Quan Môn

Người đầu tiên mở đường cho thiên hạ.

Thao Lang

2024-07-23 09:18:47

Sau khi Chu Tử Kiện nghe xong, tỏ vẻ Diệp Khai nói không sau, Bí thư Nhạc Sơn đúng là có suy tính như vậy.

Nhưng đây cũng chỉ là một người bình thưởng trong tỉnh suy tính, dù sao hạng mục lớn như vậy, số lượng tiền bạc đầu nhập vào quá lớn, đoán chừng quốc gia sẽ có lời phê xuống, áp lực về phương diện tiền bạc y nguyên sẽ rất lớn, nhất là bên phí Bộ giao thông muốn thoáng cái xuất ra một tỷ hai cho tỉnh Hà Đông, độ khó sợ là rất lớn.

Khả năng cũng chính là vì vấn đề này, đường cao tốc của tỉnh đã được duyệt, nhưng một mực lại chưa có thực hiện.

Đoán chừng Bí thư Nhạc Sơn phân công Diệp Khai đến giải quyết vấn đề này, cũng là nhìn trúng năng lực sau lưng của Diệp Khai, hy vọng hắn có thể mượn ngoại lực, đến giải quyết cái nan đề tài chính này.

Chỉ cần vấn đề tiền bạc được giải quyết, vấn đề kiến thiết đường cao tốc, ngược lại là dễ dàng hơn nhiều.

- Nhưng mà tôi vô cùng khẳng định nói một câu, Bộ giao thông có thể xuất ra được sáu trăm triệu đã là mức cao nhất rồi, một tỷ hai thì trên cơ bản là không có khả năng!

Diệp Khai rất rõ ràng mà tỏ vẻ nói.

- Hả, vì cái gì?

Sau khi Chu Tử Kiện nghe xong, cũng ngạc nhiên rất nhiều, không biết vì sao Diệp Khai có thể nói chắc chắn như vậy, thật giống như hắn là người trong Bộ giao thông.

- Tôi từ công tử của Phó bộ trưởng bộ giao thông Tào Thu Minh mới biết chuyện này, hắn nói gần đây vấn đề tài chính của Bộ giao thông cũng có áp lực vô cùng lớn.

Diệp Khai đối với Chu Tử Kiện nói ra:

- Chủ yếu nhất chính là vài năm trước kia các nơi đầu nhạp tương đối nhiều, gần đây trung ương lại khống chế chặt chẽ, vô luận là bộ phận bên trong, hay là phương diện ngân hàng, về vấn đề tài chính đều tương đối chặt chẽ. Lại nói tiếp, hiện tại cũng không phải là thời cơ tốt nhất để tu kiến đường cao tốc.

Sau khi Chu Tử Kiện nghe được, ngược lại là không có phản bác, chỉ là thở dài nói:

- Tình huống này thì mọi người đều rõ ràng, chỉ là không nói ra mà thôi, giao thông của tỉnh Hà Đông chủ yếu dựa vào hai đường Nam Bắc, nếu mà tắc thì khó khăn nặng nề, nếu như đường cao tốc được xây thành mà nói, như vậy thông đạo hướng Đông liền mở ra, đây là đối với kinh tế của tỉnh Hà Đông chỉnh thể bay lên, ý nghĩa không phải lớn bình thường. Cho nên quyết tâm của Bí thư Nhạc Sơn cũng rất lớn, bài trừ muôn vàn khó khăn, cũng một sớm ngày kiến thành đường cao tốc.

- Đương nhiên tôi rất bội phục Bí thư Nhạc Sơn làm việc dũng cảm, bất quá tình huống hiện tại thật sự chính là như thế.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diệp Khai nói ra:

- Cho nên tôi cũng không tính dựa theo tư tưởng chuẩn bị tài chính của Tỉnh ủy, mà là hướng về phía xã hội để chuẩn bị tài chính.

- Hướng xã hội để trù bị tài chính? Chuyện này chỉ sợ là không ổn đâu.

Chu Tử Kiện nghe xong, lập tức nhíu mày, hiển nhiên hắn cũng không có hiểu rõ, Diệp Khai có ý tứ gì.

Mặc dù nói dựa theo kế hoạch, trong tỉnh phải xuất ra số tiền là chín trăm triệu đến một tỷ hai, nhưng mà phía chính phủ có thể giải quyết cung chỉ là số ít, thậm chí trong tỉnh còn cân nhắc qua, vì tu kiến đường cao tốc này, muốn phát động xã hội đại chúng quyên tiền, để bù đắp cho tài chính của chính phủ không đủ.

Nhưng mà Chu Tử Kiện cũng tinh tường, nếu khích lệ quyên tiền quá độ, thì sẽ có thể dẫn phát đến ảnh hưởng không tốt cho xã hội, vấn đề cũng nhiều.

Nếu là phương diện tiền bạc đầy đủ mà nói…, ở trong tỉnh cũng sẽ không nguyện ý làm như vậy.

Thế nhưng theo ý tứ trong lời nói của Diệp Khai, hắn hẳn là muốn động đầu óc ở phương diện này, cho nên Chu Tử Kiện cũng cảm thấy có chút lo lắng.

- Dĩ nhiên không phải là chuyện đơn giản như vậy.

Diệp Khai lập tức nở nụ cười nói:

- Ví dụ như nếu con đường này có thể thông xe, khẳng định không phải là tất cả dân chúng ở tỉnh Hà Đông vì vậy mà được lợi, căn cứ trọng điểm có chút bất đồng, chúng ta có thể phân ra mấy khu vực trọng điểm, sau đó gánh vác về tài chính kiến thiết.

- Về phương diện địa phương, càng không có nhiều tiền như vậy.

Chu Tử Kiện nhắc nhở, tuy loại phương thức chia thành tốp nhỏ này, tựa hồ nghe rất có đạo lý, nhưng mà trên thực tế lại không thể thực hiện được, dù sao bất kỳ một thành phố nào, trong thời gian ngắn cũng không thể chi ra nổi mấy trăm triệu tài chính để kiến thiết.

- Ý tứ của tôi chính là, sau khi đem tài chính phân chia, có thể chuyển hóa thành cổ phần công lộ để đổi lấy tiền bạc nơi địa phương, nếu địa phương không có tiền, thì cũng có thể đem những cổ phần này thông qua thế chấp để đổi lấy tiền bạc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diệp Khai hồi đáp:

- Tôi nghĩ, người giàu ở địa phương cũng không ít, người nguyện ý thông qua loại phương thức này để hợp tác với chính phủ thành phố, chính là rất nhiều người.

Sau khi Chu Tử Kiện cân nhắc trong chốc lát, liền nói:

- Trên nguyên tắc, chuyện này là có thể làm được đấy, bất quá dính đến chính phủ cùng tư nhân có cổ phần phân phối cũng là vấn đề, cũng chưa có tiền lệ nào, sợ là không tốt để làm.

- Cái này cũng không được, vậy cũng chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác rồi.

Diệp Khai xòe hai bàn tay ra nói:

- Tôi có thể tìm kiếm một lượng tài chính lớn, trực tiếp đầu tư vào đường cao tốc, quyền sở hữu sẽ thuộc về tỉnh, nhưng mà quyền kinh doanh sẽ do phương nhận thầu bỏ vốn ra làm trong một thời gian nhất định, cái này thì như thế nào?

Sau khi Chu Tử Kiện nghe xong, càng có chút ít không nắm chắc được rồi.

Cái gì mà lượng lớn tài chính, thoáng cái mượn được nhiều tiền như vậy, hơn nữa là chỉ dùng để sửa đường?

Phải biết, coi như là chuyện này làm được đi, nhưng phương diện công tác cũng vô cùng phức tạp, đến lúc đó quyền kinh doanh nhân thầu, như vậy vấn đề thu lệ phí của đường cao tốc, trên dưới đều là chuyện phiền toái, vạn nhất người ta nói mình nhận thầu đường cao tốc này, ta nguyện ý thu bao nhiêu tiền sẽ thu bấy nhiêu tiền, như vậy ở trong tỉnh nên làm cái gì bây giờ?

- Nếu như trong tỉnh có ý hướng tới mà nói, tôi lập tức có thể giải quyết vấn đề tiền bạc, trong vòng 3 ngày tài chính có thể đến nơi, cồng thời thiết lập niên hạn nhận thầu lấy hai mươi năm làm chuẩn, đến kỳ sau chuyện giao thì chính phủ trong tỉnh sẽ tự hành kinh doanh.

Diệp Khai tháy Chu Tử Kiện có chút ý động, liền bổ sung thêm một câu.

- Chuyện này, ta phải báo cáo trước cho đồng chí Nhạc Sơn, nếu ông ấy đồng ý, còn phải qua bên thường ủy thảo luận một chút.

Chu Tử Kiện cẩn thận mà tỏ vẻ nói.

Mặc dù nói, đề nghị này của Diệp Khai, có chút giống như nhận thầu đất đai ở nông thôn, quyền sở hữu y nguyên thuộc về quốc gia, nhưng mà quyền kinh doanh lại thuộc về tư nhân, từ trên nguyên tắc mà nói, hẳn là có thể làm được đấy, nhưng mà vì chưa có tiền lệ, hơn nữa cũng không rõ ràng lắm các ảnh hưởng sau khi kiến thiết xong, cho nên Chu Tử Kiện không có cách nào đáp lại đấy, hắn chỉ có thể cầm đề nghị của Diệp Khai mang về, nhìn xem Bí thư Nhạc Sơn có ý kiến gì, đám thường ủy bọn họ có ý kiến gì?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0