Quân Tẩu Vừa Dịu Dàng Vừa Dũng Cảm, Anh Chồng Quân Nhân Dùng Mạng Sủng
Chương 8
2024-11-19 23:58:18
Khương Linh hoàn toàn phớt lờ những lời trách móc ngụy biện của bà ta. Cô nhảy xuống khỏi ghế, nhanh chóng giật lấy tiền và phiếu, không cần đếm lại mà nhét thẳng vào túi. Cô nói tỉnh bơ:
“Tiền tôi không đếm. Nếu sau này phát hiện thiếu, tôi sẽ lại tìm bà đòi.”
Còn những lời nói bóng gió kia của Lưu Ái Linh, Khương Linh cũng chẳng buồn bận tâm. Dù bà ta có cố tình làm người khác hiểu lầm thì đã sao? Dù gì cô cũng sắp rời khỏi đây, người ta muốn nói thế nào cũng mặc kệ. Điều quan trọng nhất là tiền đã nằm chắc trong tay cô. Cô chỉ cần sống thật thoải mái, sống tốt hơn họ gấp mười lần là đủ.
Phía sau, An Chí Hoành vừa đóng cửa lại đã lập tức xoay người, giơ tay lên định tát thẳng vào mặt Khương Linh. Nhưng cô không hề tránh né, chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên ôm ngực, sắc mặt trắng bệch như sắp ngất, bước tới gần ông ta:
“Ngài cứ tát đi, cứ đánh mạnh vào! Nói không chừng chỉ cần một cái tát thôi là tôi chết luôn đấy. Đến lúc đó, danh tiếng một người cha tốt của ngài sẽ được lưu truyền mãi mãi. Không chỉ giúp ngài tiết kiệm được số tiền và phiếu vừa đưa, mà còn giải quyết luôn cả khối phiền toái như tôi. Nhưng mà…”
Khương Linh nhếch môi cười, yếu ớt nhìn An Chí Hoành, “Nhưng mà, những thứ mẹ tôi để lại, ngài cũng đừng mong có cơ hội chạm tay tới.”
Cánh cửa đã đóng kín, ngăn cách ánh mắt dò xét của những người hàng xóm bên ngoài.
Khi đối diện với ánh mắt giận dữ đến mức như muốn ăn tươi nuốt sống của An Chí Hoành, Khương Linh chẳng cảm thấy chút sợ hãi nào. Thậm chí, khi thấy khuôn mặt ông ta vì phẫn nộ mà run rẩy, cô còn có chút buồn cười, cảm giác như đang xem một trò hề.
Cô thừa biết tại sao An Chí Hoành lại căm ghét mình đến như vậy. Chỉ cần nhìn họ tên là hiểu ngay: Khương Linh mang họ mẹ - họ Khương.
Năm xưa, An Chí Hoành vốn là một chàng rể ở rể tại nhà họ Khương. Theo thỏa thuận giữa hai bên, nếu Khương Tú Phương – mẹ ruột của nguyên chủ – sinh đứa con thứ hai, thì đứa trẻ đó, dù là trai hay gái, sẽ mang họ An để kế thừa dòng dõi nhà An. Nhưng đáng tiếc, khi mang thai Khương Linh, Khương Tú Phương vì công việc quá vất vả nên sinh non. Khương Linh từ khi sinh ra đã mắc bệnh tim bẩm sinh.
Khương Tú Phương, sức khỏe vốn không tốt, vì lo sợ nếu sinh thêm con thì Khương Linh sẽ bị thiệt thòi, nên sau khi suy nghĩ rất lâu, bà quyết định không sinh thêm nữa.
Kể từ đó, An Chí Hoành càng ghét Khương Linh hơn. Ông ta cho rằng chính vì sự tồn tại của cô mà nhà họ An không có người nối dõi, cũng đồng nghĩa với việc ông ta – một người đàn ông – phải chịu nỗi nhục lớn nhất là tuyệt tự.
Sau này, khi ông ngoại của Khương Linh qua đời, An Chí Hoành lại lật lại chuyện cũ, yêu cầu Khương Tú Phương sinh thêm một đứa con trai để nối dõi cho nhà họ An. Nhưng một lần nữa, Khương Tú Phương thẳng thừng từ chối.
Cuộc sống ngày một khấm khá, tham vọng của An Chí Hoành về một người thừa kế càng lớn. Đúng lúc đó, ông ta tình cờ gặp lại Lưu Ái Linh – người tình cũ của mình trước khi cưới Khương Tú Phương.
Lưu Ái Linh là người phụ nữ có nhan sắc, dịu dàng và biết cách làm đàn ông si mê. Sau khi gặp lại, An Chí Hoành nhanh chóng kể lể nỗi khổ của mình. Lưu Ái Linh, khi ấy đã góa chồng, không ngần ngại tiết lộ rằng cô ta có một bí mật: cô con gái lớn của mình thực chất chính là con ruột của An Chí Hoành. Năm đó, khi hai người chia tay, cô ta đã mang thai. Nhưng vì An Chí Hoành đã về làm rể nhà họ Khương, Lưu Ái Linh buộc phải cắn răng chịu đựng, âm thầm kết hôn với một người đàn ông khác để che giấu sự thật.
