Quân Tẩu Yêu Kiều, Quân Tẩu Quyến Rũ, Quân Gia Cuồng Bạo Sủng Tận Trời
Chủ Động Thừa N...
Điềm Điềm Đậu Hủ Hoa
2024-12-03 20:00:03
Lúc nãy Giang Nhu vội vàng mở cửa cho Từ Xuân Hương, cô cũng không thèm để ý đến chuyện này.
Ngoài ra, cô đã gội đầu trước đó, hơi ẩm ướt trên tóc đang nhỏ giọt trên quần áo của cô.
Chiếc áo sơ mi trắng mỏng bị thấm hơi nước và trở nên trong suốt.
Giống như lớp da thứ hai, nó dính vào cơ thể Giang Nhu.
Khi Giang Nhu va chạm với anh, trước mặt Chu Trọng Sơn chợt dâng lên một cảm giác ấm áp và mềm mại.
Cùng lúc đó, dư quang của mắt nhìn thấy hoa văn trên áo lót dưới áo sơ mi trắng.
Cảnh xuân tuyệt đẹp không bị cản trở.
Nó khiến khoang mũi của người đàn ông ba mươi tuổi bất chợt nóng rực lên.
Như thể anh đã trở lại giữa ánh mặt trời giữa trưa thiêu đốt.
Chu Trọng Sơn dùng khả năng kiềm chế mạnh mẽ của mình thu hồi lại tầm mắt.
Đồng thời, cởi áo khoác quân đội trên người, khoác cho Giang Nhu.
Anh trầm giọng dặn dò:
"Mặc quần áo vào trước đi."
Quần áo?
Quần áo gì?
Không phải cô mặc quần áo rồi à?
Trên khuôn mặt xinh xắn của Giang Nhu đầy vẻ mờ mịt.
Cô vội cúi đầu xuống xem, mới nhận ra quần áo đã ướt đẫm, cùng với cảnh xuân trước ngực lộ ra ngoài.
Á!
Cô bị thấy hết rồi!
Giang Nhu hô lên một tiếng.
Rồi vội kéo cổ áo khoác quân đội của Chu Trọng Sơn lại, che kín trước ngực, không lộ ra khe hở nào.
Đồng thời, màu đỏ nhanh chóng lan ra trên mặt Giang Nhu.
Xấu hổ quá đi!
Giang Nhu một mặt xấu hổ, mặt khác không quên chuyện phải tìm hai đứa nhỏ.
"Bọn nhỏ..."
Cô vừa mở miệng.
Liền thấy hai bóng người đi theo phía sau Chu Trọng Sơn.
Một cao, một thấp.
Nhưng cả hai đều nhỏ, đang đứng kề nhau.
Đứa lớn hơn chút sáu tuổi, tên là Chu Tiểu Xuyên.
Ba của Chu Tiểu Xuyên, cũng chính là anh cả của Chu Trọng Sơn, lúc kết hôn, vì nhà nghèo, không cưới được con gái nhà bình thường, nên cưới một người phụ nữ từng bị tên ác bá trong thôn làm nhục.
Vì bị làm nhục, nên dù đã kết hôn, có anh cả của Chu Trọng Sơn chăm sóc, nhưng tinh thần vẫn điên điên khùng khùng.
Người trong thôn gọi cô ấy là bà điên.
Đến khi Chu Tiểu Xuyên được sinh ra, người trong thôn còn nói bệnh điên sẽ lây, mẹ cậu bé là bà điên, cậu bé chính là đứa bé điên.
Từ đó, Chu Tiểu Xuyên liền có thêm biệt danh đứa bé điên, luôn bị đám trẻ bắt nạt.
Chờ Chu Tiểu Xuyên dần dần trưởng thành, có khả năng bảo vệ bản thân, có thể bảo vệ mẹ.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ngoài ra, cô đã gội đầu trước đó, hơi ẩm ướt trên tóc đang nhỏ giọt trên quần áo của cô.
Chiếc áo sơ mi trắng mỏng bị thấm hơi nước và trở nên trong suốt.
Giống như lớp da thứ hai, nó dính vào cơ thể Giang Nhu.
Khi Giang Nhu va chạm với anh, trước mặt Chu Trọng Sơn chợt dâng lên một cảm giác ấm áp và mềm mại.
Cùng lúc đó, dư quang của mắt nhìn thấy hoa văn trên áo lót dưới áo sơ mi trắng.
Cảnh xuân tuyệt đẹp không bị cản trở.
Nó khiến khoang mũi của người đàn ông ba mươi tuổi bất chợt nóng rực lên.
Như thể anh đã trở lại giữa ánh mặt trời giữa trưa thiêu đốt.
Chu Trọng Sơn dùng khả năng kiềm chế mạnh mẽ của mình thu hồi lại tầm mắt.
Đồng thời, cởi áo khoác quân đội trên người, khoác cho Giang Nhu.
Anh trầm giọng dặn dò:
"Mặc quần áo vào trước đi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quần áo?
Quần áo gì?
Không phải cô mặc quần áo rồi à?
Trên khuôn mặt xinh xắn của Giang Nhu đầy vẻ mờ mịt.
Cô vội cúi đầu xuống xem, mới nhận ra quần áo đã ướt đẫm, cùng với cảnh xuân trước ngực lộ ra ngoài.
Á!
Cô bị thấy hết rồi!
Giang Nhu hô lên một tiếng.
Rồi vội kéo cổ áo khoác quân đội của Chu Trọng Sơn lại, che kín trước ngực, không lộ ra khe hở nào.
Đồng thời, màu đỏ nhanh chóng lan ra trên mặt Giang Nhu.
Xấu hổ quá đi!
Giang Nhu một mặt xấu hổ, mặt khác không quên chuyện phải tìm hai đứa nhỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Bọn nhỏ..."
Cô vừa mở miệng.
Liền thấy hai bóng người đi theo phía sau Chu Trọng Sơn.
Một cao, một thấp.
Nhưng cả hai đều nhỏ, đang đứng kề nhau.
Đứa lớn hơn chút sáu tuổi, tên là Chu Tiểu Xuyên.
Ba của Chu Tiểu Xuyên, cũng chính là anh cả của Chu Trọng Sơn, lúc kết hôn, vì nhà nghèo, không cưới được con gái nhà bình thường, nên cưới một người phụ nữ từng bị tên ác bá trong thôn làm nhục.
Vì bị làm nhục, nên dù đã kết hôn, có anh cả của Chu Trọng Sơn chăm sóc, nhưng tinh thần vẫn điên điên khùng khùng.
Người trong thôn gọi cô ấy là bà điên.
Đến khi Chu Tiểu Xuyên được sinh ra, người trong thôn còn nói bệnh điên sẽ lây, mẹ cậu bé là bà điên, cậu bé chính là đứa bé điên.
Từ đó, Chu Tiểu Xuyên liền có thêm biệt danh đứa bé điên, luôn bị đám trẻ bắt nạt.
Chờ Chu Tiểu Xuyên dần dần trưởng thành, có khả năng bảo vệ bản thân, có thể bảo vệ mẹ.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro