫn phát chấn động không nhỏ trong nội tâm của các công nhân viên nhà máy.

Ít nhất hiện tại có rất nhiều người đều bắt đầu truyền lưu tin tức nho nhỏ, nói là bên thành phó muốn đổi đi lãnh đạo nhà máy, vì vậy mới chế tạo chứng cớ phạm tội vu oan đám người Tả Thế Xương, còn có chút người còn dùng lời lẽ mê hoặc người khác, nói bên thành phố muốn phá đổ nhà máy, làm thanh toán phá sản, sau đó chuyển hóa thành xí nghiệp tư nhân, tất cả mọi người phải đi làm công cho nhà tư bản.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Không thể tiếp tục như vậy nữa, hiện tại vận mệnh của nhà máy chúng ta đã gặp phải nguy cơ!

Hồ Văn Tuyển lại tiếp tục xúi giục ở vấn đề khác, còn than thở khóc lóc:

- Nếu Tả tổng bọn họ bị vào nhà giam, nhà máy chúng ta cách phá sản cũng không bao xa rồi! Hãy nhìn xem những xí nghiệp phá sản khác, sinh hoạt của các công nhân viên gian nan tới cỡ nào? Chúng ta không thể ngồi yên mà chờ chết!

- Đúng vậy đó, nghe nói sau khi có xưởng may bị phá sản, công nhân có người không sống nổi, đi ăn trộm thức ăn của gia súc ăn vào, kết quả bị người bắt lấy, không chịu được đả kích, uống thuốc trừ sâu tự sát!

- Thật là đáng sợ!

- Tất cả mọi người suy nghĩ một chút, chúng ta cũng không thể để cho nhà máy bị hủy trong tay mình!

- Vậy anh nói phải làm sao bây giờ?

- Nhiều người lực lượng lớn, chúng ta có thể đình công, sau đó đi tới cổng thành ủy mà ngồi kháng cáo, yêu cầu thả Tả tổng bọn họ đi ra!

Có người chen miệng nói:

- Vạn nhất Tả tổng bọn họ thực sự phạm tội thì sao đây?

- Mày là tên hỗn đản, mày còn là người của nhà máy chúng ta sao?

Ngay lập tức có người nhảy ra chỉ trích:

- Nhà máy chúng ta làm sao có kẻ ăn cây táo rào cây sung như mày chứ?

- Kháo, mày dựa vào cái gì mắng tao, đám người Tả Thế Xương là cái thứ tốt gì rồi hả?

Đối phương cũng không chịu thua:

- Năm trước nữ sinh viên phải nhảy lầu kia là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ tụi mày che giấu lương tâm làm như không hay biết? Hận nhất là đám chó săn như tụi mày, Tả Thế Xương bị bắt vào tù, tụi mày không còn chủ nhân, trở thành chó nhà tang rồi phải không?

- Lão tử đánh chết mày…

Song phương lập tức lao vào ẩu đả nhau, trong khoảnh khắc biến thành một đoàn hỗn loạn.

Bởi vì chuyện hơn hai mươi nhân viên cao tầng cùng Tả Thế Xương bị mang đi, hiện tại bên trong nhà máy cũng không còn bao nhiêu cán bộ cấp phòng, hơn nữa mỗi người đều cảm thấy bất an, không muốn xuất đầu lộ diện, Hồ Văn Tuyển nhảy ra gào thét thật hăng hái, hắn nhảy trên nhảy dưới châm ngòi thổi gió, đem tình thế bên trong nhà máy quấy lên đục ngầu phức tạp vô cùng.

Ở trong thời gian ngắn, tình thế trong nhà máy bắt đầu chuyển biến xấu, cảm xúc của các công nhân viên cũng biến thành như thùng thuốc súng, tựa hồ có dấu hiệu vô cùng căng thẳng.

Thời gian trôi qua tới tháng hai âm lịch, ngày hôm nay cảm xúc của các công nhân viên nhà máy thép thành phố rốt cục bạo phát!

Nguyên nhân gây ra hỗn loạn cũng rất đơn giản, chủ yếu là bởi vì người Nhật Bản.

Vào thời điểm trước, Tiểu Dã gia tộc đến từ Nhật Bản đang cùng nhà máy thép thành phố bàn công việc hợp tác, ý định dẫn tiến một dây chuyển sản xuất inox tiên tiến.

Hạng mục này đúng là bổ khuyết cho chỗ trống trong nước, sau khi xây dựng thành dự tính có thể giúp nhà máy thép mang tới một sự biến hóa hoàn toàn mới, không chỉ chiếm lĩnh cùng lũng đoạn thị trường, đồng thời còn có thể đem một bộ phận sản phẩm tiêu thụ ra hải ngoại.

Đối với hạng mục hợp tác lần đầu tiên này, bên phương diện nhà máy thép đầu nhập tinh lực khá lớn, chỉ nói về giai đoạn khảo sát cùng cung cấp tư liệu ban đầu cũng phải dùng tới mấy chục nhân viên cùng chuẩn bị.

Nếu không phải nhóm người tổng giám đốc Tả Thế Xương bị bắt giữ thì chuyện này khả năng đã có bước tiến triển mới.

Thế nhưng bởi vì nhóm người Tả Thế Xương bị kéo xuống, liền làm hạng mục đàm phán bị gián đoạn.

Mặc dù nói hiện tại phó tổng giám đốc Thạch Khang của nhà máy thép cũng là quản lý cao tầng có tư lịch tương đối sâu đậm, đã nhận lệnh cùng người Nhật Bản tiếp tục đàm luận chuyện hợp tác, thế nhưng bên phương diện người Nhật Bản đã có biến hóa, bọn hắn cự tuyệt đàm phán cùng Thạch Khang mà nói chỉ nguyện ý bàn chuyện làm ăn với tổng giám đốc Tả Thế Xương của nhà máy.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0