“Tiền tôi không đếm. Nếu sau này phát hiện thiếu, tôi sẽ lại tìm bà đòi.”
Còn những lời nói bóng gió kia của Lưu Ái Linh, Khương Linh cũng chẳng buồn bận tâm. Dù bà ta có cố tình làm người khác hiểu lầm thì đã sao? Dù gì cô cũng sắp rời khỏi đây, người ta muốn nói thế nào cũng mặc kệ. Điều quan trọng nhất là tiền đã nằm chắc trong tay cô. Cô chỉ cần sống thật thoải mái, sống tốt hơn họ gấp mười lần là đủ.
Phía sau, An Chí Hoành vừa đóng cửa lại đã lập tức xoay người, giơ tay lên định tát thẳng vào mặt Khương Linh. Nhưng cô không hề tránh né, chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên ôm ngực, sắc mặt trắng bệch như sắp ngất, bước tới gần ông ta:
“Ngài cứ tát đi, cứ đánh mạnh vào! Nói không chừng chỉ cần một cái tát thôi là tôi chết luôn đấy. Đến lúc đó, danh tiếng một người cha tốt của ngài sẽ được lưu truyền mãi mãi. Không chỉ giúp ngài tiết kiệm được số tiền và phiếu vừa đưa, mà còn giải quyết luôn cả khối phiền toái như tôi. Nhưng mà…”
Khương Linh nhếch môi cười, yếu ớt nhìn An Chí Hoành, “Nhưng mà, những thứ mẹ tôi để lại, ngài cũng đừng mong có cơ hội chạm tay tới.”
Cánh cửa đã đóng kín, ngăn cách ánh mắt dò xét của những người hàng xóm bên ngoài.
Khi đối diện với ánh mắt giận dữ đến mức như muốn ăn tươi nuốt sống của An Chí Hoành, Khương Linh chẳng cảm thấy chút sợ hãi nào. Thậm chí, khi thấy khuôn mặt ông ta vì phẫn nộ mà run rẩy, cô còn có chút buồn cười, cảm giác như đang xem một trò hề.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô thừa biết tại sao An Chí Hoành lại căm ghét mình đến như vậy. Chỉ cần nhìn họ tên là hiểu ngay: Khương Linh mang họ mẹ - họ Khương.
Năm xưa, An Chí Hoành vốn là một chàng rể ở rể tại nhà họ Khương. Theo thỏa thuận giữa hai bên, nếu Khương Tú Phương – mẹ ruột của nguyên chủ – sinh đứa con thứ hai, thì đứa trẻ đó, dù là trai hay gái, sẽ mang họ An để kế thừa dòng dõi nhà An. Nhưng đáng tiếc, khi mang thai Khương Linh, Khương Tú Phương vì công việc quá vất vả nên sinh non. Khương Linh từ khi sinh ra đã mắc bệnh tim bẩm sinh.
Khương Tú Phương, sức khỏe vốn không tốt, vì lo sợ nếu sinh thêm con thì Khương Linh sẽ bị thiệt thòi, nên sau khi suy nghĩ rất lâu, bà quyết định không sinh thêm nữa.
Kể từ đó, An Chí Hoành càng ghét Khương Linh hơn. Ông ta cho rằng chính vì sự tồn tại của cô mà nhà họ An không có người nối dõi, cũng đồng nghĩa với việc ông ta – một người đàn ông – phải chịu nỗi nhục lớn nhất là tuyệt tự.
Sau này, khi ông ngoại của Khương Linh qua đời, An Chí Hoành lại lật lại chuyện cũ, yêu cầu Khương Tú Phương sinh thêm một đứa con trai để nối dõi cho nhà họ An. Nhưng một lần nữa, Khương Tú Phương thẳng thừng từ chối.
Cuộc sống ngày một khấm khá, tham vọng của An Chí Hoành về một người thừa kế càng lớn. Đúng lúc đó, ông ta tình cờ gặp lại Lưu Ái Linh – người tình cũ của mình trước khi cưới Khương Tú Phương.
Lưu Ái Linh là người phụ nữ có nhan sắc, dịu dàng và biết cách làm đàn ông si mê. Sau khi gặp lại, An Chí Hoành nhanh chóng kể lể nỗi khổ của mình. Lưu Ái Linh, khi ấy đã góa chồng, không ngần ngại tiết lộ rằng cô ta có một bí mật: cô con gái lớn của mình thực chất chính là con ruột của An Chí Hoành. Năm đó, khi hai người chia tay, cô ta đã mang thai. Nhưng vì An Chí Hoành đã về làm rể nhà họ Khương, Lưu Ái Linh buộc phải cắn răng chịu đựng, âm thầm kết hôn với một người đàn ông khác để che giấu sự thật.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro