Kết hôn
Chun
2024-11-14 01:19:20
Cuối cùng cũng đến ngày mà cô kết hôn, buổi tiệc được tổ chức tại một bãi biển,
——trong phòng—\-
“Này! Tớ nói thật nha, sao chẳng thấy chú rể đâu nhở?”
“Chắc là anh ấy bận, cậu cứ bình tĩnh”
“Dù sao cũng là ngày trọng đại của cậu sao tớ có thể bình tĩnh được khi không thấy chú rể chứ”
“Thôi,lại đây chụp hình nào phù dâu của tôi ơi!!”
“Xí! Đợi tớ”
Chụp hình xong với mọi người cô quay lại gương nhìn mình một cái, thấy không có gì bất thường thì yên tâm, định bước ra xem tình hình thế nào thì một cánh tay nhanh hơn kéo lấy cánh cửa đẩy vào
“Đừng ra”
Nghe thấy một giọng nói ấm áp cô ngước mặt lên nhìn, thì ra là anh
“Ừ!”
“Đợi tôi lâu không?”
“Không đợi!”
Câu trả lời hết sức phũ của cô khiến anh đứng hình
“Được rồi! Chuẩn bị đi, gần tới giờ rồi”
“Vâng”
Quay người lại, mái tóc tinh tế được bối lên của cô vướng phải tay nắm cửa
“A” vì tình huống xảy ra quá nhanh nên mái tóc trở nên rối bù
Nghe thấy tiếng hét của cô anh ở phía trước quay người lại, bước đến gần gỡ tóc cho cô. Hành động ôn nhu này khiến cô quên luôn cả đau
“Không sao chứ?”
“Không sao, nhưng sắp tới giờ rồi, làm sao đây?”
Bởi vì thợ trang điểm đã rời khỏi đây khi cô đang chụp hình cùng mọi người nên giờ việc này có vẻ nghiêm trọng
“Tới đây!”
Thấy anh bảo mình tới bàn trang điểm, cô hơi lo lắng nhưng vẫn nghe lời ngồi xuống. Bàn tay to lớn của anh xen qua từng ngọn tóc khiên cho cô ngượng đỏ mặt.
“Xong rồi”
Nhìn mình trong gương cô cảm thấy bất ngờ, mái tóc này khác hẳn với lúc nãy, chỉ buộc hai nhúm tóc ra sau để mái tóc được tự do tung bay mà đã khiến cho cô trở nên thục nữ hơn
“Chắc là anh đã buộc cho nhiều người rồi nhỉ?”
“Em là người đầu tiên”
“Hả?” Sao cô có thể tin được chứ,cách buộc tóc thành thục thế này mà bảo cô là người đầu tiên, có thể tin không?
“Đi thôi! Tới giờ rồi”
“À vâng”
\_\_\_\_lễ đường\_\_
“Vương Thần Kiêu con có đồng ý lấy cô Triệu Minh Vy, dù cho ốm đau bệnh tật anh vẫn bên cạnh chăm sóc cô ấy đến suốt đời không?”
“Tôi đồng ý”
“Triệu Minh Vy.........không?”
“Tôi đồng ý”
“Tôi chính thức tuyên bố hai người đã là vợ chồng, chúc hai người hạnh phúc”
Mọi chuyện vẫn xảy ra rất bình thường cho tới khi có hai người tới
Vốn dĩ hai người bọn họ không nên xuất hiện trong bữa tiệc ngày hôm nay, nhưng thiệp đã gửi thì làm sao có thể rút lời. Thoii thì nhắn mắt cho qua
——trong phòng—\-
“Này! Tớ nói thật nha, sao chẳng thấy chú rể đâu nhở?”
“Chắc là anh ấy bận, cậu cứ bình tĩnh”
“Dù sao cũng là ngày trọng đại của cậu sao tớ có thể bình tĩnh được khi không thấy chú rể chứ”
“Thôi,lại đây chụp hình nào phù dâu của tôi ơi!!”
“Xí! Đợi tớ”
Chụp hình xong với mọi người cô quay lại gương nhìn mình một cái, thấy không có gì bất thường thì yên tâm, định bước ra xem tình hình thế nào thì một cánh tay nhanh hơn kéo lấy cánh cửa đẩy vào
“Đừng ra”
Nghe thấy một giọng nói ấm áp cô ngước mặt lên nhìn, thì ra là anh
“Ừ!”
“Đợi tôi lâu không?”
“Không đợi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Câu trả lời hết sức phũ của cô khiến anh đứng hình
“Được rồi! Chuẩn bị đi, gần tới giờ rồi”
“Vâng”
Quay người lại, mái tóc tinh tế được bối lên của cô vướng phải tay nắm cửa
“A” vì tình huống xảy ra quá nhanh nên mái tóc trở nên rối bù
Nghe thấy tiếng hét của cô anh ở phía trước quay người lại, bước đến gần gỡ tóc cho cô. Hành động ôn nhu này khiến cô quên luôn cả đau
“Không sao chứ?”
“Không sao, nhưng sắp tới giờ rồi, làm sao đây?”
Bởi vì thợ trang điểm đã rời khỏi đây khi cô đang chụp hình cùng mọi người nên giờ việc này có vẻ nghiêm trọng
“Tới đây!”
Thấy anh bảo mình tới bàn trang điểm, cô hơi lo lắng nhưng vẫn nghe lời ngồi xuống. Bàn tay to lớn của anh xen qua từng ngọn tóc khiên cho cô ngượng đỏ mặt.
“Xong rồi”
Nhìn mình trong gương cô cảm thấy bất ngờ, mái tóc này khác hẳn với lúc nãy, chỉ buộc hai nhúm tóc ra sau để mái tóc được tự do tung bay mà đã khiến cho cô trở nên thục nữ hơn
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chắc là anh đã buộc cho nhiều người rồi nhỉ?”
“Em là người đầu tiên”
“Hả?” Sao cô có thể tin được chứ,cách buộc tóc thành thục thế này mà bảo cô là người đầu tiên, có thể tin không?
“Đi thôi! Tới giờ rồi”
“À vâng”
\_\_\_\_lễ đường\_\_
“Vương Thần Kiêu con có đồng ý lấy cô Triệu Minh Vy, dù cho ốm đau bệnh tật anh vẫn bên cạnh chăm sóc cô ấy đến suốt đời không?”
“Tôi đồng ý”
“Triệu Minh Vy.........không?”
“Tôi đồng ý”
“Tôi chính thức tuyên bố hai người đã là vợ chồng, chúc hai người hạnh phúc”
Mọi chuyện vẫn xảy ra rất bình thường cho tới khi có hai người tới
Vốn dĩ hai người bọn họ không nên xuất hiện trong bữa tiệc ngày hôm nay, nhưng thiệp đã gửi thì làm sao có thể rút lời. Thoii thì nhắn mắt cho qua
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro