Quan Môn

Tra hỏi

Thao Lang

2024-07-23 09:18:47

Suy nghĩ khả năng có thể nhận được thêm thư gì của những lãnh đạo khác, Diệp Khai cảm thấy phải chăm chỉ sử lý chuyện này mới được, tránh khỏi bị người khác thấy được cười nhạo. nói là Diệp Kiến Hoa tham gia đội ngũ diên xuất của Minh Châu, lại tàng ô nạp cẩu( chuyện đàn đúm trai gái), nói thế thì có trăm miệng cũng không nói rõ được.

Nghĩ tới chuyện này, Diệp Khai lập tức liền sắp xếp, đám minh tinh từng người tự rời đi, những người còn lại chủ yếu là mấy cô gái trẻ, tổng cộng có khoảng chừng hơn ba mươi người.

Diệp Khai cho người đưa các cô sang phòng họp nhỏ bên cạnh, cũng không nói gì, chỉ sắp xếp chút đồ ăn đồ uống, nói là lãnh đạo có những nhiệm vụ khác muốn bố trí, bảo các cô ở lại chờ một chút/

Mấy cô gái mệt mỏi cả ngày, nhưng mà vì mới gặp được mấy nhân vật lớn, lúc này đều có chút hưng phấn, ríu rít bàn chuyện.

Một lúc sau, chủ thấy một cô gái đầy khí chất đi vào, ai thường xuyên xem ti vi là có thể nhận ra, người vừa bước vào chính là MC Minh Hân của đài Minh Châu.

- Là chị Minh Hân à, tôi rất thích xem tiết mục của chị ấy!

- À, là cô nàng MC xinh đẹp kia sao?

- Nhìn khí chất không tồi nha.

Sau khi Minh Hân tới, cười nói với các cô gái:

- Mọi người vất vả rồi, buổi diễn đêm nay rất tốt, lãnh đạo cấp trên tương đối hài lòng.

Mấy cô gái nhao nhao vỗ tay, coi như đáp lại, cũng coi như cổ vũ bản thân mình,

- Gần đây đài truyền hình thành phố đang có kế hoạch quay một buổi tiệc tối, sau đó có khả năng còn sản xuất một bộ phim truyền hình, cũng suy xét thầy cần dùng một số diễn viên trẻ tuổi. Cho nên tôi mới muốn cho mọi người một cơ hội, không biết mọi người cảm thấy có hứng thú hay không?

Minh Hân nói cười.

- Phim truyền hình?

- Cơ hội này rất hiếm có nha!

Quả nhiên, nói tiệc tối thì mọi người còn chưa thấy hứng thú, nhưng mà nghe Minh Hân nói còn có một bộ phim truyền hình khả năng có cần dùng tới diễn viên trẻ, đám nữ sinh đều hưng phấn lạ.

Nếu như chỉ là một hai xuất thì khả năng đám nữ sinh cũng không tích cực như thế, nhưng mà Minh Hân lại nói cần dùng tới rất nhiều diễn viên trẻ tuổi, câu này thu hút sự chú ý của mọi người.

- Chúng em đương nhiên hứng thú rồi.

- Chị Minh Hân có thể tiết lộ là phim truyền hình gì không?

Đám nữ sinh bắt đầu mồm năm miệng mười thảo luận, trong phòng bắt đầu loạn lên.

- Được rồi, nếu mọi người thấy có hứng thú thì cho tôi cách liên lạc đi, để lại tên của mình, chức vụ, cách liên lạc, nếu có năng khiếu gì hay học trường gì thì cũng có thể viết ra, đến lúc đó tôi càng tiện liên hệ mọi người hơn.

Minh Hân cười nói với mấy nữ sinh, sau đó liền lấy một quyền sổ, xé ra một trang giấy đưa cho mọi người.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Vâng…

- Chị Minh Hân có thể để lại cách liên lạc cho chúng em không?

Không tới mười phút, mọi người đều viết xong xuôi, có một nữ sinh khá hoạt bát thu thập lại tờ giấy đó đưa cho Minh Hân.

- Được rồi, mọi người chờ một lát, tôi đi ghi chép lại, mọi người ăn chút gì đã đi, bận rộn cả đêm, chắc là rất đói rồi, tôi sẽ cho người chuẩn bị đồ ăn khuya, có thịt nướng, bia, cùng với đồ uống.

Minh Hân lấy được thứ cần lấy, liền cười một tiếng rồi rời đi phòng họp đó.

Quả nhiên, liền có người đi tới bưng thịt nướng, cùng chén bát, rượu… tới

Đám nữ sinh rất thích náo nhiệt, thấy như thế liền hoan hô, hiển nhiên là vô cùng vui mừng.

- Lần này nhà đầu tư là công ty giải trí Hoan Nhan nha, đúng là tiền tài như nước.

- Nghe nói ông chủ của công ty Hoan Nhan cũng là một anh chàng đẹp trai, là con trai của lão Diệp gia ở Bắc Kinh đó.

- Chưa từng gặp mặt, tôi chỉ toàn thấy mấy cô nhân viên cấp dưới mà thôi.

- Thị ủy thành phố Minh Châu hình như cũng tham gia, dù sao đây cũng là dạ hội tuyên truyền cho khu Giang Đông.

- Cái gì chứ, rõ ràng là dạ hội mừng Phương lão tới Minh Châu thì có.

- …

Cùng lúc đó, Minh Hân đã gặp được Diệp Khai, đưa cho hắn tờ giấy đó.

- Ừ, so sánh bút tích, xem xem có phải là những người tự tay viết hay không.

Diệp Khai nói.

Diệp Khai vẫn cảm thấy có chút tò mò với mấy tờ giấy nhắn mà mấy cô nữ sinh này đưa tới, nhìn xem những tờ này có phải tự các cô càng ghi hay không. Theo lý mà nói, trong trường hợp long trọng như thế, người có cam đảm làm loại chuyện như này cũng không nhiều, cho dù là có một hai người thì cũng đã đủ giật mình rồi, chứ đừng ói là trong chốc lát đã xuất hiện nhiều như thế.

Mình phải cẩn thận chú ý chuyện này mới được, tuyệt đối không thể làm việc qua loa.

Quả nhiên, chỉ xem xét cẩn thận một chút là đã phát hiện ra vấn đề.

- Cậu hai thật là lợi hại, quả nhiên không phải là bút tích của cùng một người.

Minh Hân so sánh với bút tích trên tờ giấy ghi lại phương thức liên lạc của mấy cô gái, liền phát hiện ra nét chứ trên mấy tờ giấy hoàn toàn khác nhau.

Nhưng mà cô cùng sửng sốt, rốt cuộc là chuyện gì đây chứ?

Tại sao lại có thể ghi tên người khác để làm loại chuyện này?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cho dù là có vị lãnh đạo nào động tâm chỉ chẳng phải là người được lợi vẫn là người có tên kia sao?

- Hắc hắc, chuyện này thật đáng để suy nghĩ rồi.

Diệp Khai sờ sờ cằm, trong lòng bắt đầu suy tính.

Hiện tại trên cơ bản hắn chưa thể kết luận, việc này chưa hẳn là do mấy cô nữ sinh đó làm, rất có thể là có người cố ý sai các cô ả làm chuyện này, chứ các cô chưa chắc đã biết gì.

- Làm sao có thể như thế được?

Minh Hân tỏ vẻ hoài nghi nói:

- Các cô ấy không biết rõ nội dung trên giấy mà cũng dám nhét bừa vào trong túi áo của người ta sao?

Diệp Khai cười nói:

- Có gì mà không thể chứ, nếu như yêu cầu này là do cấp trên của các cô nàng đưa ra thì sao, tờ giấy này cũng là kẻ đó đưa cho. Không có chuyện gì là không thể cả.

- Hình như cũng có lý.

Minh Hân nghe xong, nghĩ lại liền cảm thấy không có lý do gì để phản bác.

- Ha ha, tìm hai người tới đây hỏi thăm tình hình đi.

Diệp Khai chỉ vào hai cái tên trong tờ danh sách.

Minh Hân liền đi ra ngoài, không lâu sau liền dẫn theo hai cô gái đi vào bên trong.

Hai cô gái này thấy Diệp Khai, cảm thấy hơi ngạc nhiên, vừa nãy Minh Hân nói lãnh đạo muốn gặp hai cô, trong lòng hai người đã thấy lạ lùng rồi, không biết là có chuyện gì xảy ra. Giờ lại thấy lãnh đạo còn trẻ như thế thì lại càng tò mò hơn.

- Đầu tiên tôi tự giới thiệu, tôi tên là Diệp Khai, là nhân viên bảo vệ đi theo Phương lão.

Diệp Khai đương nhiên không cần để lộ thân phận trước mặt mấy cô gái này, nên dùng thân phận để che lấp.

- Chào thủ trưởng, chúng tôi cũng từng thấy anh rồi, lúc trước anh ngồi ở chỗ bên cạnh lão Phương.

Một cô gái khá bạo dạn nhìn Diệp Khai nói.

- Vậy được rồi, tôi tới hỏi mấy cô vài chuyện, mong các cô trả lời thật lòng.

Diệp Khai gật đầu nói:

- Lúc các cô tham gia diễn xuất, có người nào đưa cho các cô mấy tờ giấy nhắn cho các vị lãnh đạo quan khán bên dưới không?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0